Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

chương 349: nông gia tỷ muội 30

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thân tiểu đệ về nhà nói chuyện Thân Tiểu Mẫn, Thân lão cha gõ gõ tẩu hút thuốc xuôi theo mép giường: "Tôi là cha nó, lúc nào muốn tìm nó, nó phải nuôi sống tôi!"

"Ai, cha! Cha còn muốn ôm cháu hay không?" Em trai Thân tức giận nói.

Hiện tại cậu ta thật sự tuyệt vọng rồi, người chưa từng bị Thân Tiểu Mẫn đánh, chưa từng bị khí thế áp bách kia hù chết tự nhiên không rõ hiện tại Thân Tiểu Mẫn khủng bố đến mức nào.

Người ta luôn nói Phượng Hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh, xem ra sau một lần suýt chết, người chị gái này của cậu ta là xưa đâu bằng nay.

Thân mẹ nghĩ đến sân rộng khiến người thèm nhỏ nước dãi kia, vẫn chưa từ bỏ ý định: "Hiện tại nó thật sự có năng lực như vậy?"

Em trai Thân trừng mắt: "Nếu không mẹ gọi con gái tốt của mình trở về hỏi một chút? Cả nhà họ Phú kia bị chị hai đánh cho tè ra quần, nghe nói một câu của chị hai liền hố chị cả đến mức không còn một phân tiền."

"Đáng đời! Có vài đồng tiền rách nát không giao về nhà giữ giúp nó, nếu không phải nó tự mình mang ở trên người, không thèm tin chúng ta, lần này thì tốt rồi, mất cả chì lẫn chài!" Thân mẹ hầm hừ nói.

Dù sao ở trong mắt bà ta, giá trị của con gái chính là giúp đỡ con trai, chỉ có con trai mới là của nhà mình. Chuyện xưa kể "Nữ sinh hướng ngoại" một chút cũng không sai, hai đứa con gái có tiền đều tự mình giấu đi, đề phòng người làm mẹ như bà ta giống như phòng cướp.

Em trai Thân nói ra: "Mặc kệ nói thế nào, chị hai còn cho cha mẹ hai ngàn đồng đấy, so với chị cả mạnh hơn nhiều. Chị ấy còn nói đợi đến khi Thiên Thiên dưỡng tốt thân thể, sẽ đưa đơn thuốc cho con. Con vẫn nên nhanh chóng kiếm tiền, sinh con thứ hai liền đợi nộp tiền phạt đi."

Chẳng qua người Thân gia không nghĩ tới chính là, chưa đến mấy ngày, Thân Tiểu Vân không mời mà tới.

Nói thật, nếu như không phải lúc cô ta gõ cửa trực tiếp tự giới thiệu, người Thân gia thật sự sẽ không nghĩ tới người có sắc mặt vàng như nến, tiều tụy không chịu nổi, dáng người biến dạng như vậy lại là Thân Tiểu Vân.

Cô ta vừa vào cửa liền ôm Thân mẹ liền khóc lên.

Hóa ra, khoảng thời gian này Thân Tiểu Vân cảm giác chính mình không quá dễ chịu.

Lúc đầu thỉnh thoảng chỉ cảm thấy hơi mệt mỏi, không còn chút sức lực nào dần dần trở nên không muốn ăn, cô ta vốn không quan tâm, tưởng rằng là do mỗi ngày chiến đấu với ba đứa bé, vất vả lâu ngày thành bệnh, chờ có thời gian nghỉ ngơi một chút sẽ tốt hơn. Ai ngờ bây giờ lại bắt đầu xuất hiện sưng vù trong phạm vi lớn, sắc mặt ố vàng, có đôi khi sẽ choáng đầu hoa mắt.

Trong lòng Thân Tiểu Vân có chút ớn lạnh, muốn để Phú Cường mang theo đi bệnh viện nhìn xem.

Phú Cường nói tiền phải giữ lại, lập tức đầu xuân liền chuẩn bị sửa nhà.

