Ma Phi Khó Theo Đuổi

chương 189: ♥ đúng là không biết xấu hổ, ngươi không biết rụt rè chút à?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện . Tìm truyện ngay

Đoàn Tử chớp mắt, sau đó hơi ngượng ngùng nhăn nhó, giọng hơi yếu ớt nói: "Chỉ...Chỉ là sức lớn hơn một chút mà thôi..."

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Đoàn Tử trả lời vấn đề của Tô Linh Phong rất rối rắm, một cô bé chắc nên đáng yêu yếu ớt mới khiến cho người ta thương được... Sức lớn không phải là một cô bé xinh đẹp đúng không nhỉ? Như thế hình như hơi mất hình tượng! Có điều... Đoàn Tử liếc trộm Tô Linh Phong một cái, hình như mẹ cũng không phải kiểu cô gái mảnh mai, tưởng tượng ra cảnh mẹ có dáng vẻ yếu đuối... Ôi... Đoàn Tử không khỏi rùng mình một cái, hay là thôi đi, cô bé xinh đẹp mạnh mẽ hình như cũng rất tốt...

Tiểu Bạch ở một bên bĩu miệng rồng, nhỏ giọng lầm bầm: "Nào có ai mặt dày được tới thế."

Lỗ tai Đoàn Tử rất thính, nghe vậy thì trợn mắt nhìn tiểu Bạch: "Huynh mới mặt dày, cả nhà huynh đều mặt dày!"

Tiểu Bạch lầu bầu một chút nhưng cũng không phát ra tiếng, ngoài ý muốn lại không đấu võ mồm với Đoàn Tử.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Khóe miệng Tô Linh Phong hơi rút một cái, không biết nói gì cho phải. Đúng rồi, sao nàng lại quên Đoàn Tử là thú Luân Hồi hệ vật lý tinh khiết, không thuộc nguyên tố linh lực, cho dù lên cấp cũng không có kỹ năng linh thuật, thực lực mạnh lên cũng chỉ là sức công kích và sức phòng bị mạnh hơn mà thôi...

"Mẹ, Đoàn Tử đói quá..." Đoàn Tử lấy hai móng vuốt nhỏ ôm bụng, bụng dưới kêu "ọc ọc", vẻ mặt đáng thương, tội nghiệp nhìn Tô Linh Phong đòi đồ ăn.

Lại nói Đoàn Tử từ sau khi tấn cấp tỉnh lại đã đói bụng không chịu được, lúc Tô Linh phong triệu hoán nó ra thì nó đã nói với Tô linh Phong là nó đói rồi, nhưng lại không ra mà vẫn bị kẹt trong đó cả nửa ngày trời, bây giờ vẫn chưa được ăn nó đói đến hai mắt mọc đầy sao rồi, nhìn Tô Linh Phong vẫn không có ý cho nó ăn, nó mới nhịn không được mở miệng đòi ăn.

Tô Linh phong cũng hiểu Đoàn Tử này vẫn luôn ngủ trong không gian ma sủng trong khoảng thời gian thăng cấp, hôm nay mới ra ngoài, bây giơ nhất định đang rất đói nên liền không hỏi Đoàn tử những vấn đề khác nữa, nàng kéo chuôngở đầu giường gọi Hứa Nặc vào.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Hứa Nặc nghe thấy Tô Linh Phong gọi thì vội vàng vào phòng hỏi Tô Linh Phong: "Tiểu thư có việc gì sai bảo em ạ?"

"Em đi lấy chút thức ăn lại đây, Đoàn Tử đói bụng." Tô Linh Phong nhàn nhạt phân phó nói.

Hứa Nặc cũng chú ý tới Đoàn Tử đang cọ qua cọ lại làm nũng trong lòng Tô Linh Phong, nàng liền cảm thấy ngạc nhiên, đã rất nhiều ngày nay không thấy đứa nhóc này, sao hôm nay lại khác rồi? Nhưng nghe Tô Linh Phong phân phó nên tạm thời nàng chưa hỏi được về chuyện của Đoàn Tử.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Hứa Nặc biết Đoàn Tử ăn rất nhiều, sau một lát chuẩn bị hoa quả, bánh ngọt, thịt... các loại đồ ăn thì liền xếp đầy cả bàn.

