~ Hắc Long ngươi thật độc ác!
Thanh Ngọc Diệp đẩy tiểu Nặc qua một bên, ánh mắt đỏ ngầu nhìn Thiên Long, cảm nhận một chút, tứ chi tiểu Nặc gãy nát, gân cốt cũng đứt không ít, nội tạng dập nát nội thương nghiêm trọng, làm nàng xót muốn đứt ruột, sủng thú từ lúc nàng sinh ra cho tới bây giờ đều chơi với nàng, không ngờ lại bị Thiên Long đánh cho sống chết không rõ.
~ Ta Ác? Ngươi nói vậy không cảm thấy đê tiện lắm sao? Này ta nói ả đàn bà thúi nhà ngươi biết, ta và ngươi không quen không biết, ngươi đánh ta vô cớ… ừm chuyện xưa bỏ đi, không lại nói ta đàn bà, khi nãy… mới đây thôi, người và yêu thú của ngươi đánh ta gãy ba mắt xương sống, một chân gãy năm khúc, tay trái nặng nhất đứt lìa, ta băm ngươi và nó ra ngàn mảnh cũng đáng!
Nghe Thiên Long nói, Hư Huyễn bên ngoài tuy là thảo mai nhưng cũng gật đầu ừm ừm, nàng chỉ muốn một người một thú bên trong chết không toàn thây.
~ Thì sao? Cho dù là vậy, ngươi cũng không đủ tư cách đánh nó thành ra như vậy!
Thanh Ngọc Diệp kiên quyết giữ vững lập trường, trên đời này không ai có quyền đánh tiểu Nặc của nàng thành như vậy.
Nghe Thanh Ngọc Diệp tuyên bố, Thiên Long chống trán cúi gằm mặt xuống đất cười man lăng lệ rợ:
~ Haha… ta không đủ tư cách? Haha… thật nực cười…
Thiên Long đột nhiên nhìn gằn vào thẳng mặt Thanh Ngọc Diệp, nạt lớn:
~ này tiểu cô nương… ta nói cho cô biết, hiện tại, lúc này, bây giờ… ta đang là đối thủ của cô, là kẻ địch của cô… haha… được rồi… để ta xem ngươi còn to mồm được như thế nào!
Ầm Ầm…
Ma kiếm giơ thẳng lên trời, bầu trời đột nhiên tối sầm lại, mưa cũng nặng hạt rơi xuống, từ trời một trụ sáng quang huy, khí thế bài sơn, bầu trời xoay vòng vân vụ tạo thành một cái mắt xoáy to lớn khủng khiếp, Ma kiếm Thiên Long đột nhiên bạo phát ra Ma khí nồng đậm, bầu trời đang là lúc nắng gắt nhất đột nhiên tối sầm lại như màn đêm bao phủ.
~ Hỗn Long Tịch Tà Cửu Kiếm… Đệ Nhất Kiếm Tung Hoành Thiên Hạ!
Grào….
Tiếng rít từ trời ầm ầm phát ra, sấm sét như lôi đình kéo tới âm thanh vang cả thiên địa không gian chi lực thời gian chi lực biến đổi.
~ Đệ Bát Kiếm A Tu La Sát Phạt Thiên Không!
Thanh Ngọc Diệp cầm kiếm lao thẳng lên không trung, nàng điều động toàn bộ Cửu Linh Lực trong đan điền dồn toàn lực vào một kiếm đáy rương, không gian không gió tóc nàng tự bay, ánh mắt nàng ta phảng phất ra lam sắc quang mang, hai tay cầm kiếm trước mặt, trên đỉnh đầu nàng một hư ảnh xuất hiện, Ma Vương A Tu La giáng lâm, khí tràng khủng bố uy áp tỏa ra phô thiên, Thiên Long và Thanh Ngọc Diệp dùng vũ kỹ, bên ngoài phàm là dưới Động Hư đều quỳ rạp xuống đất, nếu không quỳ xuống cũng thổ huyết mà bất tỉnh, đây gọi là vô hình uy áp chí tôn Thần Linh,Thần Linh giáng thế, bất tuân ý chỉ đều tuyệt sát tế đàn vong linh.
~ Mau… Mau… Toàn bộ Phù Văn Sư mau bảo vệ phù văn bảo vệ!
Một giọng nói gấp gáp, làm toàn bộ phù văn sư thức tỉnh lại hiện tại, phù văn sư sơ cấp đến cao cấp, họ lao ra đứng trước phù văn bảo vệ, tay cầm bút đánh liên tục vào không trung những chữ cái khó hiểu, rồi dán những chữ cái hòa vào phù văn bảo vệ, đây là chức trách của họ.
~ Dù là Thánh Nữ Ma giới… Ta đều giết!
Thiên Long hét lớn, bổ kiếm thẳng thiên linh cái Thanh Ngọc Diệp, trong lúc phẫn nộ, Thiên Long tìm được áo nghĩa con đường Vô Tình Kiếm Đạo, Ma kiếm là thứ sát nhân máu lạnh, thế nhưng lại trung thủy một lòng một dạ đi theo Thiên Long, Thiên Long hiểu bản thân đi theo còn đường vô tình, nhưng là vô tình với kẻ vô tình, tình người còn đó, giống như Ma kiếm, vô tình với thứ cần vô tình, không phải mất đi mà là làm trung tâm giữ vững bố cục, như một vòng tròn, bên ngoài là vô tình bên trong là có tình, Thiên Long hiểu được ra vậy liền có thể sử dụng được vũ kỹ Ma kiếm, tuy chỉ là chút da lông của vũ kỹ đó mà thôi, thế nhưng Hỗn Long Tịch Tà Cửu kiếm là công pháp vượt qua phạm trù con người có thể sáng tạo ra, đã thế nó lại là công pháp đi đôi với Ma kiếm, uy lực đại tăng.
Đệ Bát kiếm của Thanh Ngọc Diệp cũng không phải dạng vừa, nó là của một Thiên Sinh Linh Vật sáng tạo, một thiên tài vượt qua phạm trù kiếm đạo, sáng lập ra A Tu La kiếm hoàn toàn không phải vứt đi, đã trải qua chỉnh sửa ngàn vạn lần để cho ra một tầng A Tu La kiếm hoàn mỹ nhất, cho nên nói Đệ Bát Kiếm của Thanh Ngọc Diệp hoàn toàn không thua kém đệ Nhất kiếm của Thiên Long.
Ầm Ầm…
Phành Phành Phành…
Hoa Lạp Lạp…
Rầm Rầm Rầm Rầm…
Hai chiêu thức của hai thiên tài va chạm vào nhau, không thể đo đếm nổi sức mạnh thế này, ngay cả thiên địa cũng bị trẻ đôi, bầu trời không chịu nổi sức phá hủy, những tiếng nổ lớn ầm ĩ điếc tai vang ra, trong không gian bầu trời từng vụ nổ lớn như một quả nấm nguyên tử, vô cùng ô nhiễm âm thanh.
Đệ Nhất Kiếm Hỗn Long Tịch Tà của Thiên Long cường thế phá nát đệ Bát A Tu La kiếm của Thanh Ngọc Diệp, Thanh Ngọc Diệp thà chết nhất quyết không đầu hàng trước Thiên Long, nàng rơi từ trên trời xuống, lao nhanh về chỗ tiểu Nặc điều động một số lượng linh lực còn sót lại trong đan điền hình thành một lớp bảo vệ mỏng manh
~ A… A…
~ A…
~ Cứu mạng… a…
Phù văn bể nát, khí tràng không còn bị kìm nén tỏa ra bán kính năm trăm dặm… đè nén nát toàn bộ từng cục đá chứ đừng nói là cây cối con người, may sao rất nhanh đã được ba vi cao thủ lần lượt của ba thế lực ngầm lớn nhất thế giới Linh Lung Tháp,Thanh Niên Cung, Biệt Liên Viện, ba lão già thủ ba phương trời, cường thế khống chế xung lực mạnh ngang ba ngàn quả tên lửa hạt nhân nổ cùng một lúc, có thể phá hủy không biết bao nhiêu vật chất cho đủ.
Tại trung tâm chiến đài, nơi chỉ còn một phần đất nhô cao, một lão già hai tay kẹp mũi kiếm của Thiên Long đang dí thẳng vào mi tâm Thanh Ngọc Diệp, chỉ nhíc thêm một li nữa thôi là xác định Thanh Ngọc Diệp bị Ma kiếm cắn nuốt không còn một tia máu.
~ Cậu thanh niên, trận này công chúa đã thua, nàng từ nhỏ được nuông chiều, ít tiếp xúc với bên ngoài, hơn thế ở nơi đó không có ai lọt vào tuệ nhãn của nàng, vì thế có chút khinh thường, mong cậu bỏ qua cho lần này!
Lão già Độ Kiếp nhất trọng ngại ngùng hướng Thiên Long cầu tình, nội quy nói rõ, người ngoài cấm xen vào chiến đài, kẻ thắng có quyền quyết định sống chết kẻ thua, lão ta đây là cũng rất khổ sở mới ra hạ sách lao tới ứng cứu.
~ được… nể tình cường giả như ngài cầu tình, ta liền tha cho ả, nếu ngài mà tỏ ra cao thượng, cằm cao hơn mắt ra lệnh cho ta, ta đảm bảo ả ta đã chết từ lâu rồi.
Thiên Long thu Ma kiếm về, cậu ta cũng biết hiện tại cường địch của mình quá đông, sắp tới còn trở mặt với Thần giới, đã thế đụng thêm vào thằng Ma giới là chết chùm cả đàn cả lũ, Thiên Long thì không lo mạng mình, nhưng mạng huynh đệ ngươi thân của hắn thì trên hết.
~ Đa Tạ!
Hắc y làm lễ nhẹ với Thiên Long sau đó dùng nội lực nhấc Thanh Ngọc Diệp và tiểu Nặc đưa gấp về phòng hồi sức của ban tổ chức kiếm thuốc, thề là bắn không ngờ lần này đến lấy tóp đại hội võ lâm nhân giới, thế ếch nào đùng đùng tòi ra thằng quái thai sống Hắc Long, cái này chưa tính tới, và lại ánh mắt của hắn rất tốt, nhìn một cái liền biết tương lai Thiên Long vô tiền khoáng hậu, nếu có thể giao hảo tốt nhất định sẽ có hậu.