Mặt Trời Trong Tim Anh

chương 342: không phải người dễ bắt nạt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau nụ hôn lúc sáng tại văn phòng làm việc của Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân luôn tìm cách né tránh anh.

Mọi văn bản, tài liệu cần xin chữ ký của phó chủ tịch đều đùn đẩy cho Võ Quế Sơn mang vào.

Trương Mỹ Vân trách bản thân mình không đủ cứng rắn để cự tuyệt nụ hôn của Chúng Thanh Phong.

Cô tự hỏi nếu như mỗi ngày đều ở bên cạnh anh, một người đàn ông đẹp trai, thông minh, hấp dẫn như vậy thì làm sao cô có thể kiềm lòng được chứ? Từ ngoài đi vào, thấy Trương Mỹ Vân ngồi ngẩn ngơ Võ Quế Sơn tò mò hỏi: "Đang nghĩ gì đây?"

Trương Mỹ Vân giật nảy mình.

Cô quay sang thấy Võ Quế Sơn đang nhìn mình chằm chằm liền lắc đầu chối: "Không có gì"

"Thật là không có gì à?"

Trương Mỹ Vân im lặng, không biết phải trả lời câu hỏi này của Võ Quế Sơn như thế nào.

Võ Quế Sơn coi Trương Mỹ Vân như một người em gái, một người bạn nên anh đưa ra lời khuyên chân thành dành cho cô: "Giữa em với đại boss có chuyện gì thì thẳng thắn nói ra rồi cùng nhau nghĩ cách giải quyết.

Đừng chiến tranh lạnh thế này nữa, anh ở giữa hai người cũng cảm thấy stress lắm"

Trương Mỹ Vân biết Võ Quế Sơn là người của Chúng Thanh Phong đương nhiên sẽ đứng về phía anh, bênh vực anh vì vậy cô không muốn nói gì hết.

Mỹ Vân cầm cốc đứng dậy muốn đi lấy nước.

Khi đi ngang qua bàn làm việc của Võ Quế Sơn, Trương Mỹ Vân hỏi: "Anh có muốn uống trà hay cà phê không?"

"Cảm ơn em, anh không khát"

"Em đi pha cốc cà phê uống cho tỉnh táo.

"

Nói rôi Trương Mỹ Vân đi ra ngoài.

Võ Quế Sơn nhìn theo bóng lưng cô, khẽ lắc đầu.

Anh không biết tình trạng này giữa đại boss và Trương Mỹ Vân sẽ kéo dài bao lâu nữa.

Là người ngoài, chứng kiến những chuyện đau lòng xảy ra với cả Chúng Thanh Phong và Trương Mỹ Vân bản thân Võ Quế Sơn cảm thấy hai người họ đã quá khổ sở rồi.

Anh chỉ hi vọng dù có hiểu lầm gì thì họ cũng có thể bình tĩnh ngồi lại với nhau, cùng chia sẻ để giải quyết ổn thoả.

Tới phòng sinh hoạt chung của tập đoàn, Trương Mỹ Vân thấy Sophia Ngô đang đứng tám chuyện với Thái Ngân, Phan Hà Liên và một vài đồng nghiệp khác.

Cô đưa mắt quét một lượt rồi bình thản đi về phía cây lọc nước.

Vừa thấy Trương Mỹ Vân, mắt Sophia Ngô loé lên một tia lạnh lẽo.

Cô ta trước giờ chưa từng vì ai mà chịu thua thiệt, một người kém cỏi, tâm thường như Mỹ Vân lại càng không.

Vốn dĩ Sophia Ngô còn đang ủ mưu để đuổi Trương Mỹ Vân khỏi tập đoàn Tân Thế Giới, vĩnh viễn rời xa Chúng Thanh Phong.

Ai ngờ lại gặp cô ta trong tình huống này.

Nếu như Trương Mỹ Vân đã tới thì Sophia Ngô cũng không ngại tặng cho cô ta một món quà nho nhỏ.

Trương Mỹ Vân đứng cạnh máy lọc nước, rót nước.

Sophia Ngô cố ý đứng ngay phía sau Trương Mỹ Vân.

Vừa thấy hành động bất thường của Sophia Ngô, ngay lập tức Thái Ngân quay sang thì thâm với Phan Hà Liên: "Chuẩn bị có kịch hay để xem"

Phan Hà Liên nói với tông giọng thấp, âm lượng nhỏ chỉ đủ để Thái Ngân nghe thấy: "Em đặt cược bên nào?"

Mặc dù Trương Mỹ Vân đã công khai mối quan hệ giữa cô và phó chủ tịch nhưng Thái Ngân vẫn có niềm tin với Sophia Ngô hơn.

Không mất thời gian suy nghĩ, cô ta quyết định lựa chọn Sophia.

"Vậy chị đặt Trương Mỹ Vân"

"Cược gì đây?"

Thái Ngân tỏ ra hào hứng với vụ cá cược lân này.

"Một bữa hải sản ngập mồm ở nhà hàng thế giới hải sản.

Ok không?"

"Ok luôn!"

Sau đó Phan Hà Liên và Thái Ngân cùng chăm chú theo dõi cuộc đối đầu trực tiếp giữa Trương Mỹ Vân và Sophia Ngô.

Trương Mỹ Vân tập trung rót nước, không hề hay biết Sophia Ngô đang đứng ngay phía sau lưng mình.

Canh lúc Trương Mỹ Vân chuẩn bị xoay người lại, Sophia Ngô cố tình bước lên phía trước một bước.

Đương nhiên chuyện gì tới cũng phải tới, Trương Mỹ Vân đã đụng trúng Sophia Ngô.

Đồng thời nước trong cốc của Mỹ Vân cũng đổ lên người Sophia.

bg-ssp-{height:px}

Chỉ đợi cơ hội đó, Sophia nhăn nhó, la lối ầm ï lên: "Váy của tôi.

Ướt hết rồi, phải làm sao bây giờ?"

Sophia Ngô to tiếng kéo theo sự chú ý của mọi người xung quanh.

Họ túm năm, tụm ba hóng hớt xem có chuyện gì xảy ra.

Sophia Ngô vẫn luôn miệng kêu lên: "Váy của tôi!

ướt hết cả rồi! "

Trương Mỹ Vân nhìn xuống thấy đúng là váy Sophia Ngô đã bị ướt.

Cô nói: "Xin lỗi! Tôi không cố ý"

Dứt câu Trương Mỹ Vân định xoay người bỏ đi, nhưng Sophia Ngô đâu dễ dàng bỏ qua cho cô như thế.

Sophia Ngô nói rõ ràng, dõng dạc, chỉ đích danh Trương Mỹ Vân: "Trương Mỹ Vân, cô đứng lại cho tôi!"

Nếu Sophia Ngô đã cố ý gây sự thì Trương Mỹ Vân sẵn sàng tiếp chiêu.

Khi quyết định ở lại bên cạnh Chúng Thanh Phong trong thời gian này Mỹ Vân đã không còn biết sợ sệt là gì nữa.

Ai muốn chơi với cô, cô đều vui lòng nhận kèo.

Sophia Ngô ngước lên nhìn Trương Mỹ Vân, cố tình nói: "Cô bảo cô không cố ý.

Không cổ ý mà cô hắt nước lên người tôi như thế sao?"

Trương Mỹ Vân nheo mắt nhìn Sophia Ngô.

Cậy có đông người đang túm tụm lại xem, Sophia Ngô tiếp tục nói: "Tôi không biết tôi đã làm gì khiến cô phật ý mà thời gian qua cô liên tục gây khó dễ cho tôi!

Bây giờ còn hắt nước lên người tôi nữa!

"Không phải tôi đã xin lỗi cô rồi sao?"

Sophia Ngô khẽ hừ một tiếng.

Cô ta khoanh hai tay trước ngực, trừng mắt nhìn Trương Mỹ Vân chất vấn: "Xin lỗi thì có tác dụng gì chứ? Bây giờ tôi tát cô một cái, sau đó nói xin lỗi liệu cô có tha thứ cho tôi không?"

"Đương nhiên là không!"

Sophia Ngô tỏ thái độ ngang ngược: "Vậy tôi cũng không chấp nhận lời xin lỗi thiểu thành ý của cô"

"Xin lỗi cô không chịu, hay là thế này đi!

Cô cởi váy ra, tôi mang đi giặt rồi phơi khô giúp cô có được không?"

Có người cười ồ lên.

Sophia Ngô lấy một cốc nước sôi, sau đó quay lại nhìn Trương Mỹ Vân nói: "Cô hắt nước vào tôi thì tôi cũng hắt lại cô, coi như chúng ta hoà nhau.

"

Trương Mỹ Vân nhìn chằm chằm cốc nước sôi đang bốc hơi nghi ngút trong tay Sophia Ngô.

Nếu như cô ta hất cốc nước này lên người cô chắc chắn cô sẽ bị bỏng.

Nhưng Trương Mỹ Vân cô là người sẽ đứng yên để người ta ăn hiếp sao? Còn khuya mới có mùa xuân đó.

Nhìn Sophia Ngô cầm cốc nước nóng đi tới trước mặt Trương Mỹ Vân, Thái Ngân khẽ huých nhẹ vào tay Phan Hà Liên, miệng cười thích thú.

"Vụ cược này chị thua chắc rồi!"

"Ba mươi chưa phải là Tết đâu em.

Đừng vui mừng quá sớm"

Phan Hà Liên vẫn nghĩ rằng Trương Mỹ Vân sẽ không đứng yên chịu trận.

Nhất định cô sẽ tìm được cách lật ngược tình thế.

Quả nhiên, Trương Mỹ Vân nhếch môi cảnh cáo Sophia Ngô: "Cô có biết khi bị chó cắn tôi sẽ làm gì không?"

"Cô làm gì chẳng liên quan tới tôi"

Trương Mỹ Vân nhìn thắng vào mắt Sophia Ngô, cười lạnh: "Tôi sẽ cắn lại chó"

Mọi người xung quanh xôn xao bàn tán.

"Cô có nhìn thấy ánh mắt của cô ấy khi nói câu đó với Sophia không?"

"Sắc như dao cạo luôn"

"Người phụ nữ này không phải dạng vừa đâu.

"

"Dĩ nhiên, nếu không làm sao cô ta câu dẫn được phó chủ tịch của chúng ta chứ"

Những người có mặt ở đó thì thào câu to, câu nhỏ.

Câu Trương Mỹ Vân nghe thấy, câu không nhưng cô dường như chẳng bận tâm tới việc họ nói gì về mình.

Chỉ nhếch môi cười nhạt.

Diễn biến tiếp theo giữa Sophia Ngô và Trương Mỹ Vân khiến mọi người cùng phải nín thở hóng tiếp.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio