- Thiên Long ngươi đi xóa xăm đi, nhìn bẩn bẩn á!
Trên đường di chuyển Hư Huyễn nằm trong lòng Thiên Long khó chịu nhìn đôi tay đang ôm mình, tại sao lại cứ thích xăm làm gì, xấu kinh, bẩn bẩn như kiểu đi nghịch bùn chả được cái tác dụng gì!
- nàng thì biết cái gì, đây là hình xăm thiên nhiên, cái này ta không xăm, nó tự hiện!
- A... Ngươi bỏ tay ra, đồ khốn...
Thiên Long mặt dày đưa tay ôm lấy đôi ngọc ngũ cao vút của Hư Huyễn, đây là lần đầu làm liều, nhưng mới bóp nhẹ có cái Hư Huyễn tý thì giết luôn Thiên Long làm cậu ta vội bỏ ra gấp, với ai chứ với Hư Huyễn thì không cưỡng ép được, không làm gì cũng ăn vài cái Phù điên luôn. Nắn nhẹ cái là có lời rồi.
- hừ hừ...
Hư Huyễn trợn trắng mắt liếc Thiên Long hung thần ác sát, tay ôm lấy bộ ngực yêu quý của mình, tên khốn lại dám xâm phạm quyền riêng tư của người ta, nay ăn gan Rồng mật Phượng.
Đám Thiên Long vừa đi chưa được bao xa, trong đêm tối xuất hiện cả đám hơn trăm người, đều là võ giả chí cao hết, khí tức Hóa Thần và Nguyên Anh tỏa ra khiến yêu thú không dám nhe răng gầm rú, chơi vài đứa còn được, chơi cả trăm đứa thì đám yêu thú tự nhận nó vẫn biết đâu là tìm chết với đâu là đường sống.
- khốn kiếp, chúng vừa di chuyển, hôm qua Mã Phương Đông đã đến đây, không ngờ bị chúng thủ tiêu tại chỗ, mau, chúng ta mau truy!
Tôn Thất Cấp lên tiếng hét lớn, đám Lang Khắc Hàn lần này đụng nhầm ổ sói rồi, trong môn phái không làm gì được, nhưng ở nơi đây đừng bảo tình cảm sư môn, thù này không trả tuyệt không làm người, cái cảm giác bị xé rách đầu làm hắn vẫn còn nhớ rõ, đã hình thành một cái ám ảnh cực độ trong lòng hắn.
- được, nhị đệ ngươi chữa thương đi, chúng ta sẽ bắt được hết thôi.
Một nam tử tuyệt thế phong trần lên tiếng, khí tức Hóa Thần làm đám tùy tùng cùng môn phái hay khác đều phải e dè sợ hãi một đường.
Hắn là bang chủ bang Dực phong tóp nội môn Thiết Giáp Môn, là anh trai Tôn Thất Cấp, Tôn Thắng Bá.
Gia tộc họ Tôn đúng là có bản lĩnh, hai đứa con có uy quyền và giọng nói ở hai đại môn phái đúng là như hổ trên lưng cọp, bố bảo cũng không dám đụng hay trêu chọc vào nhà họ Tôn.
- Truy!
Nghe lệnh bang chủ bang Chiến Tể, là một trung niên tên Lệnh Hồ Tràm, là một gia tộc lớn mạnh, hai gia tộc Tôn và Lệnh có qua lại khá gần gũi, cho nên trong Môn phái cũng có nhiều kẻ kết bái huynh đệ, ví vụ như hiện tại đây này.
Một đường bắt đầu truy giết, mọi người dùng khinh công di chuyển với tốc độ chóng mặt, cả bầu trời sáng rực do nội lực của mọi người vận lên, sắc đêm màu gì cũng có, sinh động mười phần.
...
- không ổn, có rất nhiều người đuổi theo chúng ta, khoảng hơn một trăm, và có xu hướng tăng!
Ghé tai xuống đất Quy Khứ Hồi vội vã cấp báo, tưởng Thiên Long nói đùa không ngờ lại là sự thật, vậy mà lại có rất nhiều người đang truy sát mình hết tốc, lão đại đúng là Thần Cơ!
- mau, đi theo ta!
Thiên Long liền ôm chầm lấy Hư Huyễn, một đường chạy theo định luật Băng Băng, chỉ có định luật đi đường của Tuyết Băng Băng mới có thể phát huy toàn bộ công hiệu vào khoảng khắc này.
Không cần nghĩ nhiều mọi người chạy theo Thiên Long như hổ vồ mồi, không dám ở lại sau, đi sau biết đâu bị đám đang truy sát khều nhẹ lại cái, vậy là hóa thẻ mẹ rồi!
Hư Huyễn rúc trong ngực Thiên Long rên rỉ khó chịu, đang đến tháng rồi... Vậy mà tên bại hoại Thiên Long bay sóc như chạy bộ, đã nói là người ta đến tháng dâu rụng, không chịu nghe, có biết người ta đau bụng muốn khóc rồi đây!
- híc híc....
Thiên Long nghe tiếng Hư Huyễn khóc thì chợt nhớ ra, nay hình như nàng rụng dâu, đầu cậu ta to như cái đấu, cái wtf đã bảo rồi, đem theo nữ nhân là một cái thiên đại phiền phức a, chỉ biết Khinh Vân thật nhẹ nhàng không sóc không giật làm cô bé đỡ đau.
Hiện tại Thiên Long mới hồi lại được năm thành thương thế, khí tức vẫn đang còn chưa ổn định lắm, không phải thời cơ vàng để chiến đấu!
Đừng nghĩ nữ nhân luyện tập bước chân giang hồ dùng nội lực mà nghĩ họ không có ngày dâu rụng, tất cả võ giả nữ đều có dâu rụng, tất cả không trừ một ai, chỉ là thực lực càng lên cao thì có thể dời ngày rụng dâu đi vài ngày vài tháng hoặc vài năm, có thể nói ai cũng phải đến ngày thôi, chỉ là thời gian ai đến gần hay nhanh, có người vài tháng cũng có người vài năm, ta nói không đến tháng thì võ giả nữ nhân đẻ con bằng niềm tin à.
Vì thế nữ nhân thường luyện công và ở nhà, tìm một đấng trượng phu có thực lực bảo vệ, chứ không nữ nhân ra đường chiến đấu bất tiện đủ đường, chưa nói đến ngày rụng dâu, cơ thể nữ nhân nơi đâu cũng nhạy cảm, đánh nhau còn phải giữ thân không có võ giả khác đánh cho hoa dung thất sắc lập tức, thế nên mười võ giả thì hết chín tên rưỡi là nam còn cái phần nhỏ còn lại là nữ.
Lợi cũng có hại, thực lực càng lên cao càng ngày dâu rụng lại càng kéo dài, mà càng kéo dài thì lại càng khó có thai, vì vậy, nữ nhân có thực lực cao cực độ khó có thai, có người xui xui thì cả vạn năm mới biết mang thai là cái gì.
Hư Huyễn mà luyện vũ kỹ thử coi, ngay từ gặp lần đầu Thiên Long đã đuổi thẳng cổ rồi, may mà nàng luyện phù đứng núi này giết đối thủ ở núi khác vô hình vô bóng.
Để cô nàng cắn thoải mái Thiên Long không nhíu mày một cái dẫn cả đội chạy trốn.
- có một động phủ!
Mọi người phía bên ngoài cửa phủ nhìn vào động có chút ngán ngán, rất nhiều giả thuyết xuất hiện, quan trọng nhất vẫn là ba cái thiên đại yếu tố, thứ nhất bên trong liệu có phải động cụt, như vậy đám Tôn Thất Cấp đến không khác gì chờ chết, thứ hai liệu bên trong có yêu thú tọa trấn không, thứ ba liệu đây có phải động phủ của cao thủ quy tiên, như vậy sẽ có rất nhiều bẫy cùng thứ ô uế!
Vào hay không vào do Thiên Long quyết!
- không vào! lao qua núi chạy tiếp!
Thiên Long cảm giác với Ma khí rất nhạy, cậu ta cảm giác bên trong này có thứ rất bẩn thỉu, nó có cùng hệ với Ma khí, chắc là Thi khí hay Quỷ khí gì rồi. Nhưng cũng không chắc, đó chỉ là bên ngoài biết đâu bên trong lại là thứ khác.
Do hang động nằm dưới một chân núi, đến đây thì hai tên Quy Khứ Hồi và Mộc Hồng Lai lại phấn khởi vui sướng hết cơm hết cái, hai bọn họ cười không khép được mồm leo lên trước, rất thong dong, rất nhàn nhã, để Lang Khắc Hàn cõng Hỏa Linh Nhi, Tùng Khúc cõng Phạm La La, Thiên Long cõng Hư Huyễn leo núi, xem ra có lão bà đi mạo hiểm ôm ấp cũng không tốt mấy a, thời khắc như vầy không vướng bận ai là sướng nhất!
- ta đề nghị Quy Khứ Hồi và Mộc Hồng Lai sẽ phải cột dây thừng vào hông rồi đi trước kéo ba chúng ta lên, như vậy sẽ đi nhanh hơn và tiết kiệm được rất nhiều thời gian!
Lang Khắc Hàn vê cằm phán như lão đại, toàn thân tỏa ra mười phần chính khí lẫm liệt, nhưng đời nào có được như mơ, hai tên Quy Khứ Hồi và Mộc Hồng Lai khi vừa nghe Lang Khắc Hàn mở mồm đã bắt đầu leo núi rồi, để đám có lão bà ở lại xa xa giữ khoảng cách an toàn với họ.
- hai tên khốn kiếp!
Lẩm bẩm nhẹ một câu nhìn Hỏa Linh Nhi đang ngơ ngác nhìn lên ngon núi cao vút, vội đi lại vuốt lưng cô nàng cười đê tiện:
- Linh Nhi, lên ta cõng lên!
- dạ!
Mọi người bắt đầu leo núi, tuy vác hơi nặng nhưng được cái hai cái bánh bao nó ép cũng an ủi phần nào, kích thích thần kinh làm họ leo nhanh không kém hai tên Quy Khứ Hồi và Mộc Hồng Lai.