Ma Thiên Ký

chương 416: cuộc chiến hải tộc (7)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch giả: Vạn Thế Ma Quân

Biên: nila32

"Diệp Thiên Mi đã bỏ chạy, ta cũng chỉ còn cách mượn thân thể của người để dùng mà thôi." liếc nhìn Già Lam trong tay, Hải Yêu Hoàng lạnh lẽo nói.

Vừa nói xong, y liền há miệng phun ra một đoàn ánh sáng màu lam vào khuôn mặt xinh đẹp nhưng tái nhợt của thiếu nữ trong tay. Già Lam há miệng ra như định nói điều gì đó, nhưng lời nàng muốn nói còn chưa kịp ra khỏi miệng thì đã rơi vào trạng thái hôn mê. Lúc này thanh niên áo bào trắng mới bế nàng đến cột băng ở gần đó. Y duỗi tay ra, vuốt ve băng trụ, nơi có khuôn mặt của một thiếu nữ bên trong, bàn tay y vô cùng nhẹ nhàng, dường như rất sợ làm nàng tỉnh lại, đồng thời một thanh âm từ trong miệng y thốt ra khe khẽ:

"Linh tỷ, đã làm cho nàng phải chờ đợi, sẽ không lâu nữa, chúng ta có thể gặp lại nhau rồi."

Nói xong, mắt y loé lên hào quang, trên bàn tay y đột nhiên sáng rực Linh quang, tản mát ra từng vòng gợn sóng màu lam nhạt.

Một cảnh kinh người xuất hiện!

Bên trong băng trụ màu lam xuất hiện các gợn sóng nhộn nhạo đang lan toả nhanh với tốc độ bằng mắt thường cũng có thể thấy được. Lúc này, thanh niên áo bào trắng vẫn tỏ ra vô cùng trấn định nhưng trên trán y dần dần thấm ra từng khối mồ hôi to như hạt đậu.

Thời gian cháy hết một nén nhang trôi qua.

Trước mặt thanh niên áo bào trắng đã xuất hiện hai thiếu nữ, cả hai nàng đang nằm trước mặt hắn. Một người là thiếu nữ mặc cung trang bị đóng băng trong băng trụ, người còn lại là Già Lam. Ở dưới chân người con gái này còn hiện ra một pháp trận nhỏ lờ mờ không rõ, toả ra các tia sáng màu bạc trắng. Thanh niên áo bào trắng vung tay áo lên, lập tức lấy ra một quyển hoạ trục, quyển trục toả ra ánh sáng bạc mờ ảo. Y không nói lời nào, ném ngay vật trong tay về phía trước mặt thiếu nữ mặc cung trang, họa trục liền bay lơ lửng phía trên đầu nàng rồi chậm rãi mở xuống lộ ra một bức hoạ giống hệt người ở phía dưới nhưng hình ảnh, đường nét phát ra từ bức hoạ rất mơ hồ. Một tay y chỉ lên không trung vẽ một điểm, cùng lúc đó trong miệng y phát ra các âm thanh chú ngữ huyền ảo, bỗng nhiên các tia sáng bạc trắng ở pháp trận phía dưới chân thiếu nữ sáng lên, bức họa trong quyển trục bay lên, tự vỡ ra, từ bức hoạ tràn ra một đoàn khí màu đen cực kỳ suy yếu, đoàn khí đen này sáng lên và bay xuống, nhập vào thân thể thiếu nữ mặc cung trang.

Đúng lúc này, ngọc bội nhìn như một món đồ trang sức bên sườn đột nhiên tự động vang lên ông ông. Hải Yêu Hoàng thấy vậy, sắc mặt y khẽ biến đổi, nhẹ vung tay ra bắt ngay lấy. Từ trên ngọc bội loé lên các tia sáng trắng rồi truyền ra một tràng âm thanh cực kỳ dồn dập:

"Yêu Hoàng đại nhân, người đã trở về, thật tốt quá!... Đại quân Hải Tộc đã..."

Ngay khi tiếng nói còn chưa dứt, thanh niên áo bào trắng đã lạnh lùng siết chặt ngay năm ngón tay lại, khiến chiếc ngọc bội lập tức bị bóp nát bấy. Sau đó, y đột nhiên ngừng lại, mười ngón tay của y như mơ hồ chỉ về pháp trận phía dưới thiếu nữ đồng thời miệng y liên tục phát ra các âm thanh lẩm bẩm. Từ trong pháp trận phát ra một tiếng kêu nhẹ, rồi bỗng nhiên một luồng ngân quang sáng rực được phóng lên, hào quang như bay lên điên cuồng rồi bao bọc lấy thiếu nữ mặc cung trang.

Đúng lúc này, miệng thanh niên áo bào trắng hô lên một tiếng: "Lên"

Chỉ thấy trên toàn thân thiếu nữ mặc cung trang phát ra một đám ánh sáng vàng sáng rực, một đoàn khí màu đen có vẻ lớn hơn so với lúc trước từ trên trán nàng chậm rãi xuất hiện rồi bay lên. Khối khí màu đen lúc sáng lúc tối, phát ra khí tức cực kỳ suy yếu. Sắc mặt thanh niên áo bào trắng trở nên nghiêm trọng, y duỗi ngón trỏ, cẩn thận chỉ liên tục về phía Già Lam bên cạnh, dẫn dắt khối khí màu đen bay qua phía nàng. Khi đoàn hắc khí bay hết về phía trán Già Lam, bàn tay kia của thanh niên áo bào trắng lập tức chỉ lên trán nàng rồi nhẹ nhàng ấn xuống. Ngay tức khắc, luồng khí đen sáng lên rồi chui hết vào bên trong trán nàng.

Lúc này miệng y lại phát ra một tràng lẩm bẩm, từ trong người y, một quả Phù Lục màu vàng bay ra, Phù Lục lóe sáng lên một cái và dán ngay vào vùng mi tâm đang phát ra các ánh sáng vàng chớp động nhạt nhoà của Già Lam. Tiếp đó toàn thân Già Lam khẽ run nhẹ, từ từ được dựng lên và ngồi xuống theo thế xếp bằng, bên ngoài thân thể nàng hiện ra từng mảng Linh Văn màu vàng lạ lẫm, mảng Linh Văn này nhanh chóng dần dần trải rộng toàn thân. Thanh niên áo bào trắng lại cách không vỗ xuống một chưởng về phía pháp trận màu bạc.

"Phốc!" một tiếng vang lên.

Pháp trận màu bạc phát ngay ra âm thanh như tiếng kêu, từ pháp trận phun ra các tia sáng màu bạc chằng chịt, các tia màu bạc bay về phía thân thể Già Lam rồi quấn quanh, dần dần bao kín nàng và tạo thành một cái kén bạc cao hơn một trượng. Làm xong hết thảy, từ trong nội tâm thanh niên áo bào trắng phát ra một hơi thở dài nhẹ, y lẩm bẩm nói:

"Thân thể này có bảy hồn sáu phách, các hồn phách đã bị Phù Lục cùng pháp trận này cùng nhau trấn áp làm suy yếu, không lâu nữa, ta có thể lại nhìn thấy Linh tỷ rồi. Chỉ tiếc, lần này không thể tìm cho nàng một bộ thân thể hoàn mỹ."

Nói xong lời này, y lại dùng ánh mắt lưu luyến nhìn lướt qua người Già Lam, sau đó y đột nhiên vung tay áo lên, cả người y trở nên mơ hồ dần rồi biến mất ngay tại chỗ.

...........

Lúc này, tại chiến trường đại chiến dưới đáy biển, mặc dù không có Hải Tộc Vương Giả cùng lục đại Giả Đan xuất thủ thế nhưng liên minh Hải tộc vẫn đang chiếm được thượng phong, dần dần vòng vây bị siết chặt và thu nhỏ lại chỉ cách vài dặm so với Hải Hoàng Cung. Bên phía Hải Yêu Hoàng, vài tên cường giả Hóa Tinh kỳ triệu hoán ra tám Cự thú có hình dáng đầu rồng thân ngựa kết hợp với bốn đầu Kình Thiên Khôi Lỗi đại chiến khốc liệt, chống đỡ không lùi với liên minh của đối phương.

"Phanh! Phanh! Phanh!" mấy tiếng nổ mạnh vang lên.

Tại một góc Hải Hoàng Cung, một cỗ Kình Thiên Khôi Lỗi cao mấy trăm trượng sừng sững như chống tận trời, cánh tay trái Khôi Lỗi mơ hồ vung lên, ngay lập tức Thanh Đồng Cự Thuẫn trong tay nó dễ dàng ngăn chặn chiếc Cự Chu phía trước. Trên Cự Chu, một con Cự thú và một đám vệ sĩ Hải tộc đang phát động tiến công. Hai mắt khổng lồ của Khôi Lỗi quét lên phía Cự Chu, trong cặp mắt bắn ra cột sáng màu vàng chói mắt khiến cho lũ vệ sĩ Hải tộc đầu váng mắt hoa.

Một tiếng xé gió chói tai vang lên!

Lúc này từ cánh tay trái khổng lồ của Khôi Lỗi tuôn ra chằng chịt vô số ánh đao màu trắng chằng chịt mang theo áp lực khổng lồ, ánh đao tuôn ra hóa thành một mảnh nhận hải màu trắng, trong khoảnh khắc bao phủ kín lấy Cự Chu. Bên trong nhận hải, Linh Quang bên ngoài thân Cự Chu trở nên hỗn loạn, một tiếng trầm đục phát ra, Cự Chu vỡ ngay thành một đống đá sỏi lẫn lộn chồng chất. Đám vệ sĩ Hải tộc trên thuyền thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không thể phát ra đã bị chém thành mấy đoạn, hoá thành một tầng huyết vụ.

Con Cự thú trên Cự Chu bị lưỡi đao chiếu vào khiến hai mắt nó không thể mở ra, theo bản năng nó ngửa mặt lên trời, từ trong mồm nó phát ra tiếng gầm giận dữ, khắp toàn thân chứa lân phiến đột nhiên nổi lên từng vòng vầng sáng. Cự thú chống đỡ sự công kích của nhuận hải một cách khó khăn, vòng sáng trên thân nó va vào ánh đao màu trắng của Kình Thiên Khôi Lỗi phát ra một loạt âm thanh liên tiếp như tiếng va chạm của kim loại. Bất quá đám vệ sỹ Hải Tộc Liên Minh đang đứng trên người Cự thú thì không may mắn như thế, mặc dù phần lớn ánh đao đều bị ngăn cản lại ở dưới chân Cự thú nhưng chỉ cần dính vào người một tia nhỏ ánh đao thì lập tức sẽ bị cuốn vào hải nhận và quấy cho nát bấy.

Vẻn vẹn chỉ trong thời gian mấy hơi thở, đám vệ sĩ Hải tộc trên lưng Cự thú cũng bị càn quét sạch sẽ không còn một ai.

Khi Cự thú mở được cặp mắt khổng lồ, nó nhìn thấy Kình Thiên Khôi Lỗi chẳng biết từ lúc nào đã đứng trước mặt, lưỡi đao ẩn chứa áp lực khổng lồ từ trong tay Kình Thiên Khôi Lỗi đang treo lơ lửng trên đầu nó gần trong gang tấc, lập tức lưỡi đao chém bổ xuống đầu Cự thú với khí thế Thái Sơn áp đỉnh.

"Phốc!" một tiếng trầm đục vang lên.

Cự thú giống như được làm bằng giấy, dưới một nhát chém của lưỡi đao chứa đầy uy lực, thân thể to lớn của nó bị chém thành hai nửa ngã gục xuống trên mặt đất, phát ra hai tiếng vang khô khốc. Linh Quang bảo vệ thân thể của Cự thú hầu như không ngăn cản được nhát chém từ lưỡi đao mang theo uy trấn thiên quân. Tiếp đó, Kình Thiên Khôi Lỗi nhấc chân lên tạo ra những tiếng nổ vang đinh tai nhức óc. Khôi Lỗi đi về vị trí trấn giữ trước đây của nó rồi đứng đó.

Trong đầu Kình Thiên Khôi Lỗi là một không gian mật thất, một vài tên vệ sĩ Yêu tộc với gương mặt phủ đầy Linh văn đang không ngừng đem những viên Linh Thạch thượng phẩm thay thế vào bốn phía rồi lấy các viên thượng phẩm Linh thạch đã hết Linh quang vứt ra.

"Rống!"

Từ bên kia, một đầu Kỳ Lân Cự Thú bốn chân như gió cuốn với khí thế như nước thủy triều xông vào một chiếc Cự Chu trong đại quân liên minh Hải tộc. Kỳ Lân khổng lồ hóa thành một đoàn ánh sáng màu xanh xuyên qua Cự Chu nhanh như một dòng điện. Ngay lập tức, một tiếng "Ầm ầm" vang lên, chiếc Cự Chu bị đâm vỡ ra, chia năm xẻ bảy, lại một đám vệ sĩ Hải tộc đang đứng trên Cự Chu rơi xuống như mưa.

Kỳ Lân Cự Thú đột nhiên dừng lại và quay đầu, cái mồm rộng ngoác mở ra, Cự thú điên cuồng phun ra một viên hoả cầu bằng lửa xanh khổng lồ, hoả cầu hóa thành vô số ngọn lửa xanh mãnh liệt bắn ra bốn phía. Lúc này phía dưới có khá nhiều vệ sĩ Hải tộc, khi tiếp xúc với ngọn lửa xanh này toàn thân ngay lập tức bị một lớp u lam quỷ dị bao bọc, thân thể bị hóa thành từng đống tro bụi trong nháy mắt. Nhìn thấy khí thế công kích kinh người như thế, sắc mặt đám vệ sĩ Hải tộc may mắn sống sót sau khi rơi xuống đất trở nên trắng bệch dị thường. Khi thấy Yêu thú lại phun ra một viên hỏa cầu khác, trên mặt lũ vệ sĩ này lập tức nổi lên vẻ đầy tuyệt vọng.

Nhưng vào lúc này, từ phía sau một tiếng "Vèo" vang lên.

Một bóng người đột nhiên xuất hiện chắn ngay trước mặt chúng, trên mặt người này có chứa mảng vảy màu xanh lá, rõ ràng là một gã cường giả của liên minh Hải tộc, từ trên người y tản ra khí tức Hóa Tinh hậu kỳ. Vừa mới xuất hiện, người này không nói gì, gầm lên một tiếng nhẹ, một tay bấm niệm pháp quyết. Lập tức từ trong hư không xung quanh hiện ra vô số quang điểm màu đỏ, các quang điểm này lắc lư một cái, điên cuồng lao xuống dưới, biến hóa thành một cái hoa sen màu xanh lớn cỡ bằng bàn tay, hoa sen bay nhanh xoay tròn, tản mát ra từng đợt hấp lực vô hình. Các ngọn lửa màu lam tại đây như bị hấp lực dẫn dắt, lập tức lao xuống, chui hết vào hoa sen, nhao nhao tự động từ trong hoa sen tán loạn biến mất.

Lúc này, lại vài tiếng tiếng xé gió truyền ra!

Bên cạnh gã cường giả Hải tộc có bóng người nhoáng lên một cái, thình lình lại xuất hiện thêm ba gã cường giả Hải tộc khác. Bốn người này liếc nhìn nhau, như tâm ý tương thông liền cùng tản ra bốn phía, vây quanh Kỳ Lân Cự Thú, cả bốn người dùng Linh Khí trong tay cùng phát ra từng đợt công kích Cự Thú. Nhưng với phòng ngự chắc chắn kinh người của Yêu thú, các công kích lại tựa hồ như không cách nào gây tổn thương đến lông da. Kỳ Lân Cự Thú thấy vậy nổi giận, đột nhiên trong mắt nó hung quang xuất hiện, nó đạp chân sau một cái, đánh về phía một tên cường giả Hải Tộc. Tên cường giả Hải tộc dường như sớm đã dự liệu được tình huống, lập tức lắc nhẹ toàn thân, liền tránh được cú tập kích của Kỳ Lân.

Ba gã cường giả Hải tộc còn lại lợi dụng cơ hội này, đột nhiên cùng vung tay áo lên, trong tay cùng lúc bay ra một quả Phù lục tản ra ánh sáng xanh yêu dị, khi tiếp xúc với Kỳ Lân Cự thú, luồng ánh sáng xanh này liền tản mát ra bốn phía. Ba cỗ vòi rồng mờ ảo màu lam lập tức được hình thành, nhanh chóng xoay tròn rồi vây quanh Kỳ Lân Cự thú, hình thành một man lực vô hình trống rỗng, bao vây chặt chẽ ngay Yêu thú vào bên trong, man lực vô hình đè ép liên tục không ngừng vào phía Yêu thú.

Kỳ Lân Cự Thú thấy vậy, cũng không có chút nào kinh hoảng, ngược lại từ lân giáp trên lưng phát ra một đám hào quang. Hào quang tỏa sáng rồi biến hóa ra một mảng quang ảnh màu lam chắn lấy thân thể Yêu thú. Man lực ngay lúc vừa mới va chạm quang ảnh, lập tức nổi lên âm thanh Oanh long long!

Ánh sáng màu Lam giao thoa lắc lư một lúc, vòi rồng cuối cùng bị chắn lại bên ngoài, không cách nào tiếp cận tới thân thể Yêu thú.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio