Hô......
Dựa vào Truyền tống môn thần bí, Dương Lăng trực tiếp truyền tống đến Lạc Nhật Sơn cốc ở bên trong Thần Ma mộ tràng. Năm đó khi truyền tống hắn chỉ có thực lực Trung vị thần nên uể oải không chịu nổi, thiếu chút nữa cả người vỡ nát. Bây giờ, là một Đại Vu đã tu luyện đến Vu Thần trung cấp, thoải mái hơn nhiều.
Lạc Nhật Sơn cốc không quá lớn, nhưng dưới sự cố gắng của đông đảo Ma thú, bên dưới Lạc Nhật Sơn cốc xuất hiện một Địa cung khổng lồ, chính thức trở thành một cứ điểm bí mật của Ma thú đại quân ở Thần Ma mộ tràng. Thông qua Truyền Tống Trận, mỗi ngày đều thu thập được rất nhiều Tài nguyên. Qua nhiều năm như vậy, các loại tài nguyên quý giá đã chất cao như núi. Có Cực phẩm thủy tinh, có Ma thú tinh hạch ẩn chứa rất nhiều Năng lượng, có Thiết quáng cứng rắn hiếm thấy….
Sau khi điệp gia thêm vài đạo Cấm chế quy mô lớn, tăng cường thêm khả năng phòng ngự của Lạc Nhật Sơn cốc. Dương Lăng thu tất cả các loại Tài nguyên chất đống trong Sơn cốc vào Không gian Vu tháp. Sau đó một mình lặng lẽ rời đi, bí mật đi đến Ác Ma tòa thành của Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư.
Trên đường, vì tránh gặp phải đám Lưu lãng giả tin tức nhanh nhạy, vì tránh khỏi bị đám Cường giả tuyệt thế đang tiềm tu chú ý, hắn thường chọn đường hẻo lánh khó đi để đi tới Ác Ma tòa thành. Một mình một người rất nhanh đi tới trong rừng rậm mênh mông, càng lúc càng gần Ác Ma tòa thành. Sau khi dẫn Ma thú đại quân đánh tan Tam Đại Thần Hệ, hung danh Ma thú Chủ Thần của hắn đã lan xa, truyền khắp mọi ngõ ngách của các Đại Vị diện. Đối với Lưu lãng giả số lượng khổng lồ, Dương Lăng không nhận ra mấy người, nhưng chỉ cần vừa hiện thân, không biết chừng đã bị đám Lưu lãng giả nhận ra ngay.
Trước khi có ưu thế tuyệt đối về lực lượng, Dương Lăng không muốn bại lộ với bất cứ ai quan hệ với Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ, chuẩn bị âm thầm lẻn vào Ác Ma tòa thành rồi bí mật khởi động Huyết Trì thần bí.
Hô......
Dương Lăng mặc áo choàng đen, đầu đội mũ lớn thu liễm khí tức, giống như con chim nhảy từ cây đại thụ này sang cây đại thụ khác, thân hình nhoáng lên đã xuất hiện ở cách đó vài trăm thước, như cơn gió di chuyển trong rừng rậm, không để lại một dấu vết gì.
Núi cao, hồ nước, loạn thạch......
Cảm thụ thiên địa linh khí không đâu không có trong thiên địa, hít vài ngụm không khí tươi mát, Dương Lăng sảng khoái tinh thần, như về đến Đặc Lạp Tư rừng rậm của Thái Luân đại lục. Vừa đi tới, vừa bắt Vu ấn, buông lỏng toàn thân, tận tình cảm thụ trời đất mênh mông. Từ từ, trong lúc vô ý lại tiến vào trạng thái huyền ảo, thân hình càng lúc càng mờ nhạt, dung hợp làm một với thiên địa rộng lớn.
Sau khi rời khỏi Thiên Trụ Sơn, Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư bằng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Hỗn Loạn Vị diện, đi tới trong Không gian loạn lưu rất nhanh, trở lại Ác Ma tòa thành ở Thần Ma mộ tràng. Lần này đi đến Hỗn Loạn Vị diện, không chỉ gặp được Hắc Giác Đại ác ma Na Tháp Lỵ ngày nhớ đêm mong, mà còn hoàn thành sứ mạng và tâm nguyện trăm ngàn vạn năm qua, nên vô cùng hưng phấn.
Mấy ngàn vạn năm.
Nghĩ đến ân tình của Thượng cổ Vu sư Đao Tôn năm xưa, nghĩ đến lời nhắc nhở của hắn, Kham Tát Tư vô cùng vui mừng. Trăm ngàn vạn năm qua, hắn tốn hết tâm cơ vì tìm kiếm Hậu nhân của Đao Tôn. Ngoài ra, mỗi một ngày đều lo lắng Chúa Tể chí cao vô thượng phái đám Tài Phán Giả giết tới Ác Ma tòa thành, lo ngại bọn họ biết được quan hệ của mình và Thượng cổ Vu sư, mạnh mẽ cướp lấy Huyết Trì thần bí. Bây giờ, tìm được Dương Lăng – Linh hồn đại vu thực lực thâm sâu không lường được, hắn rốt cuộc thở phào một hơi, cũng thấy được hy vọng báo thù rửa hận.
Năm đó, nếu như không bị mấy tên Tài Phán Giả hèn hạ đánh lén, thì Hắc Giác Đại ác ma Na Tháp Lỵ cũng không bị thương nặng mà hôn mê, cũng không cần phải tĩnh dưỡng ở trong Ác Ma đại điện, vì thế mà chia cách với mình lâu như vậy. Trăm ngàn vạn năm qua nếu không vì phải canh giữ Huyết Trì thần bí, nếu như không phải chờ mong gặp lại Hắc Giác Đại ác ma Na Tháp Lỵ khỏi bệnh, hắn đã sớm không để ý tất cả đánh thẳng tới Lưu Tinh tòa thành, tìm những tên Tài Phán Giả năm đó trả thù.
Thần Ma mộ tràng cách Hỗn Loạn Vị diện quá xa, Vị Diện lưu lãng giả bình thường cho dù không gặp phải Ly Tử phong bạo, một đường thuận lợi thì ít nhất cũng mất mấy năm mới có thể đến được. Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư sốt ruột trở về, mạo hiểm lần lượt từ bay trực tiếp bên cạnh Phong bạo tiến lên, mấy tháng sau, rốt cuộc đã thuận lợi về đến Thần Ma mộ tràng.
"Đại nhân"
Sau khi cảm ứng được khí tức của Kham Tát Tư, mười tên Ác ma Đại thống lĩnh thủ hạ của hắn lần lượt chỉ huy Đại quân của mình lập thành trận hình, ra khỏi thành cung nghênh Lĩnh chủ Đại nhân cường đại. Đại ác ma cầm lưỡi hái trong tay rậm rạp như thủy triều, khí thế bức người. Ma thú trong vòng vạn dặm hoặc là bỏ chạy thật xa, hoặc là nằm in trong huyệt động không nhúc nhích. Cho dù Ma thú cường đại đến mấy, cũng không dám trực đối mặt với Đại quân của Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư.
"Bác Y Tư, truyền lệnh của ta, bắt đầu từ hôm nay mở rộng phạm vi cảnh giới, trong vòng mười vạn dặm quanh Tòa thành không cho bất cứ người ngoài nào tiến vào"
Nhìn Đại quân phô thiên cái địa, Kham Tát Tư trầm ngâm một lát rồi hạ lệnh. Nếu không đoán sai, Huyết Trì thần bí là cửa ải quan trọng nhất của Thượng cổ Vu sư, khi Dương Lăng sắp đến mở ra Huyết Trì, hắn cũng không dám để xảy ra bất cứ sai lầm gì.
Hống......
Dưới sự chỉ huy của Thống lĩnh của mình, Ác ma Đại quân cuồng bạo lớn tiếng rít lên, nhanh chóng rời đi, canh giữ ở trận địa của mình. Trăm vạn Đại quân lấy Ác Ma tòa thành làm trung tâm bày đại trận và mai phục, hễ là có Lưu lãng giả và Ma thú khả nghi tiến vào, tất cả đều giết chết không tha.
"Không biết, bao giờ Dương Lăng Đại nhân mới có thể đến được Thần Ma mộ tràng?"
Nhìn Ác ma Đại quân cuồng bạo tản ra khắp nơi, Kham Tát Tư nhíu nhíu mày. Trầm ngâm một lát rồi lấy một bức Ma pháp quyển trục có vẽ Dương Lăng, gọi một tên Thân vệ cơ trí ra, phân phó vài câu bên tai hắn.
"Đại nhân yên tâm, thuộc hạ sẽ âm thầm thông báo với mười Đại thống lĩnh, lập tức báo cáo với Đại nhân khi có tin tức"
Tên thân vệ khom người nhận lệnh, nhanh chóng biến mất ở phía chân trời. Đưa mắt nhìn lại, Kham Tát Tư như trút được gánh nặng, nhanh chóng đi xuống mật thất trong tòa thành. Không ngờ rằng, vừa mới đi qua một bức bình phong đã thấy một chuyện ngoài ý muốn. Dương Lăng mặc hắc y, mặc một kiện Ma pháp phi phong màu đen không biết lúc nào đã đi vào Ác Ma tòa thành.
"Đại nhân, người…người ..." Nhìn vẻ mặt tươi cười của Dương Lăng, Kham Tát Tư không thể tin được dụi dụi mắt.
Mình một đường không hề dừng lại, mạo hiểm xuyên qua Ly Tử phong bạo mà mất đến năm tháng trời mới về được Thần Ma mộ tràng. Không ngờ rằng, Dương Lăng theo kế hoạch xuất phát muộn hơn vài tháng lại còn đến được Ác Ma tòa thành trước mình, tốc độ nhanh đến mức không thể ngờ được.
Không gian Thuấn di Pháp tắc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Nghĩ đến thần thông kinh khủng của Thượng cổ Vu sư, Kham Tát Tư nhanh chóng nghĩ đến một giải thích duy nhất. Sau khi đánh với Mẫu Hoàng, hắn nhận thức rất rõ về thực lực của Ma thú đại quân. Mẫu Hoàng đã lợi hại như vậy, thì Dương Lăng là Linh hồn đại vu càng không cần phải nói. Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng Dương Lăng lại lợi hại đến như vậy. Có thể trực tiếp Thuấn di giữa các Đại Vị diện, có nghĩa là thực lực của Dương Lăng đã hơn xa Vị Diện lưu lãng giả bình thường, ngay cả Tài Phán Giả bình thường có đuổi ngựa cũng không kịp. Cho dù là so sánh với Ma Quân – Đại thống lĩnh Tài Phán Giả cũng không khác nhau mấy.
"Ngay cả Mẫu Hoàng đều đánh không lại, mà còn ngu ngốc khiên chiến với Dương Lăng Đại nhân…"
Hiểu được thực lực của Dương Lăng, Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư cười khổ, may mắn là lúc đầu không có lỗ mãng ra tay với Dương Lăng.
"Kham Tát Tư, không sai, không ngờ tốc độ của ngươi lại nhanh như vậy"
Nhìn vẻ khiếp sợ của Kham Tát Tư, Dương Lăng cười nhạt. Ác Ma tòa thành mặc dù đề phòng cẩn mật, trong vòng ngàn dặm cứ mười bước có một trạm canh. Nhưng mà chỉ phòng được những tên Lưu lãng giả, nhưng không phòng được Linh hồn đại vu tinh thông Ngũ Hành độn thuật.
Tốc độ cũng không tệ?
Kham Tát Tư lại bị đả kích: "Ách… Đại nhân, hay là uống vài chén rượu trước đã?"
"Không cần, trực tiếp mở Huyết Trì"
Vì tránh đêm dài lắm mộng, Dương Lăng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, vừa nói vừa phất tay triệu đám người Thi vu vương và Tổ Vu Hậu Thổ ra, lại làm cho Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư chấn động. Nhìn thấy Na Tháp Lỵ, lại rất là hưng phấn, tâm phục khẩu phục Dương Lăng.
"Đại nhân, mời đi bên này"
Kham Tát Tư ôm chặt lấy Na Tháp Lỵ trước mặt mọi người, sau đó đi trước dẫn đường. Đi vào trong Ác Ma tòa thành, lướt qua cung điện và thủ vệ, từ một gian mật thất tiến vào một tòa cung điện dưới đất khổng lồ. Đề phòng nghiêm ngặt, cách vài bước sẽ có một tên Đại ác ma vũ trang hạng nặng canh gác, thi thoảng còn thấy được rất nhiều Ma pháp trận bảo vệ. Vì canh giữ Huyết Trì thần bí, Trăm ngàn vạn năm qua Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư đã tốn không biết bao nhiêu tâm huyết.
"Đại nhân, cửa vào Huyết Trì ở cách đây không xa, mời đi theo ta"
Đi qua một cái cầu độc mộc, lướt qua một hồ bạc tràn ngập huyết vụ, Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư dẫn mọi người đi đến trước một cánh cửa đen kịt, khắc đầy Phù văn huyền ảo. Nhỏ vài giọt máu, mặc niệm vài câu chú ngữ, cánh cửa thần bí từ từ mở ra. Mọi người chăm chú quan sát, không khỏi chấn động. Sau cánh cửa đen kịt, là một bức Phương tiêm bi cao bằng một người, trên mặt khắc đầy những chữ kỳ bí. Phía sau Phương tiêm bi là một con đường do Nguyệt Hồn thạch tạo thành, đi thông với một hải dương đỏ như máu sóng lớn ngập trời, nhìn không thấy cuối. Một mùi máu tươi nồng nặc, từ xa xa đập vào mặt.
Huyết Hải.
Một đại dương rộng lớn dường như toàn bộ là do máu tạo thành xuất hiện trước mặt mọi người.
"Đây là Huyết Trì sao?"
Nhìn Hải dương đỏ như máu sóng lớn ngập trời, mọi người chấn động, Dương Lăng cũng không ngoại lệ. hắn vốn còn tưởng rằng là một cái ao nho nhỏ, không ngờ rằng lại là một Hải dương mênh mông.
"Không sai, đây là Huyết Trì mà Thượng cổ Vu sư lưu lại. Theo lời Đao Tôn Đại nhân, chỉ cần dùng Ngọc bội kích hoạt Phương tiêm bi là có thể khởi động Huyết Trì thần bí" Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư cười khổ nói tiếp: "Năm đó, lúc ta mới đến đây, Huyết Trì rất nhỏ, đi vài bước là hết một vòng. Sau này, phạm vi càng lúc càng lớn, biến thành một cái hồ, cuối cùng biến thành Hải dương vô tận"
Đối với biến hóa của Huyết Trì, Thâm Uyên Ác ma Lĩnh chủ Kham Tát Tư rất rung động. Nghĩ mãi cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết rõ Huyết Trì càng lúc càng lớn rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì. Trăm ngàn vạn năm qua, hắn từng nhiều lần dùng Ngọc bội để mở Phương tiêm bi, nhưng không lần nào thành công. Hoặc là không phản ứng, hoặc bị công kích vô hình, có một lần thiếu chút nữa Hồn phi phách tán.
[/I]
Ma Thú Lĩnh Chủ.