Nghe Tần Y nói, Nghệ Phong cảm thấy kinh ngạc không thôi. Rõ ràng hắn thấy thực lực Tần Y ngay cả Quân cấp cũng không đến, thế nhưng nếu muốn động thủ thì e rằng ngay cả Quân cấp cũng không phải là đối thủ của nàng.
Tần Y lúc này, hoàn toàn là một yêu nghiệt với tiềm lực vô hạn. Nàng không cần tu luyện, chỉ tìm hiểu lực lượng trong cơ thể là được. Đối với Tần Y mà nói, không có khái niệm gọi là cảnh giới.
- Tuy thực lực của Tần Y không đạt tới Quân cấp, nhưng thật muốn đánh nhau với người khác. Chỉ cần dưới Thánh cấp thì không thể tạo được uy hiếp cho nàng. Đương nhiên, với lực lượng của nàng muốn thu thập cường giả Quân cấp Ngũ giai cũng không có khả năng.
Lão giả giải thích:
- Chỉ có thể đợi nàng tiến thêm một bước đạt được lực lượng của hàn đan. Điểm này không cần không gấp, không có sự kiềm chế của hàn độc, với độ phù hợp mười thành của nàng, thực lực vẫn có thể tăng vọt.
- Ở cùng một chỗ với tỷ thật sự rất áp lực, nói không chừng một ngày nào đó tỷ sẽ vượt qua ta.
Nghệ Phong nhìn Tần Y vừa cười vừa nói.
Tần Y cầm lấy cánh tay Nghệ Phong, nhoẻn miệng cười nói:
- Vượt qua đệ, ta vẫn Tần Y.
Nghe được câu này, Nghệ Phong khóe miệng lộ vẻ tươi cười thỏa mãn, thầm nghĩ cho dù nàng thật sự trở thành Viễn cổ Chí Tôn, còn không phải nữ nhân của lão tử sao, có một nữ nhân như vậy kỳ thật rất tự hào nha.
- Sự tình hàn độc đã giải quyết, vậy thì phải triệt để trấn áp Địa Hỏa, không cần mượn khí tức Địa Hỏa phát ra trấn áp hàn độc của Tần Y nữa. Đi thôi, ra ngoài đi.
Lão trang chủ nói với Nghệ Phong cùng Tần Y.
Tần Y tự nhiên biết rõ bởi vì do nàng, Thánh cấp trong trang trấn áp Địa Hỏa tạo ra một vết rách, mà cũng bởi vì sai lầm đó làm cho Địa Hỏa bị thoát ra. Giờ phút này chuyện của nàng đã giải quyết, Thánh cấp tự nhiên muốn phong tỏa lỗ hổng lại. Sau đó tiêu diệt toàn bộ Địa Hỏa đã thoát ra bên ngoài.
Nghệ Phong nhớ tới lần trước cùng Tần gia trang chủ trấn áp Địa Hỏa, thầm nghĩ tại sao không có Thánh cấp ra tay. Nguyên lai là bọn họ trấn áp lỗ hổng Địa Hỏa.
...
Sau khi hai lão giả rời khỏi, Nghệ Phong cùng Tần Y cũng không có hứng thú ở lại không gian đang dần nóng lên này. Hắn dắt tay Tần Y rời đi, khi Nghệ Phong cùng Tần Y xuất hiện tại cung điện, thị vệ thủ vệ bên ngoài nhìn Tần Y đi ra. Hắn không khỏi dùng sức xoa xoa hai mắt, sau khi vững tin là tiểu thư trên mặt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng. Rồi lại nhìn thấy Nghệ Phong nắm tay Tần Y, cặp mắt của hắn càng trợn tròn lên.
Đi vào cung điện chỗ ở của Nghệ Phong, Tần Y liền chui trong bồn tắm. Đương nhiên, Nghệ Phong sẽ không bỏ qua cơ hội này, hắn lặng lẽ cười cười, Tần Y chân trước vừa mới đi vào, hắn chân sau đã đi theo.
Tần Y đẩy mãi hắn không chịu đi ra ngoài, chỉ có thể oán hận trừng nhìn Nghệ Phong, mang theo vẻ mặt đỏ ửng tiến vào Nhập Dục trì (bồn tắm).
Nghệ Phong rất thành thật, không động tay động chân khi Tần Y cởi y phục tiến Nhập Dục trì.
Sau khi Tần Y tiến vào Nhập Dục trì, nước ngập đến xương quai xanh, lúc này nàng mới thở dài một hơi. Mặc dù chỉ có nước che chắn thân thể, tuy nhiên lại mang đến tâm lý an toàn hơn.
Nghệ Phong nhìn Tần Y như một nữ thần ở trong nước, tóc dài xõa xuống vai mang theo bọt nước nổi lên, khuôn mặt trắng noãn cực kỳ xinh đẹp. Từ cổ nhìn xuống xương quai xanh tính cảm giác thật trêu chọc người. Làn nước gợn sóng nhộn nhạo, tuy thân thể ở dưới nước nhìn không rõ lắm. Thế nhưng loại hấp dẫn như ẩn như hiện này, càng cuốn hút tâm thần của Nghệ Phong.
- Ah...
Nghệ Phong nhịn không được, hắn cởi bỏ y phục trên người xuống, phù phù một tiếng nhảy xuống bên cạnh Tần Y, bọt nước bắn ra khiến Tần Y kinh hô một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ đỏ ửng. Nàng nhìn Nghệ Phong đang hau háu nhìn một số bộ vị mẫn cảm, nàng dùng tay che khuất mắt Nghệ Phong, sẳng giọng quát:
- Không cho phép nhìn.
Nghệ Phong lặng lẽ cười cười, hắn nắm lấy tay Tần Y không quản nhiều như vậy, hung hăng chặn bờ môi của Tần Y lại. Tay rơi vào nước, kiều đồn mượt mà trơn bóng ngạo nghễ ưỡn biến hóa lên theo các động tác từ tay hắn.
Hô hấp của Tần Y theo thời gian dần trôi qua trở nên gấp gáp, bất quá nhớ tới hiện tại đang ở dưới nước, Tần Y dùng chút lý trí cuối cùng nói với Nghệ Phong:
- Đừng ở chỗ này, nước vào thật là khó chịu.
Nghệ Phong nghe thấy Tần Y, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra, lập tức đẩy nước bốn phía ra ngoài.
Tần Y thấy Nghệ Phong làm như vậy, khuôn mặt lại càng nóng hổi, nàng hung hăng trợn mắt nhìn Nghệ Phong, nhưng thấy Nghệ Phong vô tội nói một câu " ta chính suy nghĩ cho nàng" đánh bại, chỉ có thể ngẩng đầu lên nhắm mắt lại, đợi cử động của Nghệ Phong.
Đợi Nghệ Phong hồi lâu, cũng không trông thấy Nghệ Phong làm cái gì. Nàng mở to mắt nghi hoặc nhìn thoáng qua, thì thấy Nghệ Phong nhìn nàng giống như cười mà không phải cười, tay lại đang không ngừng châm ngòi sự mẫn cảm của nàng. Cảm giác này khiến cho Tần Y bực bội, nàng hung hăng cắn bả vai Nghệ Phong một ngụm, xoay người chủ động nuốt chửng tiểu Nghệ Phong.
...
Cũng không biết là duyên cớ gì mà Tần Y cực kỳ mãnh liệt, hai người một lần chưa đủ lại tiếp thêm một lần nữa, cả hai liều chết triền miên quấn lấy nhau.
Khi một tia khí lực cuối cùng của Tần Y hết sạch, nàng mới chui đầu vào ngực Nghệ Phong lẩm bẩm nói:
- Muốn chết!
Nghệ Phong nghe Tần Y những lời này, lặng lẽ cười cười. Rất nhanh liền ôm lấy thân thể ấm áp của Tần Y.
Tần Y nhìn cánh tay tổn thương do hàn độc đang phủ lên người mình, nàng nhìn Nghệ Phong nói:
- Đã biết rõ đệ lừa gạt ta.
- Ah!
Nghệ Phong chú ý tới ánh mắt Tần Y, giờ mới hiểu được nàng nói cái gì, Nghệ Phong hôn lên trán Tần Y một cái rồi nói:
- Không làm như vậy, hiện sao có thể điên cuồng như vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
- Phi! Miệng chó không mọc được ngà voi!
Sắc mặt Tần Y có chút nóng lên, bất quá lập tức liền ôm thật chặt Nghệ Phong, nàng thản nhiên nói:
- Cứ như vậy thật là tốt!
Nghệ Phong cười cười, nhìn nữ nhân nằm trong lòng ngực của hắn, lên tiếng:
- Từ nhiều năm trước, ta nói sẽ giải quyết hàn độc cho tỷ. Hiện tại, cuối cùng như nguyện rồi.
Tần Y nhớ tới chuyện những năm gần đây, nhớ tới một tay y thuật của Nghệ Phong. Nàng lắc lắc đầu nói:
- Kỳ thật ta không sợ hàn độc, vừa mới bắt đầu cũng không sợ. Chỉ cần nghĩ đến được ở cùng đệ sẽ có cảm giác an tâm dị thường.
- Ta cũng vậy!
Nghệ Phong siết chặt Tần Y, nữ nhân này khiến cho hắn yêu đến điên cuồng, nhìn dung mạo điên đảo chúng sinh của nàng, Nghệ Phong vẫn có cảm giác hoảng hốt hồi lâu. Tựa hồ, mình đi tới dị giới này hoàn toàn là vì nàng vậy.
Một khắc khi hàn độc của Tần Y được giải quyết, Nghệ Phong đột nhiên cảm giác được một khối đá lớn ở đáy lòng mình triệt để buông xuống, toàn thân như trầm tĩnh lại.
Tần Y tựa hồ hiểu được cảm xúc của Nghệ Phong, nàng khẽ cười với hắn, đưa tay vẽ các vòng tròn trên ngực Nghệ Phong. Cảm giác thấy Nghệ Phong hơi ngứa, Tần Y đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt âu yếm nhìn chăm chú Nghệ Phong.
Trong sự nghi hoặc của Nghệ Phong, Tần Y đột nhiên mở miệng nói:
- Đệ có thể nói cho ta biết, đồ sát Mặc gia, hóa thân thành ma, giận dữ vì hồng nhan giải thích thế nào?
Nghệ Phong lập tức câm như hến!