Editor: Cà Chua
Hãy ủng hộ mình tại wattpad cachuajoojoo nhé.
Chúc mọi người một ngày tốt lành!!!
- -----------------------------
Bạc Tư Yến đưa Khúc Yên về căn hộ, không vào nhà mà xoay người rời đi.
Lạnh lùng đến phi nhân tính.
Không giống đôi tình nhân một chút nào mà chỉ như bạn bè.
Khúc Yên lại cười rất vui vẻ, nàng gửi tin nhắn wechat cho hắn:【 A Yến ca ca, ngoan ngoãn chịu đựng a, không cho phép tự mình giải quyết.
】
Nàng nghịch ngợm lại có ý xấu.
Bạc Tư Yến rất nhanh liền trả lời nàng:【 đêm mai chính em kiểm tra.
】
Khúc Yên trên mặt nóng lên, vừa thẹn vừa muốn cười.
Môi nàng không tự chủ cong lên cười tủm tỉm.
Cảm giác nói lời yêu thương giống như có chút ngọt.
Mặc dù nàng và hắn vừa mới bắt đầu.
【 Em lúc nào đã đáp ứng đêm mai muốn cùng anh ở cùng một chỗ? 】Nàng cộc cộc gõ chữ,【coi như cùng một chỗ, cũng chỉ có thể thuần khiết ăn cơm nói chuyện phiếm.
】
Bạc Tư Yến lười nhác cùng nàng đấu võ mồm, trực tiếp ghi âm giọng nói gửi đi: “có lá gan trêu chọc anh thì đừng sợ.
”
Thực sự là người ngoan thì thoại không nhiều.
Khúc Yên hì hì nở nụ cười, không có trả lời hắn mà quay đầu đi tắm rửa.
Rửa mặt xong, Khúc Yên một bên dưỡng da, một bên gọi điện thoại cho Phó Đình Xuyên --
“Yên Yên? Em đến nhà rồi?” Phó Đình Xuyên rất nhanh nhận.
“Ừ.
” Khúc Yên thờ ơ nói, “ngày mai h sáng, cục dân chính.
Giấy tờ nào cần mang anh đều mang đi, chúng ta ly hôn.
”
“Ngày mai ly hôn? Vì cái gì?!”
“Anh đã quên ban đầu là anh muốn ly hôn sao?”
Khúc Yên nhớ lại một ngày kia nàng vừa mới xuyên qua, Phó Đình Xuyên về đến nhà, vô tình ném một tờ giấy ly dị.
Khi đó, hắn sao lại không nghĩ tới vì cái gì?
“Yên Yên, chúng ta không phải đã nói tìm hiểu lại sao?” Phó Đình Xuyên còn nghĩ tranh thủ thời gian.
“Ai nói với anh là được? Đó là anh tự lẩm bẩm.
” Khúc Yên miễn cưỡng nói, “ngày mai, anh muốn đến liền đến, không tới liền gặp ở toà án.
”
Phó Đình Xuyên trầm mặc.
Khúc Yên không để ý đến hắn nữa, trực tiếp cúp điện thoại.
Nàng đắp xong mặt nạ dưỡng da liền đi ngủ.
- -----------------------------
Đọc tại w.
a.
t.
t.
p.
a.
d cachuajoo nhé^^
- -----------------------------
! !
Ngày thứ hai, mặt trời chói chang tươi đẹp.
Khúc Yên tự mình lái xe đến cục dân chính.
Bên trong cục dân chính chủ yếu là vợ chồng mới cưới thật vui vẻ tới lĩnh giấy kết hôn.
Chỉ có số ít mấy đôi nam nữ ngồi ở xó xỉnh, lờ đi lẫn nhau.
Vừa nhìn liền biết những cặp này là tới xử lý thủ tục ly dị.
“Yên Yên.
”
Phó Đình Xuyên đã sớm tới.
Hắn một đêm ngủ không ngon, lật qua lật lại nhớ tới thời điểm ban đầu gặp Khúc Yên.
Khi đó không có ấn tượng quá lớn.
Nhưng bây giờ bóng dáng của nàng lại vẫn luôn quanh quẩn trong đầu hắn.
Hắn muốn trốn tránh, ngược lại càng thêm rõ ràng rõ ràng dứt khoát.
“Quầng thâm mắt! ! ” Khúc Yên có chút kinh ngạc nhìn hắn tiều tụy nhưng không hỏi nhiều, dứt khoát nói, “đi thôi, đi làm thủ tục.
”
Hai người bọn họ trước liền ký tên lên giấy ly dị, thủ tục ly dị rất nhanh liền làm xong.
Khoảng mười mấy phút liền nhận hai quyển chứng nhận đi ra.
Khúc Yên đeo kính mắt lên ra khỏi cục dân chính.
Phó Đình Xuyên đi theo phía sau nàng, cảm xúc có chút rơi xuống, mở miệng hỏi: “Yên Yên, em đi nơi nào? Anh lái xe chở em.
”
“Không cần, tôi tự lái xe tới.
” Khúc Yên tiêu sái hướng hắn phất phất tay.
Nàng đang muốn đi đến chỗ mình đậu xe chợt nghe một tiếng còi xe vang dội.
Nàng hướng phương hướng của thanh âm nhìn lại, phát hiện bên lề đường đỗ một chiếc Bugatti màu đen.
Loại xe sang trọng này là bản số lượng có hạn trên toàn cầu vô cùng hiếm gặp.
Người đi đường vụng trộm nhìn, xì xào bàn tán.
Chủ xe Bugatti hạ cửa sổ xe, lộ ra một khuôn mặt tuấn tú góc cạnh như được điêu khắc.
Người đàn ông sóng mũi cao bên trên đeo kính râm rất to, chỉ nhìn được đôi môi mỏng và cằm thon gọn.
- -----------------------------
Chua: mình sẽ cố gắng mỗi ngày một chương, cảm ơn mọi người đã ủng hộ????.