Đột nhiên một cột sáng xuất hiện, bao bọc lấy cơ thể của Lê Hỏa, cậu chỉ thấy đầu óc quay cuồn, choáng váng không biết một cái gì, đến lúc hết choáng váng thì Lê Hỏa lại hơi hơi cảm thấy buồn nôn, cậu cố gắng nhịn lại thì nhìn xung quanh, mọi thứ vẫn gần như là vậy ngoài trừ bức tường màu trắng thay vì màu xám, đằng sau đã không còn dòng chữ đứng vào nữa, Lê Hỏa nghi hoặc bước ra khỏi căn phòng nhỏ đó, khi cậu mở cửa, thì một điều không thể tưởng được trước mắt cậu, lúc đó ở trong căn phòng Âm Sơn ở khu chọn lựa, đã không còn Lê Hỏa, cái bệ dịch chuyển đã đổi thành màu trắng, dòng chữ đằng sau đã đổi thành hết xuất.
Khi Lê Hỏa mở cánh cửa ra thì, cậu thấy đây không còn là khu chọn phong nữa, trước mắt cậu là một con đường bằng đá đen nhỏ chỉ đủ cho một người đi, nó có lan can màu tím đén khá đơn giản, con đường này, dẫn đến dinh thự cực to, dinh thự được xây dựng trên một đỉnh núi bằng phẳng, được xây bằng một loại gỗ gì đó màu đen, những cánh cửa màu đỏ, được chặm khắc tinh sảo những hình quái vật chông rất sống động, ở bến mỗi góc mái ngói nhô ra, đều có một con rồng đen ngậm ngọc, ở trên phần trên cửa, là một con quỷ nhỏ màu đen, có hai tai nhọn, hai răng năng nhọn, đôi mắt màu đỏ, với cai đuôi ở cuối có hình mũi tên, còn hai tay, hai chân thì đang ôm chặt một cái kính, Lê Hỏa mê ly ngắm nhìn kiến trúc tuyệt đẹp đó, sau một lúc Lê Hỏa mới đi trên con đường đá đen đi đến khu kiến trúc đó.
Lê Hỏa liếc nhìn xuống bên dưới thì thấy một loạt các kiến trúc to nhỏ khác nhau, có những bậc thang lên xuống các ngọn núi, con những con đường đá đen dẫn vào các khu kiến trúc, ở ven đường cứ cách một đoạn đều được trồng những cái cây với tán lá đen, nói chung ở đây lấy màu đen làm chủ đạo, đó không phải là những gì mà Lê Hỏa quan tâm, điều Lê Hỏa quan tâm lúc này chính là con đường này, nói đúng hơn là cây cầu này, nó không có bất kì vật đỡ nào, nó lỡ lững giữa khoảng trời mênh mông, Lê Hỏa chạy ra xa, nhìn lại đằng bên kia, chỉ thấy căn phòng nhỏ đó cũng lỡ lững trên không, Lê Hỏa há hốc mồn nhìn, mãi một lúc sau cậu mới tình hồn lại, lần này Lê Hỏa đã lấy lại bình tĩnh, cố gắng che dấu nỗi khiếp sợ trong lòng, bước tiếp trên cây cầu đá đen giữa không trung.
Sau khi đi đến cuối con đường thì lê Hỏa bắt gặp hai đám người, một bên có người, mặc quần áo lung tung tuổi tầm - tuổi một nam, hai nữ, những người này đều thuộc về đám tân sinh được lên làm ngoại môn, cô gái có dáng người cao dáo, gương mặt khá thanh tú, mặc áo dài trắng tên là Ngô Tú, có tư chất vòng trung đẳng, cô gái tiếp theo có gương mặt trái xoan, mắt to, dáng hơi lùn tên là Dương Ánh, tư chất vòng trung đẳng, đứa nam có dáng người nhỏ con, thậm chí còn thấp hơn cả Dương Ánh, gương mặt âm tà, tên là Phạm Linh, chỉ có tư chất vòng trung đẳng, nhưng lại có huyết mạch rắn đen cấp một trung đẳng, một bên phải khoảng người , tuổi tầm -, mặc một kiểu áo khá đơn giản màu đen , ở ngực in hình một con quỷ sừng trâu màu đỏ rất sống động, ngay bên dưới là một dòng chữ màu trắng ghi ngoại, đây chắc là để tử ngoại môn ở Âm Sơn rồi, những đệ từ mới thì ngồi ở gốc cây nghỉ ngơi, còn những đệ tử ngoại môn thì tụ vào một chỗ nói chuyện linh tinh, Lê Hỏa thấy thế cũng lại chỗ tân sinh ngồi xuống nghỉ ngơi.
Thời gian cứ qua đi, mãi đến hơn chiều thì mới có thêm ba kẻ đệ tự được chọn từ phàm nhân được một vị trung niên dáng người nhỏ gầy đưa tới, trong mắt của ba kẻ đều lóe lên sự khao khát mong đợi, kích động.
Đám đệ tử ngoại môn liền cúi người chào.
- Lý sư thúc.
Đám tân sinh Lê Hỏa cũng vội đứng dậy chào.
- lý sư thúc.
- ừm.
Lý sư thúc gật đầu thì liếc nhìn đám Lê Hỏa, Lý sư thúc nhìn lướt qua đám Lê Hỏa, ánh mắt của ông ta dừng lại ở Phạm Linh một lúc rồi nói.
- các đệ tử lâu năm về hết đi, đại sư huynh Lý Trung ở lại đi cùng vào đại điện.
Đám đệ tử ngoại môn nghe thế thì lần lượt rời đi, chỉ để lại một người tuổi khoảng - tuổi, dáng người cao to, gương mặt chữ điền hiền hậu, ăn mặc đơn giàn càng làm cho người ta cảm giác hòa ái dễ dàng, màu áo của vị sư huynh này lạo là màu đỏ, ở ngực cũng im hình quỷ sừng trâu, không mũi với cặp mắt đắng sợ, hai cái răng nanh nhô ra, lần này lại được thêu bằng chỉ đen, bên dưới có chữ nội.
Lý sư thúc liền rới thiệu cho tân sinh về đại sư huynh Lý Trung.
- đây là đại sư huynh của các ngươi, là một đệ tử nội môn sếp hạng toàn nội môn toàn tông, mọi việc lớn nhỏ đều giao cho hắn sử lý.
- các sư đệ nếu có việc gì cần thiết trong khu vực Âm Sơn thì cứ đến tìm ta.
Lý đại sư huynh nở nụ cười hỏa ái với đám tân sinh.
Đám tân sinh vội vã cúi người đáp lễ.
- được rồi đi vào đại điện gặp các vị sư thúc nào.
Lý sư thúc lên tiếng cắt đứt cuộc nói chuyện.
- Ba người dùng dẫn nhập bài đưa tờ giấy của Phan chấp sư cho ta nào.
Ba người Lê Hỏa vội vàng khuẩn trương đưa giấy cho Lý sư thúc.
Lý sư thúc nhận lấy rồi bay đi vào đại điện trước, để Lý Trung đại sư huynh dẫn đường cho đám tân sinh vào.
- các sư đệ theo ta nào.
Lý sư huynh dẫn đầu đi trước, đám tân sinh theo sau.
- ta cũng chưa biết tên của sáu vị sư đệ.
- đệ tên là Lê Hỏa.
- Đệ tên là Phạm Linh
- muội là Ngô Tú.
- muội là Dương Ánh.
- đệ là Hoàng Hải.
- muội là Hồ Liên.
- đệ là Hồ Tre.
Hoảng Hải là một thanh niên to lớn, gương mặt chữ điền, da đen, đậm chất nông dân.
Hồ Liên, Hồ Tre là hai huynh muội, Hồ Liên thì có gương mặt tươi sáng, đôi mắt khá đẹp, Hồ Tre thì cao dáo, gương mặt nghiêm nghị.
- đại sư huynh, không biết là phong ta có tất cả bao nhiêu đệ tử ạ.
Dương Ánh bất ngờ hỏi.
- nếu tính cả ngoại môn lẫn nội môn thì phong của chung ta có chưa đến người.
Lý sư huynh vẫn tươi cười trả lời mà vẫn không có vẻ gì là xấu hổ hay thất vọng, vì nếu so với các phong thì số đệ tử của Âm Sơn phong kém hơn một nửa.
-chưa đến...hai trăm...người.bg-ssp-{height:px}
Hoàng Hải lắp bắp nói.
Gương mặt của tất cả mọi tân sinh đều âm trầm vì nghĩ vào được phong thấp kém trừ Lê Hỏa cùng Phạm Linh, cậu vẫn lạnh nhạt, vì cậu biết làm gì có chuyện một phong có đệ tử nội môn đưng thứ toàn tông thì làm gì có chuyện yếu kém.
Lý Trung cũng nhìn thấy phảm ứng của Lê Hỏa cùng Phàm Linh thì trong ánh mắt có sự tán thưởng.
- có phải là do phong của chúng ta nhận ít người phải không.
Phàm Linh lạnh lùng hỏi?
Lý sư huynh gật đầu trả lời.
- vì phong của chúng ta tuyển quá ít người, nếu như phong khác mỗi lần đến mùa tuyển chọn đều chọn rất ít, ba mùa tuyển chọn vừa rồi mà chưa lần nào tuyển quá sáu người, trong khi các phong khác tuyển đến - người một lần.
- tại sao?
Ngô Tú nghi hoặc hỏi.
- phong ta ít đệ tử nhất tông, nhưng ngược lại nhiều tiền bối ngưng dịch nhất tông.
Lý Trung tự hào trả lời.
- chính vì quá nhiều tiền bối ngưng dịch lên cái chuyện tài nguyên tu luyện tốn rất nhiều lên phải giảm bớt số lượng đệ tử tuyển chọn, chỉ bồi dưỡng những người được cho là có tương lai, chuyện này không chỉ dựa vào tư chất, mà còn liên quan đến nhiều mặt.
- như thế không phải thiệt hơn các phong khác sao.
Hồ Liên lên tiếng hỏi.
Lý Trung chỉ lắc đầu trả lời.
- muội không biết, bây giờ các đệ tử nội môn rất nhiều người muốn sang đây mà không được.
- tại sao?.
Hồ Tre hỏi.
- vì phong chúng ta có quá nhiều tiền bôi ngưng dịch, ở phong khác, các tiền bối chỉ nhận đệ tử có tư chất tuyệt hảo, nên rất nhiều các đệ tử nội môn không có thầy chỉ dạy, còn phong chúng ta thì ngược lai, rất ít người sẽ lựa chọn đệ tử mới vào, dù có tư chất tuyệt hảo, các tiền bối chỉ nhận khi đệ tử ngoại môn tiến lên nội môn, ở cảnh giớ đầu chân khí thì khá dễ dàng tu luyện, nhưng khi nào các đệ lên khí cương thì sẽ biết được có thầy chỉ dãy sẽ có ích thề nào.
Lý sư huynh kiên nhẫn giải thích.
- không lẽ không có ai trong chúng đệ mới vào sẽ được có thầy thu dạy sao?
Dương Ánh ánh mắt nhìn về phía Lê Hỏa, dù sao thì Lê Hỏa cũng là người có tư chất tuyệt hảo nhất trong đám tân sinh.
Lý sư huynh lắc đầu.
- có lần, có đệ tử còn có tư chất tuyệt hảo hơn cả Lê sư đệ nhưng vẫn không được các tiền bối nhận làm đồ đệ, lần này khả năng cao là Phạm Linh sư đệ sẽ được Lý sư thúc nhận làm đệ tử.
- vì sao?
Hoàng Hải hỏi.
- lý sư thúc đã luôn muốn tìm một người có huyêt mạch giống mình để có thể dạy dỗ, lưu truyền sở học, trong vòng năm nay thì Phàm Linh sư đệ là người có đủ điều kiện nhất.
Tất cả tấn sinh đều bất ngờ trước câu nói của Lý sư huynh, kể cả Phàm Linh, trong mắt của hắn lóe lên sự mong đợi.
Lúc này thì Lê Hoa cũng bừng tỉnh vì sao Lý sư thúc lại liếc nhìn Phàm Linh lâu đến vậy.
- sư huynh tý nữa ta sẽ được gặp mặt tất cả vị tiền bối của Âm Sơn phong sao?
Hồ Liên hiếu kỳ hỏi.
Lý sư huynh cười mỉn trả lời.
- không đâu, đa phần các vị tiền bối đều bế quan, ra ngoài du lịch, hoặc là không muốn gặp, ai thích thì mới đến, bình thường sẽ chỉ có người là chủ phong, Mộc lão, cùng một vị tiền bối đi chọn đệ tử, lần này là lý sư thúc.
Đúng lúc này thì tất cả đã đến trước cửa đại điện của Âm Sơn Phong, Lý Trung đại sư huynh đẩy cửa đi vào.
Bên trong là một phòng khách rộng lớn, có ba người ngồi đang ngồi ở giữa phòng.
- đệ tử kính chào, Ngọc chủ phong, Lý sư thúc cùng Mộc Lão.
Lý sư huynh cúi chào trước ba người.
Đám tân sinh thấy thế vội vàng khom người chào theo.
- chúng đệ tử kính chào Ngọc chủ phong, lý sư thúc cùng Mộc Lão.