Edit: JessThuận lợi lấy được thứ Chu Hiểu Đường muốn, Lâm Tịch cảm thấy mình càng ngày càng có tiềm chất của một thần trộm.
Lâm Tịch: Cô lại có một ý tưởng lớn mật.
.
Chu Hiểu Đường miệt thị: Em gái, thu hồi ý nghĩ của em, đi đêm nhiều kiểu gì cũng sẽ gặp ma!Có một số việc có thể một có thể hai, không thể liên tục ba bốn, cô phải nhớ kỹ, cô là trợ lý ảnh đế, không phải nữ phi tặc che mặt mặc quần áo bó.
Nhưng không làm mà hưởng cảm giác thật mẹ nó thoải mái.
Chu Hiểu Đường ưu nhã trợn trắng mắt: "Bây giờ cô ở trong nhà, Mặc Mặc cũng có thể để cô không làm mà hưởng.
""Hiện tại không sai biệt lắm có thể để Lạc Vĩnh Thịnh lóng lánh đăng tràng rồi.
" Ánh mắt Chu Hiểu Đường như châm, chỉ cần nói đến cựu ảnh đế đã bị hố rất thê thảm này, Lâm Tịch đã cảm thấy cả người cô ấy đều trở nên đằng đằng sát khí.
Biết được Lâm Tịch cứu Tây Lăng Mặc ở tình cảnh như thế nào, lúc ấy hai chân Chu Hiểu Đường mềm nhũn đến mức ngồi phịch ở trêи giường.
Đây chính là tình cảm thân nhân, coi như biết rõ ngươi đã an toàn, sau này nhớ tới vẫn sởn tóc gáy nghĩ mà sợ như cũ, cùng cừu hận vĩnh viễn không thể tha thứ.
Lâm Tịch biết những đặc huấn của mình đưa đến tác dụng rất lớn đối với Tây Lăng Mặc, lúc hai tay anh ta ôm đầu rõ ràng cơ bắp phồng lên, hơn nữa lúc người ở giữa không trung hai chân đã vận sức chờ phát động, có thể thấy những gì mình dạy đều được anh ta nhớ kỹ trong lòng.
Nhưng dù gặp nguy không loạn, tố chất tâm lý cường đại hơn nữa, cũng gánh không được cây khô và dây leo san sát như kiếm trận phía dưới, cô chỉ cần đến chậm năm phút đồng hồ, Tây Lăng Mặc trực tiếp tàn phế cũng xem như ông trời thương bọn họ.
Sao Chu Hiểu Đường có thể không hận?Lâm Tịch từng có một lần nói chuyện thật lâu với Diêu Diệp.
Chu Hiểu Đường và Lâm Tịch đều có một điểm giống nhau, ân oán rõ ràng, xưa nay không thích thiếu người khác.
Thế là Tây Lăng Mặc trợ giúp Diêu Diệp tranh thủ được một vai nữ phụ rất quan trọng có tính đặc sắc bên trong > coi như có qua có lại.
Diêu Diệp không chút khách khí chiếu đơn thu hết, sau đó nói với Lâm Tịch về ân oán giữa cô ta và Lạc Vĩnh Thịnh.
Đây là một câu chuyện cũ trong vòng giải trí.
Cho nên mới nói, khác biệt chính là thế giới, giống nhau chính là kịch bản.
Diêu Diệp và Lạc Vĩnh Thịnh đều là bạn học cùng lớp diễn xuất, hai người đã xác lập quan hệ ở trường học, đã nói cùng nhau xông pha thế giới, tạo ra cho chính mình một tương lai tráng lệ.
Lý tưởng là mỹ nữ ven đường sau cơn mưa, hiện thực thì là Ferrari bão táp siêu tốc lướt qua.
Lạc Vĩnh Thịnh vấp phải trắc trở khắp nơi sắp lưu lạc thành diễn viên quần chúng, khi biết Thỏa Nghiêm coi trọng Diêu Diệp thế mà tự mình đưa hàng tới cửa.
Chẳng qua dưới cơ duyên xảo hợp, Diêu Diệp trốn thoát.
Đã dùng thuốc, mài "Thương" soàn soạt, Thỏa Nghiêm bất đắc dĩ đành phải "Biết nam mà lên" chộp lấy Lạc Vĩnh Thịnh đang chờ ở sát vách, để dập lửa.
Ban đầu chuẩn bị làm chút tình thú quay video lưu niệm, nữ chính tự nhiên từ Diêu Diệp thuận lợi biến thành Lạc Vĩnh Thịnh.
Diêu Diệp tự giễu cười lạnh, hỏi Lâm Tịch, không ngại cô ta hút điếu thuốc chứ, sau đó đốt thuốc.
Một gương mặt vốn diễm lệ vô song lại có chút thê lương.
"Bắt đầu từ ngày đó tôi hiểu được, chỉ cần đứng trêи con đường này, tôi cũng đừng mong mình sạch sẽ, bởi vì Ferrari đi ngang qua thực sự quá nhiều, tôi tránh không xong, sớm muộn cũng là một thân bùn.
Thế là tôi nghĩ, đã không trốn được, vì sao tôi không thể là người ngồi trêи chiếc Ferrari kia khiến bùn văng tung tóe lên thân người khác chứ?"Cho nên, chuyện trong tay Thỏa Nghiêm có video của Lạc Vĩnh Thịnh, vẫn là Diêu Diệp cung cấp cho Lâm Tịch.
"Tôi không phải là người tốt lành gì, nhưng cô yên tâm, tôi cũng không phải kẻ lấy oán trả ơn.
" Đôi môi đỏ của Diêu Diệp lại lần nữa phun ra khói thuốc: "Cám ơn! Tạm biệt!"Lâm Tịch ngược lại cảm thấy, người phụ nữ trông quyến rũ nịnh hót này, thật ra vẫn có giới hạn thấp nhất của mình, có nhiều chỗ rất giống cô.
Đây cũng là một người phụ nữ rất thông minh, mặc kệ là tình huống gì, cô ta đều sẽ nghĩ cách để cho mình sống rất tốt.
Cho nên cô ta sẽ không là Tào Vân, càng sẽ không là Tống Tuyết Kiều.
Nghe nói mặt mũi Tống Tuyết Kiều bị phá hủy trong tù, bị hủy so với Tào Vân còn triệt để hơn, hơn nữa sống không tốt lắm, luôn có người ức hϊế͙p͙ cô ta.
Thuộc tính bạch liên hoa, quả nhiên thời gian hiệu lực sẽ không tốt khi đối mặt đồng loại, tất nhiên ngoại trừ đi ngoài.
Lâm Tịch mỉm cười, biết các người sống không tốt, tôi cũng yên lòng.
Sắp đến mùa Tết, bọn họ rốt cuộc chuyển vào nhà mới.
Tiểu trợ lý Trương Nghiên của Tào Vân đã bị Lâm Tịch yêu cầu đi qua, cô gái nhỏ tất nhiên là thiên ân vạn tạ.
Tây Lăng Mặc đối với trợ lý tốt bao nhiêu, đó là chuyện rõ như ban ngày, coi như không đạt được loại trình độ như chị Tỉnh, chỉ cần đúng hạn phát tiền lương, không đánh không mắng, cô ta đã rất thỏa mãn.
Khó được chính là, Trương Nghiên thế mà rất thích nấu nướng, không có việc gì liền cọ lấy bà nội Chu học tập làm một ít món ăn đặc sắc, bún gạo gì đó, sau đó giúp đỡ bà nội Chu cùng nhau xuống bếp.
Trong dịp Tết bọn họ chuẩn bị đến một thị trấn gọi là Mũi Né tại Việt Nam để nghỉ đông, tất cả đều do Chu Hiểu Đường phụ trách liên hệ.
Trương Nghiên phụ trách giữ nhà, Chu Hiểu Đường sờ sờ đầu cô bé, nói trở về sẽ mang đồ ăn ngon cho cô bé.
Trước khi đi Lâm Tịch đi tìm Lạc Vĩnh Thịnh một lần.
Hai người gặp mặt, Lạc Vĩnh Thịnh nói câu đầu tiên là: "Tin nhắn hẹn tôi đi qua đó, có phải là cô gửi hay không.
"Lâm Tịch gật đầu.
Lạc Vĩnh Thịnh thế mà thản nhiên cười, một phái nhã nhặn.
Nhã nhặn bại hoại!"Tôi biết ngay chỉ có các người mới có bản lãnh hại tôi thành như vậy.
" Anh ta nhàn nhạt trần thuật, trong giọng nói không mang theo một tia dao động.
Lâm Tịch học giọng điệu anh ta: "Cũng không thể nói là hại, dù sao tôi còn giúp anh lấy lại cái video kia, đúng không? Hơn nửa trêи đời này chỉ có một phần nha.
Nói tôi hại anh, đó là bởi vì anh hại chúng tôi trước, bây giờ anh có kết quả như vậy có thể nói là bởi vì chúng tôi còn có lòng từ bi, nếu không tôi có rất nhiều biện pháp để anh còn thê thảm hơn hiện tại, cho nên, sổ sách giữa chúng ta, bây giờ đã rõ ràng.
""Tây Lăng Mặc biết có một trợ lý chịu đi liều mạng vì cậu ta sao?" Trong mắt Lạc Vĩnh Thịnh mang theo một chút trào phúng: "Đời trước chắc chắn cậu ta làm rất nhiều chuyện tốt, đời này mới có nhiều người giúp cậu ta như vậy.
"Anh sai rồi, là bởi vì trước kia Tây Lăng Mặc cứu vớt vận mệnh rất nhiều người, mới đổi lấy cô đến đây lần này.
Nhưng những lời này, Lâm Tịch không cần thiết nói với một người trong lòng chỉ có bản thân mình.
Lạc Vĩnh Thịnh giương mắt nhìn cô: "Sao tôi không tìm được người trợ lý như cô nhỉ?"Nếu ngươi có thể tìm được dạng trợ lý như lão tử, như vậy mới thật sự không có thiên lý.
Tô Tỉnh Tỉnh cứu Tây Lăng Mặc trong tình huống như thế nào, Lạc Vĩnh Thịnh lại rất rõ ràng, kinh tâm động phách như vậy, đúng là sinh tử một đường.
"Tôi gần như suýt chút nữa thành công giết chết cậu ta, đáng tiếc cô đã đến.
""Tôi có thể biết vì sao anh muốn lặp đi lặp lại nhằm vào Tây Lăng Mặc nhiều lần như vậy hay không? Giữa hai người dường như không có ân oán gì đi.
" Lâm Tịch hỏi.
Lạc Vĩnh Thịnh trả lời: "Chẳng lẽ cô chưa từng nghe câu nói kia?"Là ghen ghét, ghen ghét khiến cho tôi biến chất, ghen ghét làm tôi trở nên đa đoan, ghen ghét làm tôi đột biến gien, ghen ghét làm cho tôi phát rồ.
.
Giờ phút này Lạc Vĩnh Thịnh không thèm che giấu tâm tình của mình: "Cậu ta sẽ đoạt đi rất nhiều tài nguyên trong tương lai của tôi, mà tôi có thói quen tiêu diệt tất cả nguy hiểm tại trạng thái nảy sinh.
Nguyên nhân chủ yếu nhất là, Thỏa Nghiêm nói nếu như tôi có thể phối hợp Tống Tuyết Kiều hủy hoại Tây Lăng Mặc, anh ta sẽ trả lại video cho tôi.
"Tây Lăng Mặc làm hại Thỏa Nghiêm thua trận cá cược với đám hồ bằng cẩu đảng của mình, tất nhiên là tội đáng chết vạn lần.
"Anh xem bây giờ anh biến thành như vậy, mà Thỏa Nghiêm hại anh vẫn ở biệt thự như cũ, ăn ngon ngủ ngon, có phải trong lòng rất không cân bằng hay không? Sao hả, muốn báo thù không?" Lâm Tịch cười giống như ma quỷ dụ dỗ người khác giao dịch với cô.
.