Người của hắn ta đã sớm thăm dò biết được Sở Khinh Hậu mang theo hai truyền nhân Y cốc cùng nhau vào thành Đông Lai.
Một người là sửu nữ siêu cấp, một người là mỹ nhan tuyệt thế.
Nam Cung Cửu tràn ngập hứng thú tà nịnh cười một tiếng, rốt cuộc, là người nào chữa khỏi hắc độc cho Sở Khinh Hậu? Hoặc là hai người liên thủ?
Hắn ta mặc kệ cái gì Y cốc không Y cốc, người như vậy nếu không thể để hắn ta sử dụng, vậy thì nhất định phải chết.
Nếu không, sự tồn tại của hắc độc Tinh Tú Hải bọn họ, còn có ý nghĩa gì?
Bởi vậy hắn ta tìm hiểu được điểm dừng chân của bọn họ, biết được Sở Khinh Hậu đã mang theo một nữ nhân ra ngoài, quyết định cướp đi người còn lại, trước tiên biết rõ ràng rốt cuộc là người nào có thể giải Hắc Ngũ độc Tinh Tú Hải của hắn ta.
Hắn ta nhất định không ngờ tới, đường đường thiếu chủ Tinh Tú Hải sẽ lật thuyền trong mương, hơn nữa vậy mà trên người một tiện nhân xấu xí đến chết người như vậy.
Lần này cơ duyên xảo hợp, hắn ta gặp phải nữ tử nghe nói có cử chỉ ái muội với Sở Khinh Hậu, Nam Cung Cửu vừa thấy dung mạo Sư Ninh Phỉ, lập tức cảm thán: Cải trắng đều bị heo ủi rồi.
Hắn ta giả ý cứu Sư Ninh Phỉ mang về chỗ ở, lại vẫn luôn giấu diếm thân phận của mình với Sư Ninh Phỉ.
Kết quả không nghĩ tới chính là, vậy mà nhận được thư ước chiến của Sở Khinh Hậu vào năm ngày sau, Nam Cung Cửu hừ lạnh, thật đúng là tìm đường chết, lần này không có truyền nhân Y cốc giúp ngươi giải độc, xem ai còn có thể cứu ngươi?
Chuyện làm hắn ta vui nhất chính là, lần này Sở Khinh Hậu ước chiến vẫn mang theo tiền đặt cược, tâm tình hắn ta quả thực muốn đón gió cất cánh rồi, từ đó về sau, Vô Ảnh kiếm chính là vật trong túi Cửu gia ngươi.
Nghe nói Sở Khinh Hậu tìm kiếm hai nữ nhân kia ở khắp nơi, hắn ta vừa phái nhân thủ lặng lẽ tìm kiếm sửu nữ kia ở trong thành, vừa mang theo Sư Ninh Phỉ đi theo ám đạo ra khỏi thành Đông Lai.
Lường trước Sở Khinh Hậu, người tìm long trời lở đất trong thành tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, kẻ địch Nam Cung Cửu của mình đã mang theo nữ nhân của hắn ta đi du sơn ngoạn thủy ở gần đó.
Có thể nói, Nam Cung Cửu bắt đầu tiếp cận Sư Ninh Phỉ với thái độ cho Sở Khinh Hậu ngột ngạt, cộng thêm sắp đến thời gian hai người quyết chiến, đối phương càng tâm thần không yên, phần thắng của mình càng lớn.
Mặc dù nói hắn ta cho rằng mình có hắc độc trong tay, tất có thiên hạ, nhưng trước mắt bao người, Sở Khinh Hậu bị bại càng thảm trong lòng hắn ta càng khuây khỏa, cái gì trích tiên, chẳng qua là tôm tép nhãi nhép mà thôi!
Nhưng theo hai người ở chung, Sư Ninh Phỉ không có sự mạnh mẽ như nữ tử giang hồ, không có sự khó chịu của nữ nhi được cưng chiều, không có sự cao ngạo của đại gia tiểu thư, duyên dáng, thanh nhã thỏa đáng, thỉnh thoảng có thể tức cảnh ngâm tụng vài câu thơ hay, nhất là một bài > tự nghĩ ra kia, càng làm tim hắn ta đập thình thịch hơn.
Tài hoa của nàng ta, sự thiện lương mẫn cảm của nàng ta, đều đả động hắn ta.
Nam Cung Cửu biết, bây giờ hắn ta thích nàng ta, chỉ vì nàng ta là nàng ta mà thôi, không liên quan tới Sở Khinh Hậu.
Tình yêu, bắt đầu tại giá trị khuôn mặt, ngưỡng mộ tại tài hoa, phù hợp ở tính cách, lâu bền tại thiện lương, cuối cùng ở nhân phẩm.
Nam Cung Cửu quyết định, chờ thắng Sở Khinh Hậu lấy được Vô Ảnh kiếm, chính mình thành minh chủ võ lâm, nhất định sẽ cho Sư Ninh Phỉ một hôn lễ long trọng, cả đời cưng chiều nàng ta, cả đời chỉ cần nàng ta.
Nam Cung Cửu không nghĩ tới chính là, hắn ta thế mà lại thua.
Trận thỉ thí này của bọn họ, diễn ra tại sườn núi ngoài thành Đông Lai, chỉ đánh chưa tới một canh giờ, hắn ta đã hoàn toàn bị đánh bại.
Làm Nam Cung Cửu hộc máu, cũng không phải là Sở Khinh Hậu có bao nhiêu lợi hại, mà là nội lực Nam Cung Cửu hoàn toàn biến mất, xương giòn như túy.
Có lão già võ lâm xem trận chiến nói, hắn ta đã trúng "Thực Cốt Tô" độc môn của Cốc chủ Y cốc, cũng không tính là thuốc độc, nghe nói chẳng qua là năm đó Cốc chủ Y cốc vì trừng phạt đệ tử phản bội mình mà nghiên cứu ra.
Cũng sẽ không trí mạng, nhưng tạm thời nội lực sẽ hoàn toàn biến mất, hơn nữa giữa trưa sẽ phải chịu đựng sự khổ sở khi hàng vạn con kiến cắn nuốt xương cốt trong một canh giờ, bởi vậy được gọi là "Thực Cốt Tô."
Nam Cung Cửu giận dữ, nói rõ thề phải giết sạch người Sở Vân Sơn Trang không chừa mảnh giáp, để báo thù này.
Sở Khinh Hậu lại quá sợ hãi, thề thốt phủ nhận, lão già võ lâm kia cũng nói tuyệt đối không thể, "Thực Cốt Tô" chỉ có Cốc chủ Y cốc có thể chế ra, hơn nữa tuyệt đối sẽ không dùng cho trên thân người vô tội, trừ khi ngươi đã từng hung hăng đắc tội Cốc chủ Y cốc.
Hai nữ nhân đi theo Sở Khinh Hậu lại nói rất có thể là bút tích của nữ nhân kia, bởi vì nàng ta hâm mộ Sở Khinh Hậu, tất cả những kẻ đối địch với người trong lòng của nàng ta, đều là kẻ địch của nàng ta.
Mọi người nhất thời hiểu rõ.
Sở Khinh Hậu vẫn luôn nói xin lỗi với Nam Cung Cửu, nói lần tranh tài này coi như bỏ qua, chờ Nam Cung Cửu giải "Thực Cốt Tô" hai người lại tái chiến, về phần tiền đặt cược bởi vì là chí bảo võ lâm, quan hệ trọng đại, cũng theo đó coi như thôi.
Mọi người nhất thời đối với Sở Khinh Hậu phong quang tễ nguyệt tán thưởng không thôi, trong đám người có người quái khang quái điệu nói: "Trích tiên chính là trích tiên, Nam Cung Cửu sẽ không phải là đánh không lại rồi làm bộ trúng độc chứ, dù sao "Thực Cốt Tô" cũng chỉ khiến cho nội lực người ta hoàn toàn biến mất mà thôi."
Lập tức có người phụ họa theo, làm bộ nội lực hoàn toàn biến mất, lung la lung lay kêu lên: "Ai nha, nội lực của ta hoàn toàn biến mất, ngày hôm nay giao đấu không tính, không tính!"
Nam Cung Cửu suýt chút nữa tức hộc máu, ngay trước mặt mọi người vứt xuống Vô Ảnh kiếm phổ, nghênh ngang rời đi.
Đã mất kiếm phổ, nội lực chính mình lại tiêu tán toàn bộ, Nam Cung Cửu nghĩ đến không phải có truyền nhân Y cốc trong nhà sao? Thế là nói thẳng thân phận của mình với Sư Ninh Phỉ.
Sư Ninh Phỉ thực sự không nghĩ tới nam nhân áo đen đối với mình dịu dàng che chở, hỏi han ân cần, người người kính sợ hô hào "Cửu gia," lại chính là Nam Cung Cửu.
Nam Cung Cửu nói với Sư Ninh Phỉ về chuyện luận võ vào ngày hôm nay, đồng thời "Không cẩn thận" nói ra hai mỹ nữ xinh như hoa bên cạnh Sở Khinh Hậu nhắc đến Cốc chủ Y cốc không biết xấu hổ theo đuổi Sở Khinh Hậu như thế nào, hạ "Thực Cốt Tô" cho hắn ta như thế nào.
Sư Ninh Phỉ biết, nhất định là người của Sở Khinh Hậu đem tin tức tung ra ngoài, nhờ vào đó xóa sạch hiềm nghi Sở Khinh Hậu là người hạ độc, nhưng khi biết Sở Khinh Hậu lại còn cùng một chỗ với hai nữ nhân kia, hơn nữa tùy ý các nàng râu ông nọ cắm cằm bà kia đem chính mình nói thành Khúc U U, trong lòng vừa phẫn nộ vừa chua sót.
Đây chính là nam nhân mình trao thân!
Sở Khinh Hậu luôn nói với nàng ta sẽ như thế nào trong tương lai, thời cơ còn chưa tới, hắn ta muốn để nữ tử mình thích trở thành người toàn bộ võ lâm ngưỡng vọng.
Lúc đó trong lòng Sư Ninh Phỉ vô cùng cảm động, nhưng bây giờ ngẫm lại, thật ngốc, ai cùng hắn ta thành thân, ai mới là nữ tử hắn ta yêu.
Tại thời khắc này Sư Ninh Phỉ thầm hạ quyết tâm, Sở Khinh Hậu ngươi không phải muốn làm minh chủ sao? Không phải muốn nữ nhân của ngươi trở thành tồn tại đám người ngưỡng vọng sao?
Sư Ninh Phỉ ta lại không để ngươi được như ý!
Thế là không đợi Nam Cung Cửu nói cái gì, Sư Ninh Phỉ liền cùng Nam Cung Cửu nói, kỳ thật nàng ta cũng là truyền nhân Y cốc, chẳng qua nàng ta nhập môn muộn, không có miệng ngọt như Khúc U U, sư phụ cũng không có truyền cho nàng ta cách phối trí và phương pháp giải "Thực Cốt Tô," nhưng nàng ta nói với Khúc U U một chút, muốn một phần giải dược hẳn là không có vấn đề.
Nam Cung Cửu tự nhiên che giấu chuyện đã từng cướp Khúc U U hơn nữa hạ hắc độc cho nàng. Hắn ta đã sớm nghe nói, hai vị truyền nhân Y cốc đều là người bình thường không biết võ công, chỉ cần có thể tiến vào Y cốc, coi như hắn ta mất nội lực, đối phó một tiểu nha đầu vẫn dễ như trở bàn tay.
Vừa nghĩ tới hắn ta bình sinh lần thứ nhất bị một người không có võ công tính toán, hơn nữa còn là nha đầu xấu đến chết người Khúc U U kia tính kế, Nam Cung Cửu đã cảm thấy ghê tởm như ăn một đống phân.
Chẳng qua hắn ta không nghĩ tới, chính là Khúc U U xấu vô cùng này dùng cùng một cách ám toán hắn ta lần nữa, một đống phân này hắn ta chẳng những phải ăn, hơn nữa còn ăn hai lần!