"Oa! Thơm quá, thật nhiều đồ ăn ngon!" Đoàn Tử cũng không khách khí kêu một tiếng hưng phấn trong lòng Tô Linh Phong, sau đó liền nhảy "Vèo" một cái lên bàn, giơ vuốt cầm chân gà, vuốt một bên cầm quả đào bắt đầu ăn như gió cuốn mây trôi, ăn đến khi miệng đầy dầu mỡ.

Trong mắt Hứa Nặc không thể che hết tò mò đánh giá Đoàn Tử, cuối cùng nàng nhịn không được mở miệng hỏi: "Tiểu thư, Đoàn tử... sao nó lại biến thành thế này ạ?"

"Ừ, Đoàn Tử tấn cấp." Tô Linh Phong bình tĩnh nói.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

"Vâng." Hứa Nặc thấy Tô Linh Phong không muốn nhiều lời thì liền thức thời không hỏi nữa. Cho dù nàng cũng rất ngạc nhiên Đoàn Tử rốt cuộc là ma thú gì, có chỗ nào đặc biệt, tấn cấp xong có bản lãnh gì, nhưng từ trước đến nay nàng không phải là người nhiều lời, cũng rất biết nhìn sắc mặt người khác nên liền cố đè tò mò xuống.

Một bàn đầy đồ ăn chỉ trong một lát đã bị Đoàn Tử càn quét hết vào bụng, Đoàn Tử vẫn chưa thỏa mãn xoa cái miệng nhỏ nhắn, vuốt bụng nhỏ, dùng đôi mắt to mờ mịt nhìn Tô Linh Phong, nói với Tô Linh Phong qua kết nối chủ sủng: "Mẹ, Đoàn Tử chưa ăn no, Đoàn Tử còn đói..." Tiểu tử kia giống Tiểu Bạch, đã có thói quen trao đổi với Tô Linh Phong ở kết nối chủ sủng này.

Khóe miệng Tô Linh Phong khẽ nhăn một cái, rõ ràng một bàn đầy đồ ăn vậy mà cũng chưa đủ cho nó ăn, đứa nhỏ này đúng là càng ngày càng tham ăn rồi, người bình thường thật đúng là không nuôi nổi nó.

"Hứa Nặc, đi chuẩn bị thêm một ít đồ ăn nữa đi." Tô Linh Phong phân phó nói.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Khóe miệng Hứa Nặc cũng không nhịn được run rẩy, đúng là kỳ lạ, một nắm tay bé tạo thế sao lại tham ăn như vậy nhỉ? Một bàn lớn đồ ăn đều bị nó ăn rồi, chẳng lẽ bụng của nó có thể bằng cả cái nhẫn trữ vật à?

Trong lòng tuy là khó hiểu nhưng động tác của nàng cũng không chậm, thời gian không dài đã chuẩn bị xong một bàn đồ ăn nữa, Lâm Phong Uyển đã hết đồ ăn nên Hứa Nặc phải đi sang phòng bếp lấy không ít đồ ăn về.

Đoàn Tử tiếp tục bát to ăn canh, miệng lớn ăn thịt, trong mắt ngoại trừ đồ ăn thì chẳng còn thấy nổi ai nữa rồi, Tiểu Bạch ngồi xổm trước bàn nhìn thấy thức ăn thơm nức mũi thì không nhịn được nuốt nước miếng, cuối cùng cũng không cam lòng lầu bầu câu: "Hừ, đồ tham ăn, còn muốn làm mỹ nữ, có mỹ nữ nào tham ăn như vậy sao? Dọa người ta ghê gớm, cả thú còn sợ ấy chứ!"

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Trong miệng Đoàn Tử đầy thịt nướng, nghe vậy thì nghiêng đầu qua liếc Tiểu Bạch một cái nhưng cũng không chấp nhặt với Tiểu Bạch nên liền mặc kệ nó, vẫn là đồ ăn ngon quan trọng hơn.

Đoàn Tử ăn hết ba bàn đồ ăn thì cuối cùng cũng no, nó rúc vào trong ngực Tô Linh Phong cọ qua cọ lại, vuốt ve cái bụng tròn vo, cái miệng nhỏ nhắn ợ một tiếng, vẻ mặt thỏa mãn vô cùng.

Hứa Nặc thu dọn xong bàn không thấy Tô Linh Phong phân phó gì nữa nên liền lui ra ngoài đóng cửa phòng lại.bg-ssp-{height:px}

"Mẹ, trên người mẹ thơm quá, hôm nay Đoàn Tử muốn ngủ cùng mẹ..." Đoàn Tử làm nũng, tính chiếm lấy một chỗ trên giường.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Tô Linh Phong chưa nói là được cũng chưa nói là không được, chỉ là lông mày cau lại, nhìn Đoàn Tử vẻ rối rắm.

"Mẹ sao lại nhìn Đoàn Tử như vậy?" Đoàn Tử ngừng làm nũng, chớp đôi mắt to khó hiểu nhìn Tô Linh Phong.

Tô Linh Phong trầm ngâm một chút rồi mở miệng hỏi: "Sau này con... mỗi bữa đều muốn ăn chừng này sao?" Tận ba bàn đồ ăn đó! Trong lòng Tô Linh Phong bắt đầu tính toán giá trị của Đoàn Tử, rốt cuộc nó có đáng giá mỗi bữa ba bàn đồ ăn không? Nếu như lỗ vốn vậy có phải nên thừa dịp bây giờ chưa lỗ nhiều mà bán đi không nhỉ...

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Đoàn Tử nghe vậy thì đôi mắt ngấn lệ: "Hu hu... mẹ ghét bỏ Đoàn Tử đến vậy sao? Thật ra cũng không phải bình thường có thể ăn như vậy, lần này chỉ là bế quan lâu lắm rồi, mới vừa tấn giai cần bổ sung thể lực mới ăn nhiều như vậy mà, mẹ, bình thường Đoàn Tử ăn rất ít, mẹ đừng ghét bỏ Đoàn Tử, sau này Đoàn Tử sẽ ăn ít, Đoàn Tử sẽ giảm béo..."

Tiểu Bạch thấy Tô Linh Phong có vẻ ngại Đoàn Tử tham ăn, lúc đầu còn hơi vui sướng khi người gặp họa nhưng khi thấy Đoàn Tử khóc hu hu thì trong lòng bỗng nhiên lại cảm thấy không đành lòng, miệng rồng con đóng mở hai cái, cuối cùng cũng nói một câu: "Chủ nhân, Đoàn Tử cũng không tính là tham ăn mà... ba bàn đồ ăn tính theo số ngày Đoàn Tử bế quan bình quân ra thì cũng chẳng đáng là bao..."

"Được rồi, đừng khóc nữa." Không phải chỉ mỗi ba bàn đồ ăn thôi sao? Nàng vẫn có thể nuôi được, Tô Linh Phong dùng tay lau nước mắt cho Đoàn Tử, lúc sau lại quay đầu nhìn Tiểu Bạch như cười như không nói: "Nhìn không ra cậu cũng không dốt lắm, tính toán cũng rõ ràng phết."

Tiểu Bạch bị Tô Linh Phong nhìn thẳng liền hơi sợ hãi, thân thể nhỏ bé thoáng run lên một cái, trong lòng cảm thấy rất bất ổn, cô gái này tính kế gì đây? Chắc chắn không phải là chuyện gì tốt đẹp.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Đoàn Tử thấy trên mặt Tô Linh Phong không có vẻ ghét bỏ thì ngoan ngoãn rúc vào trong chăn, chui vào trong ngực Tô Linh Phong tùy ý ôm Tô Linh Phong như chiếc gối thơm mà ngủ ngon lành.

Tiểu Bạch nằm trên xà nhà, vung vẩy đuôi bĩu môi, thú cái quả nhiên là thú cái, không phải là trang điểm thì chính là làm nũng, thật không có ý nghĩa...

Sáng sớm, Tô Linh Phong vừa tỉnh dậy thì trên mặt đã bị in một cái hôn, lông mi dài của Đoàn Tử run hai cái rồi mở mắt ra cười ngọt ngào với Tô Linh Phong: "Mẹ, sáng tốt lành!"

"Ừ." Tô Linh Phong lên tiếng hơi lười biếng, đưa tay dùng sức vuốt vethân thể béo múp míp của Đoàn Tử, đứa nhỏ này thật biết làm cho người khác vui vẻ, thật ra tham ăn cũng không coi là khuyết điểm lớn.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Tiểu Bạch nhìn Tô Linh Phong và Đoàn Tử đùa nghich với nhau thì trong lòng rất hâm mộ, nó bay xuống từ nóc phòng rồi ngồi trên giường hỏi: "Chủ nhân, vậy... Còn bao lâu nữa ta mới có thể hợp thể đây?"

Đôi mắt đẹp của Tô linh Phong chớp hai cái, không nhanh không chậm nói: "Gấp cái gì? Nguyên liệu còn chưa gom góp đủ đâu." Nàng dừng một chút lại nói "Hơn nữa muốn mua nguyên liệu thì phải có tiền, trước tiên cậu phải kiếm tiền cho ta đã."

Nguyệt Quang đi đã một thời gian cũng không biết khi nào thì trở về đây... Tô Linh Phong nghĩ đến tên Tinh Linh yêu nghiệt kia thì hơi thất thần.

"Cái gì? Kiếm tiền á?" Khuôn mặt Tiểu Bạch liền suy sụp, nó biết cô gái này lại thay đổi cách áp bức nó rồi, nàng ta không phải là muốn nó tìm ra hết bảo thạch bên trong quặng nguyên thạch do tên ngốc Tá Dịch tặng cho nàng ta rồi mới khôi phục thân thể cho nó đó chứ? Tuy rằng nó rất thích bảo thạch nhưng nó chỉ thích sưu tầm chứ không phải là bán đâu...

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Tá Dịch lại đến Lâm Phong Uyển dùng bữa sáng cùng Tô Linh Phong, như thể chuyện hôm qua chưa từng xảy ra.

Tô Linh Phong lặng lẽ đánh giá Tá Dịch, thấy sắc mặt hắn vẫn như thường, ngồi ưu nhã ăn uống đối diện nàng, không có chỗ nào không ổn. Đôi mi thanh tú của nàng không khỏi nhíu một cái, không rõ trong lòng người đàn ông này có ý định gì, hôm qua thái độ của nàng kiên quyết như vậy, không phải hắn nên thoái chí sao? Chắc không rồi, nếu không hôm nay hắn tới đây lắc lư trước mặt nàng làm cái gì? Hay là... đổi kế rồi?

Quên đi, dù sao nàng cũng đã tỏ thái độ rồi, lời nên nói cũng đã nói, bây giờ trong lòng hắn muốn gì, tính toán thế nào thì đó là chuyện của hắn.

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

"Đoàn Tử tấn cấp à?" Tá Dịch nhìn Đoàn Tử bên cạnh bàn đang ăn thịt thì làm như nói chuyện phiếm hỏi Tô Linh Phong. Thật ra từ khi hắn mới bước vào đã phát hiện ra Đoàn Tử thay đổi rồi.

"Ừ, đúng vậy." Tô Linh Phong vừa ăn canh vừa lơ đãng gật đầu.

Tá Dịch nhìn kỹ Đoàn Tử rồi gật đầu nói: "Đoàn Tử bây giờ nhìn không tệ, rất dễ nhìn."

Đoàn Tử bên cạnh nghe thấy Tá Dịch thổi phồng nó thì trong lòng vô cùng vui vẻ, nó lập tức nhảy lên trên vai Tá Dịch, mím môi nhỏ rồi hôn cái "bẹp" lên mặt Tá Dịch!

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Tá Dịch không kịp phản ứng, nhất thời ngẩn người...

Đứa nhỏ này vừa đổi giới tính đã bắt đầu phi lễ trai đẹp rồi à? Tô Linh Phong sửng sốt...

Tiểu Bạch trợn mắt nhìn, mặt đen lại! Nó quát Đoàn Tử: "Không biết xấu hổ! Sắp có thể tùy tiện hôn một người đàn ông như vậy, ngươi không thể rụt rè một chút được à?"

Truyện được đăng độc quyền trên Truyen.vip!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio