Edit: Jess
Vẻ mặt Hà Kiến Quốc có nét hổ thẹn, ông ta thật sự không nghĩ tới, lúc trước không nghe lời lão nhân viên tạp vụ, khư khư cố chấp một hai phải xây cái gì nhà vệ sinh tại chỗ cây hòe lớn đó làm gì.
Ông ta cũng nghe thấy đoạn đối thoại giữa học sinh nữ kia và sát thi, trong lòng Hà Kiến Quốc hổ thẹn muốn chết, cũng bởi vì ông ta cố chấp, mới hại chết nữ sinh lớp kia!
Lão đạo sĩ nhìn dáng vẻ vô cùng tự trách của ông ta, biết ông ta đây là chui vào ngõ cụt, thế là lại khuyên nhủ một phen.
Về phần Đàm Nhạc, bởi vì dính đến dạng sự kiện linh dị này, ở thời đại này thật đúng là không có cách nào công khai, lại nói cho dù chính cô ta thừa nhận, thật chẳng lẽ muốn cảnh sát đến bắt học sinh mười sáu tuổi này, tội danh lại là cái gì?
Câu kết với quỷ mưu hại bạn học?
Dù sao kể từ khi Đàm Nhạc rời đi vào ngày đó, rốt cuộc chưa có trở về, nhân viên nhà trường cũng coi như cô ta tự động nghỉ học, không có sinh thêm nhiều sự cố.
Dù sao những lời Đàm Nhạc nói vì cứu mạng chính mình ngày đó cũng đã truyền khắp trường học.
Nếu như không phải có quá nhiều người tận mắt chứng kiến tại hiện trường, các bạn học quen thuộc Đàm Nhạc khó mà tin cô ta vậy mà lại là người như vậy.
Nhất là những bạn học trong phòng ngủ, lúc trước hai phái từng có hàng rào rõ ràng, cũng bởi vì Đàm Nhạc rời đi mà xấu hổ giải hòa.
Trường học không truy cứu Đàm Nhạc, không có nghĩa là nhà Đàm muốn bỏ qua trường học.
Hiện tại chuyện nháo quỷ bên trong trấn Thuận Phong đã diễn biến thành các loại phiên bản nâng cấp, có phiên bản nữ quỷ lấy mạng, có phiên bản Đàm Nhạc vô gian đạo, có phiên bản đào con thỏ được bảo vật, không phải là ít.
Trong đó ly kỳ nhất nhiều sắc thái nhất chính là phiên bản nữ quỷ lấy mạng, nói Đàm Nhạc là đương gia chủ mẫu của nữ quỷ ở kiếp trước, thừa dịp lão gia không ở nhà, cưỡng ép đem nữ quỷ này đóng đinh ở bên trong quan tài, kiếp này nữ quỷ đó liền đến tìm cô ta báo thù.
Mà làm lòng người sôi sục nhất, vẫn là phiên bản đào con thỏ.
Nghe nói, khi còn sống nữ quỷ kia có được một khoản tiền tài phú khả địch quốc, có người vô tình đào ra hai vò vàng bạc trong lúc đào con thỏ tại đồng cỏ hoang chăn nuôi ở bên ngoài tường rào của trường học!
Kết quả không biết tại sao lại bị trường học biết, người nhà kia đành phải nhịn đau giao ra đại bộ phận, chính mình chỉ lưu lại một chút, mà tòa nhà hai tầng của trường học kia chính là được xây dựng bằng số tiền kia.
Dù sao nói kiểu gì cũng chắc như đinh đóng cột, nghe kiểu gì cũng là nhiệt huyết dâng trào.
Chẳng biết lúc nào, Hà Kiến Quốc buồn cười phát hiện, cánh đồng cỏ hoang chăn nuôi ở bên ngoài tường rào trường học lại bị người ta đào mấy lần.
Nghe nói còn có người đào ra một ít tiền đồng ở nơi đó, thật đúng là có thể bán được vài đồng.
Cứ như vậy lại có người muốn đưa tiền vào trong trường học đào.
Hà hiệu trưởng thực khách khí nói hai chữ với người tới: Cút đi!
Cũng may, lúc này các loại thông tin cơ bản dựa vào con đường rống, cho nên chuyện này chẳng qua chỉ gây xôn xao dư luận trong phạm vi nhỏ.
Nếu đặt ở hiện đại, các tạp chí lớn, báo chí, tòa soạn, đài truyền hình vân vân khẳng định sẽ sớm đến thăm, sau đó thêm thắt càng nhiều phiên bản khó bề phân biệt để thu hút ánh mắt, làm trò tiêu khiển cho quần chúng, kế tiếp chính là những người nổi tiếng trên mạng, streamer đến đây thám hiểm.
Rốt cuộc có một ngày người nhà họ Đàm đến trường học như trong dự kiến.
"Nghe nói là cha mẹ Đàm Nhạc và dì cô ta, đang làm ầm ĩ trong phòng hiệu trưởng kia kìa." Triệu Đông Mai nhỏ giọng nói với Lâm Tịch.
Lâm Tịch bất giác cảm thấy buồn cười, con nhóc này thở hồng hộc chạy về ký túc xá bên này chính là vì nói việc này với cô!
Triệu Đông Mai hơi nhíu mày, một mặt xem thường: "Thật sư chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như vậy, làm chuyện thất đức như vậy, chúng ta không tìm cô ta, nhà cô ta thế mà còn có mặt mũi đến trường học gây phiền phức."
"Vậy là cậu chưa nghe thấy phiên bản mới nhất rồi." Hàn Như cũng đi tới nói: "Tớ cũng phục logic của mẹ Đàm Nhạc, người ta nói, mặc kệ kiếp trước Đàm Nhạc và nữ quỷ kia là bạn bè hay là là oan gia, khoản tiền kia Đàm Nhạc nhà bọn họ cũng phải phân được một phần.
Bằng cái gì trường học thậm chí chào cũng không chào đã tự tiện phân chia rồi?"
Lâm Tịch nheo mắt lại: "Mẹ Đàm Nhạc đem tất cả phiên bản đốt rồi hả?"
"Phụt!" Triệu Đông Mai cười ra tiếng.
Hàn Như lấy ra hai cây "Toa la mật" từ trong túi phân cho hai người Lâm Tịch, sau đó cũng nhét một cái vào miệng mình, mơ hồ không rõ nói: "Thật không biết xấu hổ, không ngờ nhà họ Đàm lại đến đòi tiền.
Nói là nếu kiếp trước Đàm Nhạc là chủ mẫu của nữ quỷ kia, vậy thì tất cả những thứ của nữ quỷ kia bao gồm tiền bạc đều là của Đàm Nhạc, chuyện bây giờ đã như vậy, trường học tùy tiện cho một vạn hai vạn là được rồi."
Trên mặt Lâm Tịch và Triệu Đông Mai đồng thời xuất hiện vết rạn nứt.Triệu Đông Mai bĩu môi: "Thảo nào có thể dưỡng ra đứa con gái như Đàm Nhạc, thật đúng là giống mẹ cô ta."
Đúng vậy, Hàn Như ngậm "Toa la mật" trong miệng lại cảm thấy có chút khó chịu.
Nghe thấy mấy người nhắc đến Đàm Nhạc, trong phòng ngủ đều rối loạn, mấy ngày nay mọi người cậu một lời tôi một câu, đi tìm hiểu nguồn gốc thông qua rất nhiều dấu vết để lại, thật đúng là phát hiện không ít chuyện.
Chẳng hạn như, bạn học chuyển trường Trần Quân, vừa khéo uống lon nước ngọt Đàm Nhạc cho vào ngày bà dì đến thăm, hơn nửa đêm chạy tới nhà vệ sinh.
Nghĩ đến Trần Quân gấp gáp chuyển trường như vậy, tuyệt đối không phải đơn giản như người nhà Trần nói đau bụng, rất có thể cũng nhìn thấy bàn tay vươn ra từ hầm cầu.
Một người nữ sinh ngày thường nói chuyện rất hợp ý với Đàm Nhạc cũng nhỏ giọng nói: "Thật ra..
Băng vệ sinh của tớ cũng bị cái tay kia cướp lấy..
Nhưng cô ta uy hiếp tớ, nói ra lập tức phải chết.
Tớ..
Rất sợ hãi..
Tớ vẫn luôn chịu đựng, không dám nói với bất luận người nào."
Nữ sinh kia đột nhiên bụm mặt khóc "Hu hu" : "Đoạn thời gian đó tớ đều muốn chết, trong đầu luôn có một giọng nói lặp đi lặp lại câu nói kia, trước mắt luôn là bàn tay quỷ đáng sợ kia đung đưa qua lại."
Lại có hai người cũng thản nhiên thừa nhận, đã gặp bàn tay kia, bị cướp đi BVS, cũng bị uy hiếp không được nói với bất kỳ người nào, nếu không sẽ chết!
Lâm Nhã Trác ngắt lời nói, lúc trước Trương Tú Lệ trở về từ nhà vệ sinh trong tình trạng rất hoảng loạn vào nửa đêm, còn nổi nóng một trận, chỉ trích Lâm Nhã Trác vì sao không cùng cô ta đi nhà vệ sinh, dưới cơn kích động hai người đều nói một số lời tương đối khó nghe, về sau Trương Tú Lệ không lựa lời liền nói, nếu tôi chết chính là cậu hại chết.
Nghĩ đến khi đó chắc hẳn cô ta đã gặp phải nữ quỷ.
Mà Trương Tú Lệ cũng uống nước ngọt do Đàm Nhạc đưa cho, cũng là bà dì đến thăm.
Trong lòng Lâm Nhã Trác có loại đau đớn, Trương Tú Lệ vốn là bạn tốt của cô ấy, cô ấy tưởng tượng Trương Tú Lệ ở trong nhà vệ sinh, đối mặt bàn tay đột nhiên xuất hiện kia, bàn tay quỷ giống như vuốt chim cướp đi BVS mà Trương Tú Lệ đã dùng, sẽ kinh hoàng, sợ hãi cỡ nào?
Cho nên Trương Tú Lệ mới trở về vẫn luôn phát cáu với chính mình.
Lâm Nhã Trác có đôi khi cũng tự hỏi bản thân, có phải nếu như ngày đó cô ấy cùng đi, tất cả mọi chuyện cũng sẽ không phát sinh đúng không? Có phải cô ấy cùng đi, Trương Tú Lệ sẽ không phải chết đúng không?
Một bàn tay vỗ nhẹ vào bả vai cô ấy, là Diêm Đậu Đậu.
"Tớ cũng từng bị Đàm Nhạc hãm hại, cô ta dỗ dành tớ phải ra sức uống nước ấm trước khi ngủ, nói lần đầu tiên có kinh chỉ có như vậy thì bụng mới không đau.
Nửa đêm đi nhà vệ sinh tớ cũng nhìn thấy bàn tay kia."
"Tại sao chưa từng nghe cậu nói!" Hàn Như hỏi.
"Cô ta cũng uy hiếp tớ, về sau tớ liền về nhà cầu Uông đạo trưởng cho mọi người mỗi người một cái vòng tay thắt nút kim cương ngâm máu chó đen đấy, nữ quỷ kia sẽ không tìm chúng ta nữa.".