~ à nàng biến nhỏ được mà đúng không?
Thiên Long cười híp mắt xoa xoa tay nhìn Tinh Linh Nữ Hoàng, làm Tinh Linh Nữ Hoàng chán chả buồn nói, nàng than thở:
~ đang có thai ngươi không thấy hả? Con bé trong bụng nó còn chưa học thuật Tinh Linh nữa!
~ oa… là một bé gái?
~ là con gái đó!
~ con gái của chúng ta?
~ Đúng… à hả, của ta thôi! A ngươi nói nhiều quá ta muốn đi ngủ!
Tinh Linh Nữ Hoàng không làm sao được nữa, bữa nay thai kỳ tới kỳ cuối, làm đầu óc của nàng lú luôn, suy nghĩ không còn được minh mẫn như xưa, xử lý hơi chậm toàn bị Thiên Long lừa mấy cú ra cơm ra khoai.
~ hehe…
Bế Tinh Linh Nữ Hoàng vào lòng Thiên Long bắt đầu rải thần thức dùng Khinh Vân di chuyển, Tinh Linh Nữ Hoàng hứa sẽ nhận dạy Thiên Long một khóa, một khóa võ đạo tâm sinh, nên nàng sẽ chịu khó cùng Thiên Long đi về đất Nam, khi cho Tuyết Băng Băng dùng viên đan dược cần phải có một cường giả hộ pháp, đúng bài nàng đang tiện có mặt, nên sẽ giúp Tuyết Băng Băng đả thông kinh mạch.
Sau khi tìm hiểu rất nhiều đến nay Tinh Linh Nữ Hoàng đã khẳng định Thiên Long là kẻ được gọi là người Dẫn Đạo trong truyền thuyết, từ cơ duyên, tiểu sử, Thiên Long đều kể nàng nghe hết, từ đó suy ra nàng đã chọn đúng người, thôi thì giúp Thiên Long để lại chút duyên, sau này Thiên Long giúp lại có gì đâu, làm nàng phải cắn răng vác cái thân bụng bự mông to chạy đông chạy tây với Thiên Long.
Trong lòng Tinh Linh Nữ Hoàng lúc nào cũng chỉ có gào thét: chuyện gì cũng đến tay ta, có mỗi việc đi tìm kẻ Dẫn Đạo thôi mà cũng đến tay ta, làm ta phải vác cái thân già này đi gieo ân gieo nợ…
…
~ giết…
~ Grào…
~ leng keng leng keng…
~ ngao…
….
Tiếng gào rú chém giết khốc liệt, Kim quang cùng quang mang chiêu thức rực lửa, vũ kỹ hóa hình Thần Thú hay các loài vương giả đại lục được phát huy với một quy mô khủng bố, một chiến trường oanh liệt quy tụ hàng vạn cao thủ, võ giả thể loại gì cũng có.
Nơi đây là một chiến trường theo đúng nghĩa, xác chết lúc nào giây nào cũng có vài cái, các vị chiến tướng của loài người đang sử dụng tuyệt thế vũ kỹ của mình để chiến đấu, người chết liền sẽ có một lực hút đem về.
Đối diện họ là vô vàn Ma Quỷ khắp nơi đang đổ từ một cái khe nứt ra, một cái khe nứt mười trượng rộng hai trượng, từ trong khe nứt một uy áp vô hình, Ma, Quỷ, Cương Thi hay lệ Quỷ từ đó lao ra không hề suy nghĩ, chúng cầm theo vũ khí gào thét chiến và chỉ chiến, đặc biệt đông nhất vẫn là một loài sinh vật, hay còn gọi là quái vật Thiên Ngoại, chúng không biết là ở đâu đến nhưng tuyệt không phải ở trong Tam giới, từ khi chúng xuất hiện đã dụ dỗ và câu được ít ma quỷ nơi Ma Giới, làm các lãnh tụ tối cao của Ma Giới đang đỏ mắt điều tra. Cuộc chiến này nổ ra với quy mô cực lớn.
Nếu ước lượng một chút, tổng số Ma, Quỷ, Lệ Quỷ, Cương Thi và nhiều thứ dơ bẩn khác chỉ chiếm một góc nhỏ, chỉ bằng một phần một ngàn, còn lại đều là thứ sinh vật mà loài người gọi là Thiên Ngoại Quái Vật.
~ Phành Phành Phành Phành…
~ Rít Rít Rít Rít …
~ Grào…
…
Chiến đấu diễn ra một cách khủng khiếp, võ giả loài người chết như mưa, chiến đấu càng lâu võ giả loài người thân mang vũ khí, một thân khí thế nhiệt huyết đến cứu trợ càng đông, và số quái vật còn muốn đông hơn nữa, cái khe nứt nó hoàn toàn không có ý khép lại mà còn mở to hơn, từ bên trong Thiên Ngoại Quái Vật lao ra thể loại gì cũng có, hình thù hết sức đa dạng.
~ Rít…
Một tiếng rít vang vọng chiến trường, nghe thấy tiếng Rít toàn quân Thiên Ngoại Quái Vật đồng loạt rút về, võ giả loài người được đà chém tận giết tuyệt lao lên
~ Ầm Ầm Ầm…
Khe nứt đóng lại, võ giả thở dài một hơi, liền đồng loạt thu Cửu Linh Lực về thân, nhìn lại chiến trường xác chết đã cao lên cả mét, lòng ai cũng đau như cắt, nơi đây có huynh đệ bằng hữu của họ, con người có lạnh nhạt cỡ mất nhưng vẫn không kìm nén được chút cảm xúc nhất thời, võ giả tinh túy toàn đại lục hầu như nơi đây chiếm phần hơn, còn có các đệ tử ưu tú của Tam Tông Nhất Cung.
~ thu dọn xác đi, đền bù cho gia đình người mất nữa!
~ được…
Một lão già cầm quải trượng đi lên, lão ngồi trên một con Kim Mao Sư Vương, yêu thú tam cấp sơ giai, tức Độ Kiếp Nhất phẩm, một lão già gần đất xa trời mà lại ngồi trên lưng con yêu thú tam cấp sơ giai là hiểu rồi chứ gì, đằng sau lão là nhiều lão già khác, nhìn lụ khụ sắp chết vầy thôi, chứ lão mà chiến đấu chưa chắc có kẻ nào trên địa cầu ăn lại lão đâu, bởi cái phong thái uy thế của Đại Năng, kẻ đứng trên cao của thực lực cùng địa vị lâu năm luôn tự động hình thành một cái áp lực vô hình.
Các lão già khác cũng ngồi trên một đầu yêu thú khác, yêu thú của mấy lão già này thì chỉ thua Kim Mao Sư Vương của lão cầm đầu một chút thôi, uy áp tỏa ra đủ để giết ngàn vạn đứa, đám lão già này tuyệt đối là Tinh Anh của loài người trấn giữ nơi đây.
~ lần này là lần thủy triều lớn nhất năm nay, thưa ngài!
Một lão già hắc y trùm đầu che kín mặt mũi bước lên nói, thủy triều Thiên Ngoại Quái Vật lần này xuất hiện cực đông cực hung hãn, liên tục một tuần trời chiến đấu, võ giả nhn loại tử thương số lượng lớn, nhưng cũng đã giết được không ít Thiên Ngoại Quái Vật.
~ ừm! Dọn dẹp đi, lần sau không còn ngồi nhìn như vầy được nữa đâu!
Nghe lão già cầm quải trượng nói mà mọi người rét run, vậy lần sau Thiên Ngoại Quái Vật sẽ xuất hiện đông hơn, và hơn nữa trong đó lại còn nhiều con thực lực quá cao buộc họ phải ra tay, để Tinh Anh của loài người ra tay là hiểu Thiên Ngoại Quái Vật thế nào.
Đây là địa danh trong truyền thuyết, Tử Thần Tôn Sơn, khe nứt của sự diệt vong, khí tức tử vong cùng sát khí nồng tới mức quanh năm không một tia mặt trời vào được đây, nơi đây luôn âm trầm lạnh lẽo không một tia nắng lọt vào được.
Tử Thần Tôn Sơn tên như ý nghĩa, khe nứt Tử Thần mở ra, Quái Vật xuất hiện đột ngột cùng với cường hãn không sợ chết, võ giả loài người luôn phải túc trực nơi đây /, dù chớp mắt một cái cũng không dám, nếu không có đám võ giả được mấy lão già kia chỉ huy, thì trái đất đã lìa đời từ thời đầu của Kỷ Nguyên rồi. Kỷ Nguyên nào cũng sẽ có tinh nhuệ của loài người ở nơi đây chiến đấu, nơi đây là nơi hi sinh của các Đại Năng hàng thật giá thật thời bàn cổ, còn vì sao thì chưa nói được, thiên cơ bất khả lộ.
May mà nơi đây được canh gác nghiêm ngặt, nếu không Địa Cầu đã thuộc về Thiên Ngoại Quái Vật lâu rồi, bên trong Địa Cầu thiên tài đang cai sữa mẹ tranh phong chém giết lẫn nhau, nơi Tử Thần Tôn Sơn lại là tinh túy của tinh túy loài người đang đỏ mắt chém giết.
~ vù vù vù…
Như một cơn gió nhẹ, không còn một bóng lão già nào đứng đây, đến không động mà đi tiếng, thực lực đám già này kêu họ đứng trước một Động Hư võ giả thần tọa, mà Động Hư võ giả cũng chả biết là đám già này đứng trước mặt họ là hiểu, núi cao còn núi cao hơn, đích cũng chỉ là thời gian!