Mị Ảnh

chương 1333: ngũ tuyệt phong

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Đừng nhúc nhích! Để ta thở một hơi!

Băng Ngưng ghé vào thân thể Nghệ Phong, thân thể phiến hồng dụ hoặc quay về phía Nghệ Phong nói. Nghĩ tới động tác điên cuồng vừa nãy, nàng cảm giác khuôn mặt nàng có phần nóng rực.

Bằng Ngưng chưa từng nghĩ tới, nàng sẽ cùng nam nhân như vậy, cảm giác vẫn còn khẽ đau đớn. Bưng Ngưng giận dữ liếc mắt nhìn Nghệ Phong, lập tức nói:

- Bộ tuyệt kỹ trấn cung của Tây Hải cung kia, ngươi giữ lại chính mình dùng. Lúc này ngươi đã sở hữu năng lượng thuộc tính băng, có thể tu luyện bộ vũ kỹ kia.

- Chính là bộ vũ kỹ kia? Đó là lý do nàng nguyện ý?

Nghệ Phong trêu chọc nhìn Băng Ngưng.

Băng Ngưng có chút hoảng loạn tránh né ánh mắt Nghệ Phong, lập tức nói:

- Ngươi tuy mệnh danh là Tà Đế, vô cùng vinh danh. Thế nhưng giống như miếng băng mỏng, nhiều hơn một phần thực lực luôn luôn tốt.

Trong lòng Nghệ Phong hiện lên một tia ấm áp, Nghệ Phong vẫn đè nén Băng Ngưng, bàn tay không tự chủ đặt lên vùng nhạy cảm của Băng Ngưng, lập tức nói:

- Theo ta quay về Tội Ác chi thành được không?

Băng Ngưng lắc đầu nói:

- Sau này Đông Hải cung sẽ nằm trong tay ta. Ta không thể rời khỏi Đông Hải cung. Hơn nữa, nữ tế của Đông Hải cung tất nhiên phải ở rể Đông Hải cung. Thân phận người là Tà Đế, có thể ở rể sao?

Nghe câu này, Nghệ Phong vội vàng ngậm miệng, nếu như hắn ở rể Đông Hải cung. Đừng nói lão đầu tử, cho dù Thánh Thành đều phái người đến giết hắn. Chỉ có người ở rể Thánh Thành, người Thánh Thành làm sao có thể ở rể nhà khác. Hơn nữa, cho dù Nghệ Phong ở rể, Đông Hải cung cũng không dám, Đông Hải cung thực sự dám, Thánh Thành lập tức sẽ phái người đến diệt Đông Hải cung.

Băng Ngưng thấy dáng vẻ Nghệ Phong kinh ngạc, xì một tiếng, trên mặt rạng rỡ cười, nụ cười này hòa tan băng tuyết:

- Được rồi! Nếu như người nhớ tới ta, có thể đến Đông Hải cung! Ta không cần danh phận gì.

Băng Ngưng nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt Nghệ Phong. Nàng biết Nghệ Phong không thiếu nữ nhân, tuy rằng đáy lòng có chút khó chịu. Thế nhưng lại chỉ có thể chấp nhận, chính miệng Nghệ Phong nói như vậy, cứu nàng nhiều như vậy, dựa tình tiết tiểu thuyết nên lấy thân báo đáp. Điều duy nhất Băng Ngưng không thể khước từ chính là Nghệ Phong, về phần ghen? Nàng không suy nghĩ nhiều như vậy. Đã như vậy, khi sống một mình một phương, ít nhất tại nơi Đông Hải cung này, Nghệ Phong thuộc về riêng nàng.

- Uhm!

Nghệ Phong quay về phía Băng Ngưng gật đầu, không phải nơi nào cũng giống nhau, thời gian rảnh cũng có thể quay lại Đông Hải cung.

- Ta hỏi qua lão tổ tông nơi tồn tại Ngũ Hành Linh Tham. Thực ra thời gian trước kia người đã nghe nói qua.

Băng Ngưng đột nhiên nói.

- Lão tổ tông nàng có tin tức?

Nghệ Phong vui mừng khôn xiết, ngay cả mấy vị trưởng lão và lão đầu tử cũng không biết địa điểm cụ thể tồn tại Ngũ Hành Linh Tham. Nếu như lão tổ Băng Ngưng biết, như vậy sẽ giúp Nghệ Phong giảm thiểu hơn phân nửa thời gian.

Băng Ngưng nói:

- Lão tổ tông chỉ nghe nói qua, có hay không cũng không biết.

Nghệ Phong gật đầu hỏi:

- Nơi nào?

Băng Ngưng hồi đáp:

- Ngũ Tuyệt Phong! Lão tổ tông nói thời gian trước kia, Ngũ Tuyệt Phong từng xuất hiện Ngũ Hành Linh Tham. Bất quá, có phải thực sự xuất hiện hay không? Lão tổ tông chưa từng thấy qua, chẳng qua là tin đồn mà thôi.

Nghệ Phong khẽ nhíu mày, hắn chưa từng nghe qua Ngũ Tuyệt Phong. Bất quá, đại lục lớn như vậy, hắn chưa từng nghe qua một số địa phương cũng là chuyện bình thường. Bất quá, nơi này chính là truyền thừa từ thời xa xưa, bây giờ còn hay không lại là vấn đề.

Nghệ Phong khẽ nhíu mày, gãi đầu nói:

- Nếu như vậy, ta tìm Ngũ Tuyệt Phong ở nơi nào.

Băng Ngưng gật đầu nói:

- Nếu không ngươi lưu lại Đông Hải cung hai ngày nữa. Ta phái người giúp người tìm Ngũ Tuyệt Phong.

Nghệ Phong gật đầu, quay về phía Băng Ngưng nói:

- Cũng được!

Khi Băng Ngưng một mực yêu cầu, Nghệ Phong và Băng Ngưng mặc xong y phục dần dần trồi lên trên mặt biển. Yêu Ngọc bị Nghệ Phong quăng ra ngoài không biết chạy tới nơi nào, lúc này hóa thành hình người ngồi xếp bằng trên biển lớn thôn phệ năng lượng. Thấy Nghệ Phong xuất hiện, Yêu Ngọc lại biến thành hình con rắn, bay nhanh quấn tròn trên bờ vai Nghệ Phong.

Yêu Ngọc quay đầu thoáng nhìn Băng Ngưng, khiến khuôn mặt Băng Ngưng ửng đỏ lan tới mang tai. Bất quá, trong lòng lại kinh ngạc, Yêu Ngọc có thể biến thành hình người, dù sao ma thú có thể biến thành hình người đều vô cùng kinh khủng.

Ngược lại Yêu Ngọc đối với khuôn mặt ửng đỏ của Băng Ngưng vô cùng nghi hoặc, Yêu Ngọc bất mãn chính là Nghệ Phong tùy ý bỏ mặc chính mình. Hơn nưa, rất nhiều khi Nghệ Phong vô duyên vô cớ bỏ mặc Yêu Ngọc, mặc dù Yêu Ngọc tiếp tiếp cận suy nghĩ của con người, thế nhưng không thể nghĩ ra tại sao.

Nghệ Phong gõ gõ vào đầu Yêu Ngọc, kéo tay Băng Ngưng, thân ảnh chớp động nhanh chóng bay về phía Đông Hải cung.

Tốc độ của Nghệ Phong cực nhanh, rất nhanh nhận thấy hải đảo Đông Hải Cung. Lúc này, rất nhiều trưởng lão Đông Hải cung đều đã thoát khỏi cấm địa, nhìn thấy Băng Ngưng và Nghệ Phong trở về, mọi người vô cùng hưng phấn. Nguyên bản quay về phía Băng Ngưng còn có các trưởng lão trưởng bối, đối với Băng Ngưng vô cùng cung kính. Rất hiển nhiên, lúc này Băng Ngưng chân chân trở thành người nắm giữ Đông Hải cung trong tay. Tuy rằng thực lực của nàng rất thấp.

Sau khi Băng Ngưng hỏi mới biết nguyên bản một số trưởng lão bị nhốt trong cấm địa, ngoài một ít ngã xuống ra, toàn bộ đều đã trở về. Mà toàn bộ người Tây Hải cung cũng đã rời khỏi cấm địa. Băng Ngưng nhận được tin tức này không chút bất ngờ, hiện tại nàng nắm cấm địa trong tay, đầu tiên chính là đóng Truyền Tống Trận tiến vào cấm địa bên phía Tây Hải cung. Hơn nữa, tài nguyên trong cấm địa chỉ cung cấp cho Đông Hải cung.

Nếu như Tây Hải cung vẫn cố tình tiến vào, nguy hiểm gặp phải còn nhiều hơn lợi ích rất nhiều, cái được không đủ bù đắp cái mất.

Sau khi Băng Ngưng chạy tới Đông Hải cung, cũng không nói nhiều lời, trực tiếp quay về phía các trưởng lão và đệ tử Đông Hải cung phân phó:

- Phái người thông báo xuống phía dưới, tìm Ngũ Tuyệt Phong.

Nghệ Phong đứng bên, vội vàng bổ sung nói:

- Nếu như đụng tới môn phái Thánh Tông, hãy nói Tà Đế đương đại tìm Ngũ Tuyệt Phong, bất cứ môn phái nào cung cấp tin tức Ngũ Tuyệt Phong, ta đều báo đáp thỏa đáng.

Tuy rằng đám người Đông Hải cung không rõ tại sao trở về đã hạ mệnh lệnh như vậy, nhưng rất nhanh chấp hành mệnh lệnh.

Nghệ Phong thấy đã ra lệnh xuống phía dưới, cũng chỉ có thể chờ đợi tại Đông Hải cung. Về phần tìm kiếm, lực lượng của một mình Nghệ Phong còn kém xa môn phái. Điểm này, lực lượng nhiều người đương nhiên lớn hơn rất nhiều. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Thế nhưng không bao lâu, Băng Ngưng nguyên bản đi vào thấy Thái gia gia của nàng, đột nhiên phái người mời Nghệ Phong tới.

Khi Nghệ Phong chạy tới, Đông Hải cung chủ mở miệng nói:

- Tà Đế muốn tìm Ngũ Tuyệt Phong?

Nghệ Phong kinh hỉ:

- Tiền bối biết Ngũ Tuyệt Phong ở nời nào?

Đông Hải cung chủ lắc đầu nói:

- Ta thực sự không biết, bất quá ta biết người tên là Ngũ Tuyệt lão nhân.

Những lời này khiến Nghệ Phong nhíu nhíu mày:

- Ngũ Tuyệt lão nhân? Hắn có quan hệ với Ngũ Tuyệt Phong sao?

- Ha ha, đối với người như vậy, tên và biệt danh chung quy đại biểu cho ý nghĩa đặc thù. Nói không chừng có liên quan tới Ngũ Tuyệt Phong. Ngươi thực sự không ngại có thể đi thử xem sao?

Đông Hải cung chủ nói.

Nghệ Phong suy nghĩ một chút, cảm thấy rất có lý. Dù sao đều mang theo hai chữ Ngũ Tuyệt, nói không chừng thực sự có quan hệ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio