Ma Thú Lãnh Chúa

chương 693: chưởng thiên khống địa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tu luyện không có giới hạn, trong núi không biết đến năm tháng, thoáng cái hai mươi năm đã qua đi. Dưới sự cố gắng của Thi vu vương, Ma Thú Thần hệ đã đặt được căn cơ ở Cự Long sơn mạch, âm thầm phát triển ở nơi hẻo lánh này. Giáo hoàng Cổ Đức giàu kinh nghiệm, đêm Vu Thần Giáo truyền khắp mọi ngõ ngách của Cự Long sơn mạch. Sau năm, hầu như tất cả mọi người đều gia nhập Vu Thần Giáo, số lượng tín đồ tăng lên gấp trăm lần.

Không có thiên tai, không có chiến tranh, cùng với chế độ thống nhất và cùng một tín ngưỡng, khiến cho Cự Long sơn mạch nghênh đón sự phát triển trước đó chưa từng có. Kinh tế càng lúc càng phát triển, dân cư sinh ra càng lúc càng nhiều, cuộc sống của mọi người càng lúc càng tốt hơn, khiến cho Tín đồ càng thêm tin vào Vu Thần Giáo.Tín ngưỡng lực trong không trung cũng theo đó mà tăng lên, khiến cho đám người Thi vu vương và Cổ Đức càng thêm nỗ lực hơn, hình thành một vòng tuần hoàn.

Sau hai mươi năm Cự Long sơn mạch được thống nhất, được Tín đồ gọi đây là thời kỳ hoàng kim của Cự Long sơn mạch. Hai mươi năm qua, Cự Long sơn mạch đã xảy ra rất nhiều biến hóa. Đám người Thi vu vương cũng không ngoại lệ, Thú một sừng và Quạ đen ba mắt cũng dung hợp được Thần Cách tiến giai đến Thần Giai. Tác Phỉ Á và Vưu Na được Ma thú đại quân hộ vệ cũng an toàn tiến giai. Hấp thu được rất nhiều Nguyện lực, Hắc Long vương lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc cao cấp, Liệt hỏa tinh linh vương dung hợp với một phần của Tiên thiên linh hỏa… Áo Phỉ Lệ Á cũng tiến giai đến Thiên Sứ mười hai cánh, trên Giới chỉ hiện lên bốn bức phù điêu Thiên Sứ.

Khác với đám người Thi vu vương, Dương Lăng khoanh chân ngồi tĩnh tu hai mươi năm trên Đại Vu Thai vẫn không nhúc nhích. Đừng nói là thân thể, mà ngay cả Đại Vu Ấn trên tay cũng không biến hóa, phạm vi bao phủ của Tinh Vụ không có biến hóa rõ ràng, như là không có tiến bộ gì. Ngoại trừ Kim Bằng là Lưu Lãng Thần Thú ra, thì không có một ai chú ý được đến biến hóa của Năng lượng ba động trong không trung.

Loáng thoáng, không có quy luật ba động, như là một chiếc lá ở trong vực sâu tùy ý bay trong gió không thể bắt được, rất là mơ hồ, như là từ chân trời truyền đến, nhưng cẩn thận cảm giác lại không thấy rõ được.

Cái cảm giác thần bí mờ ảo này, để cho Kim bằng nhớ đến khi còn bé gặp được Đại trưởng lão, đều không thể nắm bắt, đều rất cao siêu. Với tốc độ tu luyện của Dương Lăng, hắn không thể không bội phục. Mặc dù rất tin tưởng vào thực lực bản thân, nhưng hắn hiểu rằng cứ tu luyện như vậy, sẽ có một ngày Dương Lăng sẽ vượt qua được mình. Dựa vào sự hiểu biết ngày càng sâu về Ma Thần chiến trận, đám người Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á hợp sức có thể cầm cự được với Kim Bằng, nhưng nói đến thực lực và sự hiểu biết đối với Pháp tắc của bản thân mà nói, thì còn kém Kim bBằng quá nhiều, nên không thể nào phát hiện được sự ảo diệu của Dương Lăng.

Một cơn gió lạnh thấu xương qua đi, Dương Lăng từ từ mở hai mắt ra, đôi mắt đen láy thi thoảng hiện lên một đạo tia chớp như ẩn như hiện. Lần tu luyện này, lại gần thêm một bước để đạt đến Hồn Vu đỉnh, không chỉ có hiểu thêm về Vu thuật huyền ảo, mà cũng có điều lĩnh ngộ đối với ba Pháp tắc là Băng Phong, Lực Lượng và Lôi điện. Phản phác quy chân, Năng lượng ba động trong cơ thể càng thêm mờ mịt.

Băng Điêu?

Nhìn tảng đá bị băng tuyết bao phủ cách đó không xa, Dương Lăng trong lòng vừa động, "Ông" một tiếng rút thanh Chiến Hồn Đao trên lưng ra. Thân hình lóe lên trong nháy mắt đã xuất hiện trên bầu trời. Thi triển Không gian Trói buộc, mặc niệm vu quyết, chém mạnh xuống một đao.

Xuy….

Đao mang ba thước lướt qua không trung, dễ dàng chém lớp băng tuyết trên tảng đá thành hai nửa. Càng kinh người là, tuyết đọng trên sườn núi trong nháy mắt đã biến mất tăm, không còn một chút nào.

Phá băng.

Sau khi tĩnh tu hai mươi năm, Dương Lăng hiểu thêm một bước nữa đối với Không gian Trói buộc và Băng Phong pháp tắc, rốt cuộc sơ bộ nghĩ ra đao pháp phá giải Băng Phong pháp tắc. Trong phạm vi bao phủ của Không gian Trói buộc, bị Chiến Hồn Đao chém một chiêu, Băng Phong pháp tắc đã bị phá giải và khắc chế, hoặc là nói có chút thay đổi với người khác.

Chưởng Thiên khống Địa.

Nhìn đỉnh núi không còn đóng băng, Dương Lăng mừng rỡ, đưa tay sờ sờ thanh Chiến Hồn Đao, ngẩng đầu huýt sáo, mục tiêu tu luyện của hắn không phải là đuổi kịp Kim Bằng là Lưu Lãng Thần Thú, càng không phải thành Chủ Thần gì đó. Mà là muốn đạt đến cảnh giới Chưởng Thiên khống Địa trên Phương tiêm bi đã ghi. Chống chọi với trời đất, phá tất cả Pháp tắc trong thiên hạ, nắm giữ vận mệnh của mình và người thân trong tay mình, đây mới là giấc mộng trong lòng của một Linh hồn đại vu. Một Đại Vu chính thức, tuyệt đối không thể để cho vận mệnh của mình và người thân nằm trong tay người khác.

"Dương đại ca, Dương đại ca…"

"Đại nhân.."

Nghe thấy tiếng huýt sáo của Dương Lăng, Tác Phỉ Á và Vưu Na rất hưng phấn, không để ý tất cả lao tới, đám người Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á theo sát phía sau. Ngả Lỵ Ti đang chuẩn bị ra ngoài du lịch cũng không ngoại lệ, cưỡi Thú một sừng chạy đến nhanh như cơn gió. Nhìn thấy bóng hình quen thuộc trong không trung, đôi mắt to xinh đẹp đỏ lên, cái mũi đột nhiên có cảm giác cay cay.

"Thật khó có dịp để đoàn tụ với nhau, sao lại khóc hết thế này chứ?" Dùng sức ôm Vưu Na và Tác Phỉ Á một cái, Dương Lăng nhẹ nhàng hôn lên trán Ngả Lỵ Ti, nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trong suốt trên mặt nàng. Nhỏ giọng an ủi ba người thân nhất của hắn, âm thầm quyết định, tiếp theo sẽ tìm thời gian để ở cùng các nàng. Tu luyện rất quan trọng, nhưng cho đến bây giờ Dương Lăng không nghĩ tu luyện là toàn bộ cuộc sống.

