Mấy Huyết tộc này rõ ràng cũng không lợi hại lắm, thậm chí cũng không sánh bằng lão già Woody kia.
Dưới tình huống sáu người lấy một địch hai, vẫn tiêu diệt mười hai con Huyết tộc này.
Tư liệu Lâm Tịch tra được cuối cùng có một cái chính xác, chính là chỉ cần dùng gậy gỗ đâm vào trái tim của bọn họ hoặc là trực tiếp vặn đầu mới có thể triệt để giết chết.
Trên mặt Elmo hiện lên vẻ vui mừng, mặc dù bây giờ còn chưa cứu được Rosalyn, nhưng biết những ma cà rồng trong truyền thuyết này cũng không có nhiều kinh khủng, dáng vẻ rất dễ đối phó, sự sợ hãi trong lòng anh ta biến mất toàn bộ, động tác trên tay cũng thoải mái hơn nhiều.
Rosalyn, chờ anh tới cứu em!
Elmo cảm thấy, lần này hạng nhất hẳn là thuộc về anh ta và Rosalyn, dù sao nếu như không phải Rosalyn phát hiện sào huyệt của đám ma cà rồng này, ai sẽ nghĩ đến những thiếu nữ mất tích kia thế mà không phải do đám tội phạm kia làm ra, mà là Huyết tộc đáng sợ kia chứ?
Anh ta nghĩ đến, nhất định phải giết địch nhiều hơn, tranh thủ lấy được điểm cao nhất, đến lúc đó mặc kệ giữa hai người bọn họ ai là người đứng nhất trong nhiệm vụ lần này, ban thưởng đặc biệt chắc chắn thuộc về Rosalyn.
Bất tri bất giác, bước tiến của anh ta đã tăng tốc rất nhiều, vượt qua lãnh đạo vẫn luôn đi phía trước.
Bên môi Khúc Cửu Tiêu hiện ra một ý cười trào phúng, thoáng qua liền biến mất.
Đúng là ngu xuẩn!
Lâm Tịch tổng kết thu hoạch quan sát được dọc theo con đường đài này, trên cơ bản có thể xác định, mỗi người đều có trang bị không gian, vũ khí của mọi người đều xuất hiện rất đột ngột. Hơn nữa hết sức rõ ràng, vũ khí của Lysa và Elmo, cũng đều thuộc về trang bị của bản thân bọn họ, tuyệt đối không phải đồ vật có thể sẽ xuất hiện ở những vị diện này.
Thật sự rất hâm mộ, so sánh với thanh dao găm > của mình, đúng là hoàn toàn không đáng chú ý.
Cô vẫn luôn đắc chí cảm thấy vận khí của mình coi như không tệ, nhưng trông thấy vũ khí của người ta, chất liệu chế tác đều vật phi phàm, xem ra mỗi người chấp hành đều có bí kỹ khắc địch của riêng mình.
Lâm Tịch âm thầm gõ cảnh báo cho chính mình, vô luận là coi trọng chính mình hay là từ trên cao nhìn xuống người khác, đều là điều trí mạng nhất đối với một người chấp hành.
Cũng không biết kiến trúc dưới đất này có mấy tầng, nhìn diện tích tựa như là càng ngày càng nhỏ, mấy người rất nhanh đã tiến vào tầng thứ ba.
Lâm Tịch cảm thấy nếu kiến trúc chủ thể trên mặt đất mới chỉ có năm tầng, như vậy kiến trúc dưới mặt đất hẳn là đến tầng thứ ba này cũng coi như cuối cùng rồi đi.
Cô triển khai toàn bộ ngũ thức, không dám lơ là dù chỉ trong chốc lát.
Bởi vì toàn bộ tinh thần lực đều dùng để khống chế chín mươi chín > kia, lại không thể phân ra một chút nào để sử dụng.
Elmo vì yêu thẳng tiến không lùi đá văng cánh cửa đóng chặt của căn phòng hình tròn kia lần nữa, một đám dơi hút máu so với tầng thứ nhất còn nhiều hơn "Nhào đầu về phía trước" bay ra, gặp người liền lao vào, bọn họ cũng coi như đã có kinh nghiệm, không có người nào kinh hoảng giống như lúc ở tầng một.
Chẳng qua lần này con dơi lại có chút khác biệt, bên trong vậy mà xen lẫn mấy con to lớn có thể so với cáo bay khổng lồ.
Bọn chúng giương cánh dơi to lớn, Lâm Tịch thậm chí có thể trông thấy thân thể và tứ chi tương tự nhân loại, không biết vì sao, khi ánh mắt Lâm Tịch đối diện với đôi mắt nhỏ lạnh lẽo chuyển động linh hoạt trên đầu con những dơi lớn kia, cô đột nhiên nhớ tới "Bức nô" trong miệng Woody, đây chính là thứ không hơn không kém so với người kia.
Mặc dù suy nghĩ của Lâm Tịch đang chuồn mất, đao bổ củi trong tay lại chưa ngừng chút nào, bổ, cứa, đâm, chém, rất nhanh, dưới chân Lâm Tịch cũng bắt đầu xếp một đống thi thể dơi hút máu.
Đột nhiên, một tiếng rít truyền đến, Lâm Tịch phát hiện một làn sóng tương tự linh lực dao động phát ra từ trên thân con dơi khổng lồ phía bên trái mình, miệng rộng dữ tợn mở ra, lộ ra hàm răng sắc nhọn. Cô lập tức sinh lòng cảnh giác, nhanh chóng nghiêng sang bên cạnh, một đoàn đồ vật đen nhánh lớn chừng bàn tay rơi vào chỗ cô vừa đứng, trên mặt đất nổi lên một làn khói đen mang theo mùi hôi thối, đã bị ăn mòn đến mức lõm xuống một khối.
Lâm Tịch không khỏi hoảng sợ một trận, lại còn biết công kích ma pháp, vừa rồi nếu đánh vào trên người cô, hiện tại chắc chắn sẽ bị bỏng ra một vết thương lớn, coi như thân thể này không phải là của mình, nhưng đau đớn mẹ nó là của mình đó!
Quá mất vệ sinh, lại còn nhổ nước miếng, má nó!
Đây dường như là một tín hiệu, mấy con dơi khổng lồ kia cũng nhao nhao phun ra khói đen bốc lên ngọn lửa, bởi vì trên đùi Hắc Thiết đã từng bị thương trước đó, hành động đương nhiên bị ảnh hưởng, rất nhanh cái chân bị tổn thương kia liền bị đánh trúng, bắt đầu bốc cháy.
Hắc Thiết phát ra tiếng kêu tê tâm liệt phế, thân hình cao lớn đang không ngừng run rẩy, Lâm Tịch suy đoán nhất định rất đau.
Mấy con dơi khổng lồ thấy một kích thành công, lập tức bùng nổ đánh Hắc Thiết một trận, trong lúc kinh hoảng Hắc Thiết dùng tay dập lửa, kết quả càng thêm thê thảm, hóa ra, bàn tay dập lửa của anh ta cũng đã bắt đầu bốc cháy.
Đúng là khinh người quá đáng!
Lâm Tịch lặng lẽ lui lại mấy bước, lấy ra một chiếc phi tiêu sắc nhọn từ trong không gian, thân thể ngửa ra sau, nhắm chuẩn trái tim một con dơi lớn đang phát động công kích về phía Hắc Thiết, sau đó phóng ra ngoài!
Chỉ nghe một tiếng "Vút," con dơi kia mang theo tiếng gào rít bén nhọn như chuột rơi xuống từ không trung, "Bịch" một tiếng, lúc rơi trên mặt đất vậy mà trực tiếp biến thành một người, thành thật mà nói, là một tên Huyết tộc.
Từ đầu đến cuối Lysa đều biểu hiện thường thường, dùng tay trái bấm một cái pháp quyết, trong miệng lẩm bẩm nói câu gì đó, linh lực dao động một hồi, mấy giọt nước màu xanh lá liên tục rơi vào vị trí bị ngọn lửa màu đen thiêu đốt của Hắc Thiết, những ngọn lửa kia thế mà chậm rãi dập tắt.
Hắc Thiết ném cho Lysa một ánh mắt cảm kích.
Lâm Tịch không rảnh quan tâm chuyện khác, lại liên tiếp phóng hai lần hoàn mỹ, lần nữa thành công đánh hạ hai con dơi khổng lồ.
Khúc Cửu Tiêu thấy Hắc Thiết đã chuyển nguy thành an, tay trái xuất hiện một thanh cung lớn màu bạc, anh ta đưa tay kéo cung thành trăng tròn, nhưng kỳ quái chính là trên dây cung cũng không có bóng dáng mũi tên, mà hai con dơi còn lại đối mặt thanh cung không có mũi tên này vậy mà bắt đầu hoảng sợ trốn tránh, nhưng cũng không có tác dụng gì, chỉ nghe dây cung búng ra hai tiếng "Ong ong," hai bóng người từ giữa không trung ứng thanh mà rơi, một người bị Lâm Tịch phóng một tiêu đâm xuyên trái tim, người còn lại thì bị Elmo vung đao bổ củi chặt đầu lâu xuống.
Đến tận đây, mấy con dơi lớn biết công kích pháp thuật cuối cùng bị giết chết toàn bộ, mấy người không ngừng cố gắng, giết chết đám dơi nhỏ còn lại.
Chiến đấu bên này kết thúc, Lysa cũng hoàn toàn chữa trị vết thương của Hắc Thiết, quần Hắc Thiết bị thiêu đến vô cùng thê thảm, nhưng cặp đùi tráng kiện cũng đã hoàn hảo như lúc ban đầu.
Lần này Lysa quả thực khiến cho người ta lau mắt mà nhìn, trong lòng Khúc Cửu Tiêu càng yên ổn không ít, đây chính là thầy thuốc rất hiếm gặp!
Sau khi rút ra bài học từ lần trước, lần này đám người nhìn kỹ những thiếu nữ bị trói kia một chút, giống như lúc ở tầng thứ nhất, máu tươi của bọn họ đã bắt đầu chậm rãi chảy xuôi dọc theo khe rãnh của ngôi sao sáu cánh, Lâm Tịch vừa nhìn cái lỗ đen nhánh to bằng miệng chén ở trung tâm ngôi sao sáu cánh kia, lập tức hiểu rõ chắc chắn đây chưa phải là tầng cuối cùng, chắc hẳn máu của những thiếu nữ này cuối cùng sẽ chảy về hướng tế đàn, nơi phục sinh Công tước Hogue.
Bởi vì thời gian bọn họ đánh nhau tương đối lâu ở tầng này, những thiếu nữ kia mất máu với số lượng tương đối lớn, sau khi cứu được có chút uể oải.
Khúc Cửu Tiêu vẫn như cũ để bọn họ đi xả màn cửa, mau chóng trốn đi.
Mặc dù bây giờ bên trong đội ngũ có một thầy thuốc, nhưng tâm tình của mọi người đều rất nặng nề.
Đến tận bây giờ bọn họ mới giải cứu được hai mươi bốn người, còn có bảy mươi lăm người bị trói bên trong trận ngôi sao sáu cánh như vậy.
Mà bọn họ, sau một loạt tiêu hao như vậy, sức chiến đấu đã giảm bớt đi nhiều, xa luân chiến hẳn là mục đích của Eugene?