Edit: Jess> là câu chuyện về các nhà khoa học Trung Quốc vô tình phát hiện một loại thực vật được mệnh danh là > trong rừng mưa nhiệt đới Amazon rộng lớn, sau khi được tinh luyện loại thực vật này sẽ sinh ra một loại chất có thể ức chế, cắn nuốt tế bào ung thư.
Phải biết thật ra tế bào ung thư luôn tồn tại trong thân thể con người, số lượng không giống nhau, chẳng qua là bị chức năng miễn dịch của cơ thể người áp chế ở một loại trạng thái tương tự như ngủ say, một khi chức năng miễn dịch bị phá hủy, tế bào ung thư sẽ có khả năng đột phá vòng vây, không ngừng tách ra và nhân bản, cuối cùng biến thành sát thủ sinh mệnh khiến con người nghe mà biến sắc -- ung thư.
Nếu thật sự nắm giữ loại chức năng bình thường có thể giúp hệ thống miễn dịch áp chế tế bào ung thư, một khi hệ thống miễn dịch xuất hiện lỗ thủng, tinh chất chiết xuất từ > sẽ tự động làm mồi cho các tế bào ung thư, cho đến khi hệ thống miễn dịch lại được chữa trị, lần nữa áp chế tế bào ung thư trong phạm vi khống chế được.
Đây chính là cuộc chiến vĩ đại nhất trong lịch sử chống ung thư của loài người!Mà trong đội ngũ khảo sát này có gián điệp R quốc và M quốc trà trộn vào, tin tức bị rò rỉ, toàn bộ thế giới sôi trào vì chuyện này, người nào nắm giữ hạng mục kỹ thuật này, người đó sẽ hoàn toàn chiến thắng bệnh ung thư, điều này có ý gì ai cũng rõ ràng.
Thế là chẳng những R quốc và M quốc, ngay cả H quốc và E quốc cũng nghe tin lập tức hành động, đây là một trận chém giết ẩn trong bóng tối không thể lộ ra ngoài ánh sáng, các quốc gia đều nhất trí cùng một mục tiêu, hoặc là lấy được hoặc là -- hủy đi!Tóm lại, tuyệt đối không thể để cho người Trung Quốc đã nắm giữ hạng mục kỹ thuật này lại mang theo > có thể nhân giống bình an trở lại Trung Quốc.
Mà tổ quốc cũng điều động đội ngũ cứu viện cấp cao nhất đến đây cứu trợ những nhà khoa học này, nhất định phải bảo vệ bọn họ bình an trở về vòng tay ôm ấp của tổ quốc.
Toàn bộ chuyện xưa, hầu như đều tiến hành tại sông Amazon, đủ kiểu cắn xé lẫn nhau, dưới tình huống hoàn toàn cách ly với ngoại giới, đội ngũ cứu viện chẳng những phải đối mặt sát thủ các quốc gia phái tới, cùng môi trường tự nhiên phức tạp ác liệt, còn gánh vác nhiệm vụ nghĩ cách cứu viện.
Nhân vật Tây Lăng Mặc đóng vai chính là một chiến sĩ trong đội ngũ cứu viện, mà vai diễn của Tống Tuyết Kiều là một nhà khoa học nữ của Trung Quốc, trớ trêu thay nhân vật chiến sĩ của Tây Lăng Mặc cuối cùng vì bảo hộ nhà khoa học này mà quang vinh hi sinh.
Hiện tại phát sinh chuyện như vậy, tất cả mọi người đều nhìn Thiệu Dật Điển.
Bình thường sắc mặt Thiệu đạo diễn đã rất khó coi thế mà khó được nở nụ cười: "Tôi thấy bộ phim tiếp theo của tôi, các người đã chuẩn bị đề tài cho tôi rồi, không bằng liền gọi là > đi.
"Đạo diễn khác lần nào cũng quát to trước khi bấm máy, mà vị đạo diễn này trêи cơ bản đều mắng to sau mỗi lần bắt đầu quay.
Hầu như người nào cũng bị mắng máu chó đầy đầu, ngay cả ảnh đế Lạc Vĩnh Thịnh cũng chưa từng may mắn thoát khỏi.
"Diễn viên, các người hiểu cái gì gọi là diễn viên sao? Bây giờ các người vẫn xứng làm diễn viên sao? Các người xứng với phía đầu tư, nhà sản xuất, trang phục đạo cụ, những người đã nỗ lực dưới đủ kiểu hình thức cho các người sao? Không dùng tâm tư vào việc quay phim như thế nào, suốt ngày lại nghĩ cách làm sao đi đường tắt, đoàn đội của Thiệu Dật Điển tôi, không chào đón người như vậy! Người nào còn có tâm tư xảo trá gì, mau chóng rời khỏi đây đi, nếu không đến lúc đó đừng trách tôi không cho người đó mặt mũi!"Mặc dù nói việc quay phim, Thiệu Dật Điển chắc chắn là lão đại, chẳng qua dù sao những chuyện như vậy liên quan tới phạm vi quá rộng.
Lúc ấy Thiệu Dật Điển liền quyết định, chơi chết Tống Tuyết Kiều, không đúng, là khiến nhân vật Tống Tuyết Kiều đóng vai tử vong, đem tư liệu và > trong tay giao cho Tây Lăng Mặc vốn nên lập tức "Tử vong.
"Sau đó thuật lại toàn bộ chuyện này cho phòng làm việc và công ty có liên quan, Tống Tuyết Kiều thì do ông chủ > phái người đón về, về phần bọn họ sẽ xử lý như thế nào, cũng không liên quan đến Thiệu Dật Điển.
Dù sao hai nghệ nhân phát sinh tranh chấp, đều là ký dưới danh nghĩa >.
Thiệu Dật Điển cùng biên kịch lâm thời thay đổi phần diễn liên quan đến diễn viên lưu lại, bọn họ muốn tranh thủ quay chụp phần diễn "Tử vong" của Tống Tuyết Kiều, những người khác thì đi nghỉ ngơi.
Lạc Vĩnh Thịnh đi ra mấy bước, quay đầu lại nói với Thiệu Dật Điển: "Thiệu đạo diễn, bộ phim này của chúng ta vốn dĩ phần diễn của nữ đã thiếu, nếu lại xóa bỏ phần diễn của Tống Tuyết Kiều, hầu như nửa phần trước của bộ phim đều là nhân vật nam, có phải quá đơn điệu rồi hay không?"Trong các ngũ quan trêи mặt Thiệu Dật Điển, chỉ có đôi mắt là cực kỳ xuất sắc, mặc dù nếp nhăn tập trung tại khóe mắt, nhưng lại khiến cho ông ta càng thêm cơ trí.
Ánh mắt ông ta như châm nhìn thoáng qua Lạc Vĩnh Thịnh: "Cái gì nam cái gì nữ? > còn không có người nào, không phải vẫn hot như thường?"Bị trách móc, Lạc Vĩnh Thịnh cũng không để bụng chút nào, rất có phong độ gật đầu với đám người rồi lui ra, sau đó mỉm cười hướng về phía Tống Tuyết Kiều giang tay ra, bày tỏ không thể ra sức.
Tống Tuyết Kiều cắn môi một cái, đây là cơ hội cô ta gần như dùng hết toàn bộ tâm cơ và thủ đoạn cộng thêm đảm bảo nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ Thỏa Nghiêm giao cho mới đổi lấy.
Cứ như vậy không còn.
Vốn dĩ cô ta là một trong hai nhân vật nữ trong toàn bộ bộ phim, người còn lại là một người mới đóng vai nữ sát thủ R quốc, bây giờ cô ta vừa xuất hiện liền chết, phải nói là người tử vong đầu tiên trong đội khảo sát khoa học.
Trong lòng Tống Tuyết Kiều tràn ngập đắng chát, cô ta còn hi vọng có thể dựa vào bộ phim này đến Los Angeles tham gia lễ trao giải Oscar.
Người giống như cô ta, dù chỉ lộ mặt một chút trêи thảm đỏ, sau khi trở về sẽ được công ty đặc biệt xào lớn một phen, giá trị bản thân cũng có thể nhờ vào đó mà nâng cao một chút, hiện tại, chỉ vì cú đẩy nhẹ kia, cô ta liền bị giết chết.
Về phần kiện cáo phải đối mặt sau khi trở về, Tống Tuyết Kiều cười lạnh, cô ta sẽ không phải là bị cáo, sẽ có người bận rộn thay cô ta, phong lưu sao không phải trả giá?Từ lúc cô ta lấy dung mạo không quá xinh đẹp và tư chất không tốt lăn lộn trong ngành giải trí, cô ta đã chuẩn bị kỹ càng cho bản thân.
Chẳng qua cô ta chỉ tiếc một cơ hội này.
Bởi vì không phải tất cả mọi thứ đều có thể dùng tiền bạc hoặc lên giường là có thể giải quyết, chẳng hạn như lão thần kinh Thiệu Dật Điển này, chẳng hạn như oan gia trời sinh bát tự không hợp nhất định sẽ đối đầu với cô ta là Tây Lăng Mặc kia!Tây Lăng Mặc ngẩng đầu, trực tiếp đụng phải ánh mắt ác độc không kịp né tránh của Tống Tuyết Kiều.
Tỉnh nói rất đúng, bi ai vì tà tâm không chết!Tống Tuyết Kiều đây là muốn diễn nữ phụ ác độc tới cùng.
Sau chuyện lần trước, Tây Lăng Mặc đã hiểu rõ, đối với một số người mà nói, hóa ra thế giới này không có đạo lý gì có thể nói.
Bởi vậy sau khi quay chụp xong một lần đối diễn cuối cùng giữa anh ta và Tống Tuyết Kiều, cũng là cảnh cuối cùng của Tống Tuyết Kiều trong bộ phim này, Tây Lăng Mặc tới gần Tống Tuyết Kiều, mang theo nụ cười khiến người như tắm trong gió xuân, lặng yên nói: "Mấy ngày trước điện thoại bị tôi ném vào sông Amazon, cả đoàn làm phim đều biết.
"Dù sao sớm muộn cũng phải đối đầu, có mấy lời coi như anh ta không nói, tin rằng cũng sẽ có người vui lòng nói cho Tống Tuyết Kiều, như vậy còn không bằng để anh ta nói, khiến người khác nghẹn thở nói không ra lời, thật sự rất sảng kɧօáϊ!Đợi đến khi Tây Lăng Mặc đi ra đằng xa, Tống Tuyết Kiều mới hiểu rõ ý tứ trong lời của anh ta.
Tên ngốc này, anh ta lại dám gạt cô ta!Tống Tuyết Kiều ngồi xổm trêи đất trống ở bên ngoài khách sạn, lớn tiếng thét lên!.