Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim

chương 60

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ánh Quang mới rốt cuộc phong thủy có tốt hay không thì chuyện này không ai biết được câu trả lời.

Thế nhưng Tạ Dư An biết tâm trạng của Thẩm Trọng Thành thật sự không tốt.

Tuy rằng Thẩm Trọng Thành không có biểu hiện ra ngoài, mọi hành động vẫn không có gì lạ, vẫn bình thường như khi hai người ở chung với nhau, còn rất tâm lí mà mang bánh kem với nước ngọt về, nhưng Tạ Dư An đã nhạy bén nhận ra được anh đang không vui.

Chẳng hạn như khi anh mở cửa đi vào vẫn luôn không gỡ kính kim loại xuống, từ chi tiết nhỏ đó mà Tạ Dư An có thể biết được Thẩm Trọng Thành ngày hôm nay có tâm sự.

Thẩm Trọng Thành không bị cận, anh có lúc đeo có lúc không đeo, thế nhưng sau khi ở chung một thời gian thì Tạ Dư An phát hiện lúc anh vui vẻ thì tuyệt đối sẽ không đeo mắt kính____ mà Thẩm Trọng Thành khoảng nửa tháng trở lại đây không còn ở trước mặt cậu đeo mắt kính nữa.

Vì vậy mà cậu đi về phía Thẩm Trọng Thành, giơ tay đem mắt kính của anh gỡ xuống, hỏi anh: "Hôm nay sao lại đeo kính vậy?"

Thẩm Trọng Thành thò tay kéo lấy eo của Tạ Dư An, lúc kính bị gỡ xuống thì có hơi híp mắt, không ngăn cản động tác của Tạ Dư An nhưng cũng không có trả lời cậu, ngược lại đã hỏi cậu một vấn đề rất khó hiểu: "Em thích anh đeo kính hay không đeo?"

Tạ Dư An chần chừ nói: "....Đều thích nha."

"Không được, phải chọn một." Thẩm Trọng Thành nhướn đuôi lông mày bên trái, hơi dùng sức kéo Tạ Dư An đến sát bên chân mình, giọng nói trầm thấp u ám nhẹ nhàng chậm rãi, nhìn vào như là hờ hững, nhưng lại khiến cho trái tim của Tạ Dư An từng trận lại từng trận run rẩy.

Ngày này rốt cuộc cũng tới.

Tạ Dư An nghĩ thầm: Cách thức ghen của Thẩm Trọng Thành đã được nâng lên tình huống triết học rồi, nói không chừng sau này còn có thể hỏi mấy vấn đề kì quái như "em thích anh của giây thứ nhất hay anh của giây thứ hai"

"Thích..... anh không đeo mắt kính đi?" Tạ Dư An trả lời càng thêm chần chừ.

Cũng may là câu trả lời của cậu đúng với mong muốn của Thẩm Trọng Thành, vì vậy mà trong mắt của anh hiện rõ lên hai chữ "thỏa mãn", Tạ Dư An còn chưa kịp thở phào, chợt nghe Thâm Trọng Thành nói tiếp: "Khách sạn này không tốt, thiết bị giải trí quá ít, quá tẻ nhạt."

Tạ Dư An quả thật cũng cảm thấy như thế.

Cậu mỗi ngày sau khi diễn xong liền trở về khách sạn bên này, Thâm Trọng tan sở cũng về đây, hai người sau khi gặp mặt thì hôn nhẹ một chút rồi chia nhau ra tắm, tắm xong đi ra thì ai làm việc của người nấy, cuối cùng thì lên giường ngủ, nếu là ở nhà thì Thẩm Trọng Thành còn có thể đến phòng tập thể thao để rèn luyện một lúc, Tạ Dư An cũng có thể tiếp tục luyện tay nghề nấu nướng của cậu.

Thiết bị giải trí ở khách sạn không phải quá ít, cái gì cần có đều có, thế nhưng nhân viên phục vụ và camera cũng có không ít, Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành sao có thể cùng nhau chơi được? Bọn họ nếu chia nhau ra chơi thì còn không bằng ở trong phòng gọi video chơi.

Tạ Dư An hỏi anh: "Nếu không thì về nhà ở vài ngày nha?"

Thẩm Trọng Thành lập tức lạnh mặt, nói: "Em đang đuổi anh đi sao?"

"Không có, em chỉ sợ anh ở bên này không có quen." Tạ Dư An vội giải thích, "Hơn nữa ý của em là em với anh cùng nhau trở về ấy."

Thẩm Trọng Thành không đồng ý: "Thôi khỏi đi, chờ em quay xong chúng ta hãy trở về." Nói xong thì dừng lại một chút, tiếp đó lại hỏi, "Cuối tuần này lúc sang thăm mẹ thì cần tặng quà gì mới tốt đây?"

Thẩm Trọng Thành quả thật là có tâm sự.

Anh nói sáu câu, thế nhưng không có gọi Tạ Dư An là "cục cưng" một lần nào, lần trước xảy ra tình huống này là lúc ba mẹ Thẩm về nước, Thẩm Trọng Thành muốn giấu Tạ Dư An một thời gian.

"Cái gì cũng được, mẹ chỉ là muốn gặp anh thôi." Tạ Dư An nghi ngờ rằng Thẩm Trọng Thành có thể đã thấy được hot search, thế nhưng cậu lại cảm thấy không có khả năng lắm, bởi vì Thẩm Trọng Thành nếu thấy thật thì không thể bình tĩnh như thế này được.

Mà hiện tại Thẩm Trọng Thành vô cùng bình thản, giọng điệu lúc nói chuyện với cậu cũng không thay đổi chút nào: "Em nói chuyện của hai chúng ta với bà như thế nào vậy?"

Thật ra cũng không tính là Tạ Dư An chủ động nói mà là mẹ Tạ tự mình phát hiện.

Bởi vì bà cũng xem show 《 Happy Weekly 》 mà Tạ Dư An tham gia, tuy rằng Tạ Dư An và Thâm Trọng Thành lúc ở show đã vô cùng kiềm chế ánh mắt cùng tương tác qua lại, thế nhưng vẫn bị mẹ Tạ phát hiện ra manh mối.

Tạ Dư An đã sớm nói thật với bà chuyện tính hướng, bà không phải là không phản đối, thế nhưng sau khi phản đối thì bà lại suy nghĩ kĩ lại, nếu như bà thật sự buộc Tạ Dư An biến trở về "người bình thường", để thằng nhỏ cưới một cô gái rồi sinh hoạt như bình thường thì Tạ Dư An sẽ vui vẻ sao? Tạ Dư An có bao nhiêu cố chấp bà đều biết, nhà bà cũng không nhất thiết cần Tạ Dư An sinh con nít, cho nên bà và ba Tạ rốt cuộc cũng thỏa hiệp___ mà nguyên nhân cuối cùng cũng chính là bởi vì bọn họ đều yêu Tạ Dư An.

Giống như trước đây chấp nhận tính hướng của Tạ Dư An, mẹ Tạ ngay từ đầu cũng phản đối việc Tạ Dư An bước chân vào giới giải trí, thế nhưng sau khi mắt thấy con trai đi trên con đường đó càng ngày càng xa, bà lại bắt đầu ủng hộ Tạ Dư An. Tạ Dư An đóng phim truyền hình, bà xem hết không bỏ sót tập nào, Tạ Dư An lần đầu tham gia show giải trí, bà đương nhiên cũng sẽ đúng giờ ngồi trước TV mà xem.

Kết quả vừa xem, mẹ Tạ liền thấy trong TV có người quen.

Nói thật thì Tạ Dư An trước đây dẫn theo Thẩm Trọng Thành đến nhà ăn cơm, mẹ Tạ cũng không có nhận ra được quan hệ của hai người bọn họ, mà ở trong show 《 Happy Weekly 》 thì Thẩm Trọng Thành và Tạ Dư An cũng kiềm chế vô cùng tốt, thế nhưng mà lúc cúi đầu buộc tóc cho Tạ Dư An thì Thẩm Trọng Thành lại cười một chút, ngay lúc đó trong mắt đều là sự dịu dàng, Tạ Dư An khi nhìn lại cũng để lộ ra tình hình thực tế, dẫn đến việc bọn họ hoàn toàn bị bại lộ.

Sau đó Tạ Dư An lại đăng lên weibo một bài như vậy.

Mẹ Tạ không có gọi điện thoại cho Tạ Dư An, bà chỉ gửi một cái tin nhắn hỏi rằng có phải cậu và Thẩm Trọng Thành đang ở bên nhau hay không?

Tạ Dư An sau khi trả lời thì bà nói Tạ Dư An bớt chút thời gian mang theo Thẩm Trọng Thành về nhà ăn bữa cơm.

Cho nên Tạ Dư An cũng không tiện giải thích rõ ràng chuyện tại sao mẹ Tạ lại biết quan hệ của cả hai, chỉ có thể như sự thật mà nói: "Là mẹ tự phát hiện, sau đó em thừa nhận."

Thẩm Trọng Thành lại hỏi: "Nếu như mẹ không chấp nhận anh thì làm sao đây?"

"Sẽ chấp nhận anh mà." Tạ Dư An vì để dỗ Thẩm Trọng Thành mà nói mấy lời tốt cho anh nghe, "Em tin anh có thể dỗ được mẹ mà, không được thì chúng ta chỉ có thể ly hôn thôi."

Thẩm Trọng Thành quả nhiên bị hấp dẫn chú ý: "Ly hôn?"

Tạ Dư An nói: "Dạ."

Thẩm Trọng Thành nhàn nhạt nói: "Ồ? Chúng ta kết hôn lúc nào?"

"Lễ thành hôn cũng đã uống rượu giao bôi rồi nha." Tạ Dư An lấy chuyện lúc bé ra dỗ Thẩm Trọng Thành, "Ảnh cưới còn là chị Tiểu Hồng chụp cho chúng ta."

Cậu và Thẩm Trọng Thành không có cách nào kết hôn chân chính trên giấy tờ luật pháp, trừ khi bọn họ thay đổi quốc tịch, bằng không thì mặc kệ có bày ra bao nhiêu tiệc rựu linh đình hay tổ chức một lễ cưới long trọng, thì bọn họ cũng không được sự công nhận hợp pháp trên giấy tờ.

Nếu kết quả đều là như thế, Tạ Dư An liền đem chuyện lúc bé cùng Thẩm Trọng Thành xem là lễ cưới cũng được, trước mắt thì cậu cũng không thấy lí do gì mà rời xa Thẩm Trọng Thành, nên có thể bọn họ sẽ như vậy đến hết đời.

Mà Thẩm Trọng Thành sau khi nghe Tạ Dư An nói như vậy, bỗng nhiên xoay người đem Tạ Dư An đè lên ghế sô pha, hỏi cậu: "Ở trong lòng em, như vậy đã xem như chúng ta thật sự kết hôn rồi sao?"

Tạ Dư An nói: "Vâng, với em mà nói thì đúng là như vậy."

Thẩm Trọng Thành nhướn mày càng cao: "Vậy em có biết sau khi chúng ta kết hôn thì có thể làm được những chuyện gì không?"

Tạ Dư An run lên hai giây, lập tức hiểu được những ý nghĩ sâu xa phía sau lời nói này của Thẩm Trọng Thành, thế nhưng cậu thật ra cũng không để ý chuyện đó được làm vào lúc nào, cậu từ trước đến nay đều là xuôi theo tình cảm, bởi vì thích Thẩm Trọng Thành cho nên việc Thẩm Trọng Thành muốn lần đầu tiên của cả hai phải được làm "sau khi kết hôn", Tạ Dư An cũng liền nghe theo anh, cậu vừa nãy mấy câu kia cũng chỉ là muốn dỗ anh thôi, không phải đặc biệt nói đến chuyện đó.

Thế nhưng bây giờ Thẩm Trọng Thành đã nhắc đến, cho nên Tạ Dư An liền nói: "Em biết mà."

Thẩm Trọng Thành nghe vậy liền cong khóe môi, giây kế tiếp liền cúi đầu xuống, đem đôi môi ấm nóng dán sát vào cậu, thân mật cùng cậu trao đổi hơi thở, Tạ Dư An đưa tay ôm lấy cổ Thẩm Trọng Thành, nghĩ thầm: Đây có được xem là dỗ người xong chưa? Vậy kế tiếp sẽ hỏi anh một chút xem rốt cuộc là có tâm sự gì?

Nhưng mà không đợi cậu hỏi ra lời, lúc cả hai đang hôn môi, điện thoại trong túi Tạ Dư An bỗng nhiên rung lên____ điện thoại của cậu lúc bị Thẩm Trọng Thành ôm lấy đè xuống thì bị chặn bên dưới mông, bởi vậy mà khi rung lên đã khiến Tạ Dư An giật mình hoảng sợ.

"Trọng, Trọng Thành..." Tạ Dư An thoáng quay đầu sang chỗ khác, tránh né môi của Thẩm Trọng Thành.

Thẩm Trọng Thành hiểu ý mà dừng lại, hai tay vẫn giữ lấy phần thân trên của cậu, đang tính mở miệng hỏi Tạ Dư An làm sao vậy thì đột nhiên lại thấy Tạ Dư An đưa tay xuống dưới háng hai người mò mẫm.

"Cục cưng, em..."

Thẩm Trọng Thành sửng sốt một chút, anh chỉ là muốn hôn nhẹ Tạ Dư An thôi, nhưng lại không ngờ Tạ Dư An so với anh còn gấp hơn nữa, chỉ có điều Tạ Dư An không có mò An nhỏ của cậu mà là đưa tay sờ mông.

"Trọng Thành, giúp em..." Tạ Dư An vừa mới bị Thẩm Trọng Thành hôn đến có chút thở gấp, cho nên lúc này giọng nói có chút đứt quãng.

Thời tiết hôm nay ở Hoa Thành không phải tốt lắm, là một ngày trời đầy mây, xế chiều có chút lạnh, buổi tối còn không biết có mưa hay không nữa, bởi vậy mà Tạ Dư An mặc thêm vài lớp áo khoác, vốn áo hơi dày cho nên động tác có chút không tiện, lúc cầm lấy điện thoại thì lại vô tình làm rơi xuống khe hở dưới đệm sô pha, Thẩm Trọng Thành vẫn còn đè ở trên người cho nên động tác của Tạ Dư An có chút không tiện, lần mò nửa ngày cũng không được cho nên chỉ có thể xin giúp đỡ từ Thẩm Trọng Thành.

Thế nhưng Tạ Dư An lại nói không rõ ràng, vẻ mặt lại rất nôn nóng, Thẩm Trọng Thành liền hiểu lầm ý của cậu, anh nghĩ thầm: Sao lại nhanh như vậy? Mình còn chưa chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Sau khi do dự hai giây lại nghĩ dù sao cũng là Tạ Dư An chủ động cầu chịch, mà mình là người chồng tốt.... Vậy thì tới luôn, anh phối hợp là được, vì thế mà Thẩm Trọng Thành liền thò tay lột quần của Tạ Dư An, còn hơi cau mày nói: ".... Anh không có kinh nghiệm cho nên nếu đau thì em phải nói nhé."

"Gel bôi trơn có ở tủ đầu giường, hay là chúng ta lên giường đi ha?"

Cùng lúc đó, Tạ Dư An cũng đã điều chỉnh được hô hấp cho nên đem lời chưa nói xong nói ra toàn bộ: ___ giúp em nhặt điện thoại lên."

Thẩm Trọng Thành: "...."

Tạ Dư An: "...."

Hai người cùng lúc mở miệng, lại cùng lúc rơi vào im lặng.

Cuối cùng vẫn là Tạ Dư An không nhịn được mà cười ra tiếng trước, cậu hỏi Thẩm Trọng Thành: "Anh Bá Hổ, anh đang nói cái gì vậy?"

Thẩm Trọng Thành im lặng không nói lời nào, đưa tay vào giữa hai chân Tạ Dư An lần mò bên dưới đệm sô pha, sau đó móc ra một cái điện thoại đưa cho cậu.

Tạ Dư An cố nhịn cười, lúc điện thoại được kết nối thì âm thanh kích động của Tiền Xán liền truyền tới: "Chân ơi! Tôi phát hiện ra một bí mật!"

"Hả? Bí mật gì? A..." Tạ Dư An còn chưa nghe rõ lời Tiền Xán thì phần thịt mềm trên cổ bỗng nhiên bị Thẩm Trọng Thành cắn một cái.

Cổ là khu vực nhạy cảm của cậu, Thẩm Trọng Thành bình thường chỉ cần khẽ thổi vào đã khiến cả người cậu đều run rẩy mềm nhũn, hiện tại bị Thẩm Trọng Thành cắn một cái còn chưa đủ, lại còn dùng môi mút mát phần da gần đấy, Tạ Dư An nhịn không được mà kêu một tiếng.

Thẩm Trọng Thành như ý nguyện mà nghe được người ở đầu dây bên kia bỗng nhiên im lặng, cúi đầu cười xùy một tiếng, vì hành động trẻ con của bản thân mà xòe đuôi đắc ý.

"Tiếng gì vậy?" Tiền Xán đơ người vài giây, anh dù chưa từng thực hành nhưng cũng đã xem qua lý thuyết rồi nhé, anh vô cùng kinh ngạc mà mở miệng, "Chân, cậu đang làm gì đó?"

"Tôi.... ưm ưm!" Tạ Dư An đưa tay che lại chỗ bị Thẩm Trọng Thành cắn qua, lo lắng rằng có phải sẽ bị lưu lại dấu vết hay không, dù sao thì ngày mai cậu vẫn còn phải diễn, nếu như dấu hôn này mà xuất hiện ở phim trường thì dù cậu có mười cái miệng cũng không giải thích được.

Thế nhưng Tạ Dư An vừa mới mở miệng đã bị Thẩm Trọng Thành đưa tay luồn qua tóc, nhấn lấy sau gáy của cậu mà hôn lên lần nữa, như là đang trả thù người đàn ông vừa mới cười đùa với cậu, lại như đang ngăn chặn mọi lời nói của Tạ Dư An, còn cố ý đè thấp giọng mà nói: "Cục cưng, em đang nói chuyện điện thoại với ai vậy?

Tiền Xán chưa từng đứng gần Thẩm Trọng Thành để nói chuyện, vốn cũng chưa quen thuộc giọng nói của Thẩm Trọng Thành, hiện tại anh ta còn đè thấp đến mấy độ, cho nên anh lại càng không nhận ra được: "Trời ơi! Trời ơi! Chân ơi, cậu, cậu...."

"Xán Nhi, anh nghe tôi nói đã." Tạ Dư An đẩy mặt của Thẩm Trọng Thành ra, thấy Thẩm Trọng Thành còn cong môi cười thì liền trừng mắt liếc anh.

"Cậu đang làm gì với ai đó?!" Tiền Xán vẫn còn rất khiếp sợ, "Chân, cậu không phải thích ông chủ Thẩm sao?"

Thẩm Trọng Thành nghe Tiền Xán nhắc đến mình, còn đặc biệt nhấn mạnh rằng Tạ Dư An thích mình cho nên sắc mặt có chút hòa hoãn trở lại, anh vùi đầu vào cổ của chàng trai trẻ mà ngửi mùi còn dính trên người cậu, là mùi tuyết tùng vốn thuộc về anh.

"Trọng Thành, anh, anh đừng có cọ...." Thế nhưng Tạ Dư An sau khi bị anh nhả ra rồi lại tiếp tục đụng chạm đến run rẩy liền đưa tay che điện thoại lại, nói với Thẩm Trọng Thành hai câu rồi lại quay sang giải thích với Tiền Xán, ".... Anh ấy là ông chủ Thẩm."

Tiền Xán: "!!!."

Tiền Xán cũng không biết nên kinh ngạc về đôi mắt nhìn thấu hồng trần của bản thân hay là nên khiếp sợ việc Tạ Dư An mới bảo muốn vô tình gặp Thẩm Trọng Thành rồi lại lập tức vô tình gặp trên giường.....

Cuối cùng, Tiền Xán cầm điện thoại ngơ ngác nói cho hết lời: "Tôi gọi điện cho cậu là muốn nói cho cậu biết, ông chủ Thẩm rất có khả năng cũng thích cậu."

Tiền Xán cũng không biết việcTạ Dư An và Thẩm Trọng Thành đã ở bên nhau, dựa vào những tin tức có trong tay cùng những lời mà Tạ Dư An nói thì anh chỉ biết Tạ Dư An là thầm thích Thẩm Trọng Thành, nhưng Thẩm Trọng Thành có ý gì thì anh không có biết.

Thế nhưng sau khi cúp điện thoại của Tạ Dư An thì anh lại suy nghĩ kĩ lại một lúc, anh cẩn thận xem lại những đoạn ngắn của Thẩm Trọng Thành và Tạ Dư An trong show 《 Happy Weekly 》 và 《 Những điều chân thực tại đoàn phim 》, cuối cùng đã phát hiện____ Thẩm Trọng Thành rất có khả năng cũng thích Tạ Dư An.

Nếu không thì một diễn viên nhỏ không có người chống lưng như Tạ Dư An thì cậu tìm ở đâu ra lịch trình của Thẩm Trọng Thành, biết được anh ta đang ở khách sạn nào, lại còn có thể vô tình gặp được anh ta? Đây nhất định là vì Thẩm Trọng Thành cũng thích cậu cho nên mới cố ý để lộ dấu vết cho Tạ Dư An biết.

Tiền Xán xem qua nhiều fanfic cho nên rất hiểu mấy chuyện như thế, lại phân tích ánh mắt của Thẩm Trọng Thành khi nhìn Tạ Dư An trong video một lần nữa mới chắc chắn một trăm phần trăm kết quả này, tiếp đó ngay lập tức gọi điện cho Tạ Dư An, muốn nói cho cậu biết tin tức tốt này.

Thế nhưng hiện giờ xem ra, Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành bên kia không có chuyện gì nữa, Tiền Xán mất mát nói: "Cả hai nếu như đã anh tình em nguyện.... vậy thì hai người cứ tiếp tục đi..."

Nói xong Tiền Xán liền cúp điện thoại.

Tạ Dư An: "...."

Thẩm Trọng Thành nhíu mày liếc về phía Tạ Dư An: "Tiếp tục không? Cục cưng."

Đây là lần thứ hai Thẩm Trọng Thành gọi cậu là cục cưng, lúc đầu Tạ Dư An không có chú ý vấn đề này, hiện tại nghe Thẩm Trọng Thành gọi cậu như vậy thì liền nhớ đến lúc Thẩm Trọng Thành hỏi cậu thích anh đeo mắt kính hay không đeo, cậu sửng sốt hai giây sau đó liền phản ứng kịp: "Anh đã xem qua weibo!"

Thẩm Trọng Thành giật nhẹ môi không trả lời ngay, nhưng im lặng đồng nghĩa với ngầm thừa nhận, sau một lúc anh nói: "Em cũng biết bản thân là người đã có gia đình, vậy tại sao còn cùng với gã đàn ông khác "Nhi" đến "Nhi" đi? Hửm? cục cưng, em nói cho anh biết đi."

Tạ Dư An đuối lí, nói: "Em bây giờ đã bắt đầu gọi anh ta là bác sĩ Trần rồi, hơn nữa đây chỉ là một cái tên gọi thôi..."

"Vậy sau này em cũng phải sửa miệng một chút." Thẩm Trọng Thành hừ lạnh một tiếng, "Từ giờ trở đi, em phải gọi anh là hôn chồng yêu."

Tạ Dư An: "...."

Thâm Trọng Thành là cố ý chọc Tạ Dư An, anh nhìn cậu không nói nên lời liền cười cười, cong môi nói: "Nào, bây giờ gọi một tiếng xem."

Tạ Dư An ngày càng to gan, nghe vậy liền nhe răng hét to: "Hổ Mập!"

"Cái con gà tơ nhà em, anh thấy em cũng đừng tên gì Chân với Dư An Nhi nữa, cứ gọi là Gà Nhi đi!" Thẩm Trọng Thành bị Tạ Dư An làm cho tức cười, ỷ vào bản thân chân dài liền nắm lấy eo của cậu, cúi người cắn lên vùng thịt mềm trên môi cậu.

Tạ Dư An không chịu yếu thế, bị cắn một cái vẫn cứ trở mình thay đổi vị trí với Thẩm Trọng Thành, cậu ngồi lên hông anh chuẩn bị đánh trả thì Tiền Xán lại gọi đến.

Tạ Dư An liếc nhìn Thẩm Trọng Thành, còn đang do dự có nên nhận hay là không thì Thẩm Trọng Thành đã đưa tay nhận thay cậu, còn mở loa ngoài____

"Chân ơi! Các người đừng có làm! Trước tiên đừng làm!" Giọng nói của Tiền Xán vô cùng gấp gáp, sợ mình nói trễ một chút thôi là Tạ Dư An sẽ bị Thẩm Trọng Thành nhai đến cả xương cũng không còn, "Không thể làm đâu!"

Tạ Dư An: "...."

Thẩm Trọng Thành giận dữ cười lên, không cố ý đè âm thanh nữa, thản nhiên nói: "Vì sao không thể làm?"

"Lúc nãy tôi nói sai rồi, Thẩm Trọng Thành không phải cũng thích cậu, anh ta đối với cậu mang ý đồ xấu! Anh ta cố ý để lộ lịch trình, cho cậu tự chui đầu vào lưới!" Tiền Xán vội giải thích, nói xong mới phát hiện giọng nói của người vừa hỏi cậu thay đổi, Tiền Xán do dự nói, "Chân.... Cậu đã biến thành người khác rồi à?"

Thẩm Trọng Thành nói: "Tôi chính là Thẩm Trọng Thành."

Tiền Xán: "...."

Tạ Dư An nghe không nổi nữa, giật điện thoại về rồi nói: "Tiền Xán, tôi không sao đâu, ngày mai đến phim trường tôi sẽ giải thích với anh."

"Ôi, vậy các người..." Giọng nói của Tiền Xán rất yếu ớt, sau đó còn thở dài, "Thôi bỏ đi, cậu muốn làm thì làm đi."

Tạ Dư An: "...."

"Bác sĩ Trần này đúng là có chút thú vị." Thẩm Trọng Thành cũng có chút buồn cười, anh nâng eo ngồi lên trên người Tạ Dư An, sau đó hỏi cậu, "Gà con này, em nghĩ em với anh Bá Hổ sẽ làm những gì?"

Tạ Dư An thấy Thẩm Trọng Thành càng nói càng phóng khoáng, liền từ trên người anh nhảy xuống chuẩn bị chạy, đột nhiên nhớ tới lời Thẩm Trọng Thành mới nói, cậu tiến tới gần bên tai Thẩm Trọng Thành mà nhẹ giọng khiêu khích: "Anh không phải sẽ không làm sao?"

"....."

Tạ Dư An sợ Thẩm Trọng Thành lại tóm được cậu cho nên vội vàng chạy biến vào phòng tắm.

Mà sắc mặt của Thẩm Trọng Thành liền xuống mức âm, anh ở trên ghế sô pha ngồi một lúc, sau đó mở wechat nhắn cái tin cho Tiền Trấn Xuyên: [Cho tui vài bộ phim.]

Tiền Trấn Xuyên: [???]

[Phim của tui sao?]

Thẩm Trọng Thành trả lời anh bằng một cái icon mỉm cười.

Tiền Trấn Xuyên lại hỏi: [Phim gì?]

Thẩm Trọng Thành hỏi lại anh ta: [Tui với ông còn có thể là phim gì?]

[...]

Tiền Trấn Xuyên gửi đến một chuỗi dấu chấm lửng, sau đó gửi đến một cái icon khóc rống: [Đại ca, tui van cầu ông bỏ qua cho tui đi, tui chỉ là thằng trai thẳng, ông lại bắt tui đi tìm phim gay cho ông, nếu bị người ta phát hiện tui đi tìm gay porn thì cái danh trai thẳng của tui còn không phải bị phá hủy hết sao? Chính ông không biết làm như nào à?]

[Ông mà nổi danh?] Thẩm Trọng Thành mạnh miệng, có chết cũng không chịu thừa nhận rằng mình chỉ mới đọc qua lý thuyết, thậm chí còn chưa có học hỏi qua kĩ thuật của người thật, còn làm bộ như đã biết mà trả lời: [Tui biết, thế nhưng tui sợ kĩ thuật không tốt làm đau ẻm.]

[.... Thật là mẹ nó chua.]

Tiền Trấn Xuyên lần này mới cảm thấy phong thủy của Ánh Quang không tốt, sau khi anh đến Ánh Quang liền không có cô người yêu ngọt ngào nào bên cạnh, ngược lại còn mỗi ngày xem Thẩm Trọng Thành dồn thức ăn cho chó đến nhục nhã.

[Khỏi phải vui mừng quá sớm, về sau nhớ tặng trứng gà đỏ cho tui là được.]

( trứng gà được nhuộm thành màu đỏ thường được sử dụng trong đám cưới, sinh nhật hoặc đầy tháng, tóm lại là để ăn mừng.)

[Còn mẹ nó chứ tặng trứng gà đỏ, ông điên rồi sao?] Tiền Trấn Xuyên không dám tin, Thẩm Trọng Thành giục anh tặng trứng là để báo tin mừng đấy à?

Thẩm Trọng Thành: [Truyền thống của nhà họ Thẩm, không cần cắt đứt.]

[Cuộc trò chuyện tạm thời không thể trò chuyện, xóa, tạm biệt.]

[Gửi một đoạn phim sau đó xóa.]

Cuối cùng, Tiền Trấn Xuyên vẫn kiên trì đi tìm phim gay cho Thẩm Trọng Thành, còn tìm mười mấy bộ, cũng không xem thử là che hay là không che ____ anh có can đảm để xem sao? Không dám. Cho nên trực tiếp nén lại gửi hết sang cho Thẩm Trọng Thành.

(úp gạch kiểu này nè, mà để hình chim thì kì quá nên mình lấy này làm ví dụ)

Thẩm Trọng Thành kiểm tra xác nhận sau đó trả lời anh ta: [Cảm ơn, ông vĩnh viễn là anh em của tui.]

Tiền Trấn Xuyên hỏi anh: [Vậy ông chia cho tôi thêm chút cổ phần của Ánh Quang đi? Hoặc là mấy sợi dây sạc cũng được?]

Thẩm Trọng Thành: [Không che à? Cuộc trò chuyện tạm thời không thể trò chuyện, xóa, tạm biệt.]

Tiền Trấn Xuyên tức giận đến mức muốn quăng điện thoại, trong lúc nâng tay lên thì trong đầu chợt lóe sáng, cho nên lại đưa tay xuống, quyết định cap lại đoạn tin nhắn của anh cùngThẩm Trọng Thành mách lẻo với Tạ Dư An, thế nhưng còn chưa kịp gửi đã nhận được lời cảnh cáo của Thẩm Trọng Thành: [Nếu như ông đem chuyện lúc nãy cap lại cho An An thì, ha ha.]

Nói không hết câu là một thứ rất thần bí, chưa nói hết so với nói trắng ra có khi lại có sức uy hiếp hơn.

Vì vậy mà Tạ Dư An trước khi ngủ lướt xem vòng bạn bè liền thấy Tiền Trấn Xuyên đăng lên một cái tin, là một cái meme uống thuốc trừ sâu Dichlorvos, trên tấm ảnh có ghi là: Nguyện thiên đường không có tình yêu.

Phía dưới có Nghiêm Lâm và Thẩm Tiêu Hồng like cho anh ta, còn bình luận rằng: [Phải kiên cường.]

"Tiền Trấn Xuyên đây là___" Tạ Dư An nhìn về phía Thẩm Trọng Thành đang nằm, người đàn ông đang cầm điện thoại, giống như là đang xem tiểu thuyết, trên màn hình đều chằng chịt chữ là chữ, Tạ Dư An không biết anh đang xem cái gì, cũng không có nhìn kĩ, cậu hỏi anh, "Thất tình sao?"

Thẩm Trọng Thành mí mắt cũng không thèm nhấc lên, thản nhiên nói: "Đúng vậy, phong thủy của Ánh Quang không tốt, nó bị người ta cắm sừng rồi."

Tạ Dư An lập tức hiểu ra, cùng gõ một cái bình luận cho Tiền Trấn Xuyên: [Phải kiên cường.]

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio