Cố Thất Thất lạnh lùng liếc mắt nhìn Long Tứ một cái, đoạt lấy móng heo: "Tôi nhìn rất buồn chán sao?"
"Đương nhiên buồn a, một ngày không thể nói rõ mấy câu." lời nói của Long Tứ nói ra không hề áp lực: "Em xem em tới đây nói chuyện với bọn họ mấy câu? Năm câu cũng chưa tới? Câu dài nhất không vượt quá từ?"
Mọi người: "..."
Lão đại, chúng tôi rất nhanh sẽ bị sự ngu ngốc của anh làm cho phát khóc a.
Cố Thất Thất hận không thể đem đầu heo nhét vào trong miệng của Long Tứ, chuyện này rõ ràng chính là muốn đánh vào mặt, anh không nói không ai nói anh câm điếc, cô nhìn thế nào buồn a? Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất cùng một chỗ nhiều năm như vậy cũng không cảm thấy buồn chán, vậy thì tại sao phải buồn?
Cố Thất Thất coi như là một hũ nút, có loại người đừng hướng trước mặt thấu a.
Các nam nhân làm thành một đám ăn BBQ uống bia, một chút áp lực cũng không có, Long Tứ đùa Cố Thất Thất nói chuyện, Cố Thất Thất cũng không để ý đến anh ta, còn kém một chút là không dùng được khóe mắt nhìn cô, Long Tứ trong lòng lại ngứa ngáy, lăn qua lăn lại đi đến.
Long Tứ cảm giác Thất Thất trở nên vạm vỡ.
Đương nhiên, Cố Thất Thất vẫn luôn bưu hãn như thế, chỉ là bất quá, trước đây luôn để biểu tình lạnh lùng rất ít để ý tới người khác. Với mọi người cô cũng là đối đãi không khác nhau, bây giờ Cố Thất Thất tính tình cứng rắn, thời gian mất hứng toàn bày ở trên mặt, vô cùng khó lấy lòng.
Long Tứ trong lòng yên lặng họa quyển nguyền rủa Hạ Thanh liên tục sinh một đội banh, nhất định là lâu ngày theo Hạ Thanh bị lây bệnh, anh phải muốn nghiêm ngặt khống chế Cố Thất Thất cùng Hạ Thanh ở chung, có thể cách rất xa liền cách rất xa.
Cố Thất Thất sức ăn không lớn, gặm một cái móng heo sẽ không có dục vọng ăn tiếp. Bọn họ nướng rất có tính kỹ thuật, lâu ngày dã ngoại sinh tồn, tay nghề cũng không lỗi thời, nướng được một chút cũng không đầy mỡ. Nếu có Hạ Thanh ở đây sơn hào hải vị như vậy, nhất định có thể gặm đến ba bốn cân thịt, cô sẽ không bưu hãn như thế. Uống một chút bia, các nam nhân cùng một chỗ khai hoàng khang cũng không để ý Cố Thất Thất là nữ nhân, Cố Thất Thất đơn giản nhảy lên xe jeep, mở máy vi tính liên hệ Mục Vân Sơn muốn một ít tư liệu.
Sự tình xảy ra bên Somalia, Morgan cùng Lợi Á đều đi qua giải quyết, đã qua một tuần, không tin tức gì truyền về. Cố Thất Thất học Long Tứ gác đôi chân để ở kính chắn gió, cả người ngồi tùy ý giống lưu manh, gõ máy vi tính cùng Mục Vân Sơn giao lưu tình huống, thuận tiện lần thứ N chúc mừng Vân Sơn lên chức phụ thân, Lý Hoan Tình từng chảy qua hai đứa bé, còn một trực tiếp cùng Mục Vân Sơn có quan hệ.
Cho nên lần này mang thai, Mục Vân Sơn như lâm phải đại địch, liền đem Lý Hoan Tình đặt ở một chỗ trông coi cẩn thận, chỉ thiếu chút hai mươi bốn tiếng đồng hồ nhìn chằm chằm.
Lý Hoan Tình bây giờ ở trong cao ốc dưỡng thai, thể chất cô đặc thù, nữ hài tử khác mang thai đều là sinh long hoạt hổ. Lý Hoan Tình cơ bản nằm ở trên giường cũng không thể động, ăn cái gì ói cái đó, Tiểu Tuyết nói là thể chất cá nhân có vấn đề, cũng không có biện pháp giải quyết, dù cho khó chịu cũng chỉ có thể uy cô ấy ăn một ít dinh dưỡng gì đó, nếu không đứa nhỏ sẽ không khỏe mạnh.
Lần này thiếu Lục Trăn, may mà có Lợi Á cùng Morgan, coi như là một mình đảm đương một phía, không ra nhiễu loạn gì. An Tiêu Dao mặc dù cùng Hạ Thanh đi hưởng tuần trăng mật cũng không buông tay mặc kệ, Mục Vân Sơn nghỉ ngơi lâu cũng không thể vì có lão bà mang thai mà mặc kệ mọi việc, lấy lý do tiếp tục nghỉ ngơi cho nên chỉ có thể một bên bận rộn một bên trông nom Lý Hoan Tình, người khác Mục Vân Sơn vẫn chưa yên tâm. Tổng bộ sợ giẫm lên vết xe đổ, đứa nhỏ thứ ba cũng không có thể bảo trụ.