"Đại nhân, Thần Khí, Thần Khí mà ngươi bảo cho ta rốt cuộc đâu rồi?" Tử thử băng băng tiến giai hóa thành một tên Tiểu nam hài tinh nghịch chạy xung quanh Dương Lăng, không thể nào quên được Thần Khí mà Dương Lăng đã hứa. Đợi một lần đến năm, hắn đã sắp không chịu nổi, mỗi ngày đều đếm đếm ngón tay mong Dương Lăng tỉnh lại.

"Đại nhân, ta cũng muốn, ta muốn Ma Thần giới" Thiên diện huyễn điêu giống như một cô bé tròn quay, vừa nói vừa ôm lấy chân phải Dương Lăng, thấy uy lực và chỗ tốt của Ma Thần giới trong tay Thi vu vương, nàng ngày đêm đều nằm mơ mình sẽ có một quả Ma Thần giới xinh đẹp.

"Cái này…." Nhìn hai tiểu tử như Kim Đồng Ngọc Nữ không quên được Thần Khí, Dương Lăng lắc đầu cười cười. Thần Khí không phải là Ma thú huyết châu, mình làm sao ngay lập tức có Thần Khí thích hợp cho bọn hắn chứ? Tuy nhiên, hiểu thêm về Cấm chế, tiếp theo có thể thử xem có thể dùng tinh thạch làm tài liệu mà luyện chế Ma Thần giới. Phá giải Long đầu giới chỉ của người khác số lượng không nhiều, không phải là biện pháp lâu dài. Uy lực của Ma Thần giới có thể dễ dàng thấy được, nếu mỗi một Thần giai ma thú trong Ma thú đại quân đều đeo một quả Ma Thần giới, thực lực tăng nhanh và lĩnh ngộ được Ma Thần chiến trận, thì lực công kích sẽ đạt được một trình độ khó có thể tưởng tượng được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -

"Băng Băng, lại đây, để ta xem ngươi đã hiểu được Băng Phong pháp tắc đến trình độ nào rồi" Dương Lăng vừa nói vừa bay xuống một mảnh đất trống, thực lực của Tử thử Băng Băng mặc dù kém đám người Thi vu vương và Áo Phỉ Lệ Á, nhưng chủ tu Băng Phong pháp tắc, vừa vặn có thể lấy hắn ra thử xem uy lực của Phá băng thức.

"Đại nhân, tốt lắm, nếu bị băng tiễn hoặc Hàn khí của ta chạm phải, ngươi nhất phải cho ta một kiện Thần Khí" Tử thử Băng Băng nhanh chóng phản ứng, lập tức nói điều kiện với Dương Lăng, không thể nào quên được Thần Khí. Sau khi tiến giai đến Trung vị thần, hắn hiểu về Băng Phong pháp tắc khác xa ngày xưa, Dương Lăng mặc dù có thực lực cường đại, nhưng hắn tin rằng một kích toàn lực cho dù không có uy hiếp gì đối với Dương Lăng, nhưng ít nhất cũng có thể chạm được vào chéo áo của hắn.

Hưu…

Mang theo ước mơ về Thần Khí, Tử thử Băng Băng hưng phấn xông lên, phất tay phát ra Băng tiễn ngập trời, như tia chớp lao về phía Dương Lăng. Trong nháy mắt nhiệt độ xung quanh giảm mạnh, Băng tiễn còn cuốn theo một cỗ Hàn khí lạnh thấu xương.

"Tốt, rất tốt, nhưng tốc độ quá chậm" Dương Lăng cười cười, thân hình như quỷ mỵ nhoáng lên một cái đã dễ dàng tránh khỏi băng tiễn. Lập tức, "Ông" một tiếng rút Chiến Hồn Đao ra, dùng sức chém vào không trung, trong nháy mắt, một cỗ Năng lượng ba động mịt mờ tản mát ra ngoài, một làn Tinh Vụ mờ nhạt nhanh chóng bao phủ trong phạm vi mấy trăm bước.

"Ồ, không thể nào, cái này…" Băng Băng kêu lên một tiếng sợ hãi, không thể tin được nhìn chằm chằm vào Chiến Hồn Đao trong tay Dương Lăng. Hắn vốn còn chuẩn bị phun ra một cỗ Hàn Khí hấp dẫn lực chú ý của Dương Lăng, lập tức đột nhiên xông tới tập kích. không ngờ rằng, thiên phú trời sinh mới thi triển được một nửa đã bị chém đứt, dùng tất cả sức lực đến mức mặt đỏ bừng cũng không phun ra được một tia Hàn khí, như là Băng Phong pháp tắc đã mất đi tác dụng vậy.

"Đại nhân, ngươi, ngươi đã tiến giai đến Chủ Thần?" Thử nghiệm mấy lần, Băng Băng cũng không thể làm gì khác nên đành phải bỏ qua, cảm giác Năng lượng ba động trong không trung, khó có thể tin được dụi dụi mắt. Mặc dù biết được Dương Lăng có thực lực rất cao siêu, nhưng không ngờ rằng lại cường hãn đến mức này.

"Hắc hắc, nếu ta tiến giai đến Chủ Thần, vậy không phải chỉ để ngươi không phun ra được Hàn Khí thế này đâu, còn có thể để ngươi phun ra rồi tự mình nuốt vào" Dương Lăng cười cười, ngoài mặt rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại kích động không thôi.

Thuận lợi khắc chế được Băng Phong pháp tắc của Tử thử Băng Băng, điều này chứng tỏ Đao pháp mà hắn lĩnh ngộ được rất có hiệu quả. Hôm nay có thể khắc chế được Tử thử Băng Băng là Trung vị thần thú mà thôi, kiên trì tu luyện, có lẽ một ngày nào đó là có thể khắc chế được Thần chức cường giả, thậm chí khắc chế được Chủ Thần cao cao tại thượng và đám Vị Diện lưu lãng giả.

Tuy nhiên, mặc dù rất kích động, nhưng Dương Lăng cũng không quá kiêu ngạo đến mức cho rằng bây giờ có thể khắc chế được Cường giả tuyệt thế của các Đại Vị Diện. Thực lực chỉ là điều tương đối, chính thức gặp một Cường giả tuyệt thế chuyên tu luyện Băng Phong pháp tắc, hươu chết về tay ai còn chưa biết được. Thuận lợi khắc chế được Tử thử Băng Băng, chỉ là giúp hắn xác nhận và làm sáng tỏ được con đường tu luyện tiếp theo mà thôi.

"Đại nhân, ngươi… ngươi có thể phá giải Thiên địa Pháp tắc?" Cẩn thận cảm giác Năng lượng ba động trong không trung, Kim Bằng chấn động cả người, cũng như Tử thử băng băng, hắn không thể tin nổi nhìn Dương Lăng chằm chằm.

Mặc dù thực lực rất cường đại, ở thời kỳ mạnh nhất hắn không thèm để ý đến đám Chủ Thần bình thường, nhưng cho đến bây giờ hắn cũng không dám tưởng tượng phá giải hoặc là thay đổi sự tồn tại của Thiên địa Pháp tắc. Cho đến bây giờ cũng không có ý nghĩ đó trong đầu, ngoại trừ Chúa tể chí cao vô thượng trong truyền thuyết, hắn không nghĩ ra còn ai có thực lực kinh khủng đến thế.

P.S: Dạo này hơi bận rộn với lại khá mệt mỏi, nên khi biên có thể vẫn còn sót lỗi hoặc câu văn không được suôn sẽ, ae có phát hiện lỗi thì vào nhàn đàm báo giúp tiếng nhé. Tks

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio