Mạng Trường, Đi Chết Đi!

chương 8

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hôm sau là chủ nhật, Hoàng Doanh ngủ thẳng đến lúc mặt trời lên cao mới rời giường, sau rửa mặt liền uống ngay một hộp sữa, ăn xong bánh mì nướng vừa mua hôm trước, lại đem cơm sáng ra giải quyết.

Bạn cùng phòng đã sớm ra ngoài chơi, hẹn hò hẹn hò a. Hoàng Doanh ở một mình trong phòng quá nhàm chán, không thể làm gì khác hơn là lên Internet dạo vài vòng, muốn xem thử có chuyện gì mới hay không.

Nhìn thấy hai cái ID của W và hắn nằm cạnh nhau ở góc phải màn hình, Hoàng Doanh không khỏi nhớ lại tối hôm qua...

Ngô Hàn Thao thích hắn từ lúc nào, sao hắn một chút cũng không phát hiện. Đột nhiên trong đầu thoáng qua một ý nghĩ, Hoàng Doanh vội vàng mở nhật ký trò chuyện của hắn và W trên QQ, bắt đầu xem từ trang đầu tiên, chậm rãi xem đến nội dung của tối hôm trước. Sau khi xem xong không khỏi giật mình, tựa hồ y thích mình, cũng không phải không thể phát hiện...

Mặc dù hôm qua hắn uống say, nhưng cũng không như đa số tiểu thuyết miêu tả là quên hết mọi chuyện, trái lại còn ghi tạc trong lòng, hắn nhớ rõ từng biểu tình, mỗi câu nói của Ngô Hàn Thao ngay lúc đó...

Hoàng Doanh chính là muốn nhấp vào QQ của Ngô Hàn Thao để hỏi lại rõ ràng sự tình hôm qua, lại nhận được thông báo tin nhắn gửi đi thất bại hiện lên...

"Mạng trường! Đi chết đi!"

Thật ra từ chủ nhật tuần trước đến bây giờ, mạng trường đã liên tục cắt mấy ngày rồi, dạo này Hoàng Doanh không hề lên mạng nên mới không biết, nhưng đối với kẻ trung bình một ngày lên mạng tám tiếng mà nói đây hoàn toàn là một kỳ tích.

Bất quá vừa vặn gần đây hắn đang bận bịu tìm việc làm, mỗi ngày ở bên ngoài chạy qua chạy lại, mệt mỏi muốn chết. Chỉ cần đầu vừa dính vào cái gối là có thể ngủ, cũng không còn thừa tinh lực để lên mạng.

Cuối cùng, sau khi đi phỏng vấn ở ba công ty, Hoàng Doanh được nhận, lần này rốt cục được nghỉ ngơi rồi. Tảng đá lớn trong tâm vừa rơi xuống, Hoàng Doanh cả người nhẹ nhõm không ít, nhưng một khi nhẹ nhõm hắn lại cảm thấy không có gì làm, một khi đã không có gì làm thì hắn nghĩ tới Internet...

Hoàng Doanh vừa lên diễn đàn đã bị tiêu đề bài post thứ ba làm cho kinh ngạc, lòng nhất thời lạnh đi một nửa.

[★ Cần được giải thích ★ ID của W ở góc phải màn hình sao đột nhiên lại biến mất? Ai biết chuyện là thế nào không?]bg-ssp-{height:px}

Lâu , [Cành hoa thôn sơn]: biểu tượng ở góc phải đột nhiên thiếu một người, thoạt nhìn rất không quen a ~ 囧

Lâu , [ Du A Mại Lang Quân]: lại nói Oanh tỷ cũng có lúc không thấy bóng dáng. →_→

Lâu , [Không Rõ Đoán Bừa]: mạng trường cắt vài ngày, Oanh tỷ liền không lên mạng, bất quá hình như hôm trước đã trở lại.

Lâu , [Hoàng Oanh Đả Tương Du]: Sao lại không thấy W?

Lâu , [Cành Hoa Thôn Sơn]: Tụi tui còn tưởng cô biết chứ ~==

Lâu , [Hoàng Oanh Đả Tương Du]: Đệt! Sao mà tui biết được!

...

Hoàng Doanh nhìn ID của mình lẻ loi ở góc phải màn hình, không khỏi có chút bực mình, sao W không nói với mình một tiếng mà lại đột nhiên biến mất!

Từ sau cái buổi họp mặt kia, Hoàng Doanh không gặp lại Ngô Hàn Thao, trước khi biết y là W thì thỉnh thoảng lên mạng cũng gặp, thế nhưng bây giờ dù là trên mạng hay ngoài đời cũng không thấy người nọ, hắn sắp nghĩ đêm hôm đó căn bản chuyện gì cũng không xảy ra, chẳng lẽ tất cả đều do hắn tưởng tượng?

Chán nản mở trang web trường ra kiểm tra xem còn dư bao nhiêu tiền mạng, chỉ còn lại một phần nhỏ, bất quá cũng đủ dùng một khoảng thời gian, nhưng Hoàng Doanh vẫn như bị ma xui quỷ khiến tắt máy tính dự định đi đóng tiền mạng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio