Edit: JessKiểu tích cách chị cả ngốc nghếch của Lâm Tịch có một điểm lớn giống nhau nhất, chuyện nghĩ không ra trước hết ném sang một bên đi, không cần suy nghĩ nữa.
Nếu không vẫn luôn xoắn xuýt mãi, phiền não chính là bản thân cô.
Hôm nay chuyện không giải quyết được, ngày mai vẫn không giải quyết được như cũ!Dù sao cũng là một trong ba người đứng đầu xã khu, không nhất thiết dùng loại thủ đoạn hao tâm tốn sức này để hãm hại chính mình, thật sự muốn ghiết chết cô chỉ cần động một ngón tay là đủ.
Trong nhiệm vụ này, trừ lúc kϊƈɦ thích Chu Hiểu Đường thức tỉnh cô mới động tới tinh thần lực, Lâm Tịch gần như vẫn luôn cố gắng tẩm bổ thần hồn, bây giờ đã chữa trị gần xong, chắc hẳn đều có thể ứng phó được nhiệm vụ bình thường đi.
Cô vừa thích ý ngâm tắm, vừa ấn mở xem xét trị số cá nhân, kiểm tra lại thu hoạch lần này một chút.
Họ tên: Lâm TịchSố hiệu: Cấp bậc: (người chấp hành trung cấp)Tích phân: Huyền tinh: +Sinh mệnh: Linh hồn: (số liệu bị động)Tinh thần: Dung mạo: Trí tuệ: Vũ lực: May mắn: (số liệu bị động)Mị lực: +Tư chất: (số liệu bị động)Công đức: Tín ngưỡng: (số liệu bị động)Xây dựng: Kỹ năng: Trung y cấp , hai mươi Đoạn Cẩm cấp , Ngưng Tâm Quyết, Nguyệt Chi Tôi Thể Thuật cấp , Tử Chú Thuật cấp , luyện đan sư cấp Nhiệm vụ đánh giá: Cực kỳ hoàn mỹThanh trang bị: Ngọc KhấuCột huân chương: Xích Lão, Trĩ TâmĐiểm thuộc tính: Dọn dẹp linh hồn tà đạo: KhôngNhiệm vụ ban thưởng: Trò chơi + linh dị + tu tiên + triệu hoán Xem ra Tô Tỉnh Tỉnh rất hài lòng, cho cực kỳ hoàn mỹ.
Bởi vì linh hồn bị kéo ra quá gấp, Lâm Tịch có chút tò mò đối với những chuyện phát sinh đằng sau, cho nên tốn một chút công đức quan sát cốt truyện phát triển kế tiếp.
Tây Lăng Mặc và Tô Tỉnh Tỉnh cử hành hôn lễ long trọng, lúc này anh ta đã có được đoàn đội chuyên môn thuộc về bản thân, phụ trách tạo hình cho anh ta, nhận quay chụp phim truyền hình điện ảnh, quảng cáo, tiền thu vào, thuế vụ cùng với sự nghiệp từ thiện anh ta xưa nay vẫn luôn chú ý cũng đều có người chuyên xử lý, không còn cần Chu Hiểu Đường lúc nào cũng bày mưu tính kế.
Mà dưới sự vận hành của đoàn đội, gần một nửa thu nhập của Tây Lăng Mặc trong những năm qua, đều bị quyên tặng cho đám người cần trợ giúp thật sự hơn nữa trong lúc vô tình bị người đời biết được.
Lúc Tây Lăng Mặc tiếp nhận phỏng vấn từng giải thích thế này, yêu là một loại tiếp sức, anh ta vốn là một cô nhi, được người tốt bụng thu dưỡng lại được người tốt bụng trợ giúp mới có tuổi thơ và tuổi niên thiếu vui vẻ ấm áp nhất khắc sâu trong kí ức.
Tiền tài có giá, mà hạnh phúc lại vô giá, anh ta đồng ý dùng đồ vật có giá trong khả năng của mình để giữ lại một phần hạnh phúc vô giá cho những người cần trợ giúp kia.
Theo thân phận của vợ anh ta bị lộ ra ánh sáng, mọi người mới biết được mọi chuyện giữa bọn họ.
Lúc trước một lần cứu trợ ngẫu nhiên, đổi lấy nhiều năm truy tìm cùng với một đời "Bên nhau đến già," chuyện liên quan tới Tây Lăng Mặc và Tô Tỉnh Tỉnh, mọi người đã không có cách nào phán định rốt cuộc là ai cứu rỗi ai.
Cùng bạn bè chạy đến khu trượt tuyết Chamonix Mont Blanc nước Pháp du lịch, Chu Hiểu Đường bị phóng viên bắt lấy phỏng vấn, lúc đối mặt một câu "Phải chăng bởi vì thất bại trong cuộc tranh đoạt Tây Lăng Mặc mới chạy đến đây giải sầu" của phóng viên, đối mặt với máy quay cô ấy chỉ cười nhạt một tiếng, lại không trả lời bất kỳ cái gì.
Người phóng viên này lại lải nhải gì mà "Thanh mai trúc mã thủ hộ, không địch lại một lần liều mình tương trợ" linh tinh.
Chu Hiểu Đường đã chống gậy trượt tuyết, như tinh linh trong gió, rong chơi trong thế giới bên dưới bầu trời xanh kia.
Ngược lại là anh bạn coi như cao ráo đẹp trai bên cạnh suýt chút nữa vung quyền về phía phóng viên.
"Những blogger vì đào móc cái gọi là > như các người, thật sự đúng là dùng bất cứ thủ đoạn nào, cũng bởi vì có một trái tim bẩn thỉu, cho nên nhìn người nào cũng thấy không sạch sẽ?"Anh chàng đẹp trai dùng gậy trượt tuyết trong tay chỉ vào trái tim phóng viên: "Ai cũng luôn luôn giữ lại một nơi thuần túy, sạch sẽ như bầu trời này cho người mình quan tâm nhất.
Tây Lăng Mặc vĩnh viễn là em trai Hiểu Đường thủ hộ! Anh nên may mắn hiện tại Tây Lăng Mặc và Tô Tỉnh Tỉnh đang hưởng tuần trăng mật.
Nếu không, anh dám nói chuyện như vậy với Hiểu Đường, đừng nói Tây Lăng Mặc, chỉ cần một Tô Tỉnh Tỉnh cũng đủ đánh anh răng rơi đầy đất.
"Phóng viên đột nhiên cảm giác được một hồi ghê răng.
Cho nên tôi mới đến phỏng vấn Chu Hiểu Đường mà không phải Tô Tỉnh Tỉnh!Anh chàng đẹp trai nhanh chóng đuổi theo Chu Hiểu Đường đã trượt ra rất xa.
Tiếng gió gào thét bên tai, trong lòng Chu Hiểu Đường lại có chút u sầu.
Đối với đứa em trai đơn thuần của cô ấy mà nói, Tô Tỉnh Tỉnh trong lòng trong trong mắt chỉ có Tây Lăng Mặc này mới là người thích hợp nhất đi.
Mà cô rốt cuộc là ai? Bây giờ đã đi đâu rồi?Có lẽ, cả đời này cũng sẽ không tìm được đáp án.
Như vậy.
.
Cũng tốt!Ánh mắt Lâm Tịch rơi vào đôi mắt bị kính trượt tuyết che giấu của Chu Hiểu Đường.
Không biết vì sao, cô có thể cảm giác được trong cặp mắt kia, mang theo một chút phiền muộn.
Làm chiến hữu phối hợp hết sức ăn ý, chắc chắn Chu Hiểu Đường phát hiện được sự thay đổi của Tô Tỉnh Tỉnh đi.
Thở dài, người làm sao có thể hoàn toàn giống nhau chứ? Trêи thế giới này thậm chí không thể tìm thấy hai mảnh lá cây hoàn toàn giống nhau.
Thấy sự cưng chiều tràn đầy trong mắt Tây Lăng Mặc khi đối mặt Tô Tỉnh Tỉnh và bong bóng màu hồng sắp tràn ra màn hình, nhớ tới Chu Hiểu Đường đã từng nói với cô: Tây Lăng Mặc là người chịu xong khổ lại chưa từng chịu tội, người mặc dù nhỏ bé nhưng không ti tiện, đi trong đêm tối nhưng vĩnh viễn giữ một tia sáng trong lòng, cô ấy sẽ vẫn luôn quý trọng cũng như bảo vệ phần ấm áp này.
Từ đây hạnh phúc của Tây Lăng Mặc và hạnh phúc của Tô Tỉnh Tỉnh trải qua cuộc sống không biết xấu hổ, mà tiêu sái Chu Hiểu Đường cũng trải qua cuộc sống cô ấy muốn.
Không có tràn ngập âm u tuyệt vọng và tử vong.
Lâm Tịch đem điểm thuộc tính nhận được thêm vào vũ lực, hiện tại giá trị vũ lực đã có điểm.
Sau một nhiệm vụ thế giới, sử dụng hồn thể của mình, cô hoàn toàn hiểu tầm quan trọng của những giá trị thuộc tính này, cô đang cân nhắc xem sau này có nên đem điểm số thích hợp thêm một ít vào tinh thần lực hay không.
Pháp bảo bản mệnh của người khác đều cất trong đan điền, mà > này không biết có được tính là pháp bảo hay không, vẫn luôn an tĩnh ở trong thức hải cô.
Bây giờ Lâm Tịch có chút lĩnh ngộ, cái gọi là thần thức thật ra chính là tinh thần lực, chẳng qua tu vi phải cao tới trình độ nhất định mới có thể gọi là thần thức, trước đó vẫn luôn gọi là tinh thần lực.
Mà > vừa xuất hiện, liền trực tiếp lựa chọn ở bên trong thức hải Lâm Tịch, có thể thấy được tất nhiên là có liên quan chặt chẽ với tinh thần lực.
Bây giờ thần hồn Lâm Tịch vẫn chưa tu bổ hoàn hảo, miễn cưỡng điều động tinh thần lực sẽ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, vô cùng không thoải mái.
Cho nên Lâm Tịch chẳng qua là xuyên thấu qua tinh thần lực "Nhìn" vầng sáng chói mắt kia nhẹ nhàng trôi nổi trong thức hải, thật sự không có một chút dũng khí dây vào nó.
Cô quyết định trước tiên làm vũ lực đến điểm, về sau sẽ phân một ít điểm số cho tinh thần lực, dù sao trước mắt trị số cá nhân cao nhất của cô chính là tinh thần lực.
Lâm Tịch quay vòng quay rút thưởng, kim đồng hồ dừng lại tại >, ôi, không phải vị diện tu tiên.
Trong lòng có chút thất vọng.
Hiện tại cô đã tích lũy được sáu cái nhiệm vụ ban thưởng, trong đó hai cái vị diện tu tiên, một cái trò chơi, một cái linh dị, một cái triệu hoán còn có một cái tận thế mới rút được.
Lâm Tịch chậc lưỡi, dù những phần thưởng vị diện này có thể để cô lấy được một vật liệu cơ sở phục sinh không gian cũng được rồi, cô không tham lam, thật đấy!.