Sau đó Triệu Kim Lan nghe tiếng gió mà đến mắng Thân Tiểu Vân một trận, nói cô ta là sinh chứng làm biếng còn tạm được đi, không thấy vợ nhà ai yếu ớt giống như cô ta, khó chịu thì suốt ngày nói nhao nhao, lúc dễ chịu cô ta nói với ai?

Đây là những lời gì? Mẹ chồng nào thế này? Nghe thấy một chút gió thổi cỏ lay liền vội vàng tới hát đệm, còn đặc biệt không nói đạo lý, khuấy đảo một trận khiến Thân Tiểu Vân phiền đến tức điên lên, nhưng bây giờ cô ta còn chưa có biện pháp ầm ĩ với Triệu Kim Lan, chỉ cần nói chuyện lớn tiếng cô ta liền mắt nổi đom đóm, hoa mắt chóng mặt.

Không có cách nào, Thân Tiểu Vân đành phải kiên trì trở về nhà mẹ đẻ, nơi đã lâu không về này.

Không nghĩ tới đãi ngộ của cô ta còn không bằng Thân Tiểu Mẫn năm đó, tốt xấu người ta còn ở lại cơm ăn đấy, cô ta trực tiếp bị lừa ra ngoài.

Thân mẹ nói: "Sáu vạn tôi còn chưa từng thấy một đồng, tiền cho người nào, thì cô tìm người đó đi. Tôi vẫn giữ câu nói kia, con gái gả đi như bát nước hắt ra ngoài. Trên đời nào có đạo lý này, có tiền đều hiếu kính cho nhà chồng, có bệnh trở về tìm nhà mẹ đẻ? Coi như đời trước tôi thiếu cô, đời này sinh dưỡng cô cũng đã trả sạch, lão nương còn chưa đi tìm cô, cô ngược lại tìm đến lão nương."

Hiện tại bà ta cũng tiếp thu được bài học, không còn nói chuyện không kiêng nể gì, ngộ nhỡ lại có thêm máy ghi âm gì đó, tấm mặt mo này của bà ta liền triệt để không cần nữa rồi.

Thân Tiểu Vân bị xô xô đẩy đẩy đuổi ra ngoài, bình tĩnh đứng ở ngoài cửa nhìn hai cánh cửa kín kẽ, đóng thật chặt, răng cắn đến vang lên lạch cạch lạch cạch: Lão già, là các người không quan tâm tôi, cũng đừng trách tôi vô tình!

Cô ta từng bước một đi về nhà, bước chân nặng tựa như nghìn cân.

Cô ta muốn đi tìm em gái Thân Tiểu Mẫn gần trong gang tấc, hiện tại Thân Tiểu Mẫn cũng không giống lúc trước, giúp cô ta còn không phải là chuyện trong một câu nói?

Nhưng Thân Tiểu Vân lại không dám, nhớ tới những lời cuối cùng của Thân Tiểu Mẫn lúc còn ở trong sân rộng, hiện tại cô ta thật sự có chút e sợ, suy đi nghĩ lại, Thân Tiểu Vân vẫn về trong ba gian phòng đất thấp bé của Phú Cường.

Một năm nay, tại phụ cận Cẩm Gia Câu cũng mở hai phim trường ngoại cảnh tương tự, trong đó có một cái tại chân núi chùa Thanh Nham, chính là nhà thân thích chị Trương.

Bọn họ bắt chước trồng hoa và vị trí giống Lâm Tịch, đáng tiếc chính là, bởi vì năm nay mưa thường xuyên, hoa hồng nhà kia to hơn móng tay một chút, mà hoa oải hương thì chết vì rể thối biến thành đông một mảnh tây một mảnh, người nhà kia bất đắc dĩ, mặt dạn mày dày đến chỗ này của Lâm Tịch cầu viện, Lâm Tịch trực tiếp để vợ chồng thợ làm vườn đi hỗ trợ.

Lão thợ làm vườn đi một lần nói cái gì cũng sẽ không tiếp tục đến, hóa ra người nhà kia thấy lão đầu nói cái gì cũng có đạo lý rõ ràng, chỉ ra thiếu sót của bọn họ, nhẹ nhàng giải đáp tất cả nghi vấn của bọn họ, còn giúp bọn họ phân chia, xử lý tốt những hoa cỏ nửa chết nửa sống kia, người nhà kia thế mà mở miệng muốn đào góc tường, nói bên này cho bao nhiêu bọn họ thêm hai trăm đồng.

Lão đầu nói bọn họ không có tiền lương, sau đó nổi giận đùng đùng liền trở lại.

Lâm Tịch cười cười, không nói thêm gì.

Nếu như đây là lúc cô vừa làm người chấp hành, chuyện như vậy rất có thể sẽ tức muốn chết.

Nhưng bây giờ cô đã sớm coi nhẹ, có người chính là như vậy không hiểu được cảm ơn, cùng một đức hạnh với đám người Thân gia, Phú gia trong cốt truyện kia, vô luận ngươi nỗ lực như thế nào, mãi mãi cũng không đủ, nhưng bọn họ lại bủn xỉn đến một sợi tóc cũng không nỡ vì người khác trả giá.

Chỉ cần không gây trở ngại cho cô, không để ý tới là được.

Mùa hè này, đường hoa Tử Đằng không được dùng nhiều, bởi vì chuỗi hoa thực sự quá nhỏ, lão đầu căn cứ thổ chất tự mình điều phối một ít phân bón hoa, lại tu bổ cây một lần, trải qua tu bổ nhánh hoa liền nở ra đóa hoa xinh đẹp vào năm sau.

Một năm nay Lâm Tịch bọn họ đều vô cùng bận rộn, cũng hết sức phong phú.

Trong lúc đó em trai Triệu A Hoa thế mà đến đòi Phác mẹ, hóa ra là nghe nói bây giờ Phác mẹ ướp dưa muối có chút danh tiếng, muốn mở một nhà hàng nhỏ, trong lúc đó trải qua một chút khúc chiết, thậm chí cuối cùng náo lên tòa án.

Chẳng qua bên này Lâm Tịch có Sài đại luật sư mới ra đời cộng thêm hiệp nghị bằng giấy trắng mực đen lúc trước, Triệu A Hoa vẫn thắng được trận kiện cáo này.

Ai có thể nghĩ tới, bà già lúc trước hận không thể ngày mai liền chết vội vàng chôn kĩ vậy mà cũng là bảo vật, em trai và em dâu Triệu A Hoa không cam lòng cũng không biết phải làm như thế nào.

Bọn họ gặp được người liền nói, không có cách, ai bảo người ta tài đại khí thô chứ, nghe nói người ta đều có người ở thành phố, hiện tại Thân Tiểu Mẫn, ai chọc nổi?

Đến mùa thu Hổ Đầu thành học sinh năm nhất tiểu học tại Cẩm Gia Câu, mà Phú Tinh Nhụy vốn nên học năm thứ hai lại bị trong nhà buộc thôi học.

Bởi vì sức khỏe Thân Tiểu Vân càng ngày càng không tốt, ba đứa bé trong nhà không ai trông coi, phòng đất của Phú Cường rốt cuộc không thể sửa thành công, hơn hai vạn đồng bị anh ta đánh cược chỉ còn lại chưa được một vạn, căn bản không đủ sửa nhà.

Khuôn mặt nhỏ vốn như quả táo của Phú Tinh Nhụy cũng không còn tươi cười ngọt ngào giống lúc trước, con bé cũng không tiếp tục gọi Phú Cường là ba ba. Chỉ là cả ngày khi hết bận công việc, nó mặc quần áo cũ rách nát, ngơ ngác đứng trước cửa nhà nhìn những đứa trẻ cùng lứa tan học, chơi đùa.

Vào lúc còn kém mấy ngày liền tới tết, một tin tức nặng ký gây rung động toàn bộ Cẩm Gia Câu, Thân Tiểu Vân dùng cục gạch đập choáng Phú Cường đang say rượu, trộm toàn bộ tài sản trong nhà, chạy theo Triệu Chí Quốc rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio