Ở trong cung điện ba ngày, các võ giả nơi đây rất cung kính và chu đáo với Nghệ Phong. Ngay cả Lục Niên cũng được thơm lây, hưởng thụ những đãi ngộ vô cùng tốt. Những điều này trước kia Lục Niên làm gì được mơ tới.
Sau ba ngày, Nghệ Phong có vẻ sốt ruột. Tuy rằng không biểu lộ ra ngoài, nhưng Lục Niên tinh ý bỗng nhiên hỏi Nghệ Phong:
- Thánh cấp! Không biết ngài có hứng thú với Phệ Châu hay không?
- Phệ Châu?
Nghệ Phong hơi sững sờ, nhưng ngay sau đó hỏi lại Lục Niên:
- Ngươi có Phệ Châu?
Cũng khó trách Nghệ Phong hồ nghi, nơi đây kinh khí nồng đậm, biết đâu hắn cũng có chí bảo thiên địa này?
- Thánh cấp nói đùa, nếu ta có bảo vật như vậy, đã sớm bị người ta đoạt mất. Hắc hắc, chỉ là ta không có không có nghĩa là ta không biết nơi xuất hiện của nó.
Lục Niên đáp.
- Ngươi biết nơi nào có Phệ Châu sao?
Nghệ Phong nhìn Lục Niên với vẻ hồ nghi. Mặc dù đối với Thánh cấp, tác dụng của Phệ Châu giảm xuống rất nhiều, nhưng đối với võ giả chưa tới Thánh cấp mà nói, nó có tính dụ hoặc trí mạng.
Cho dù là Thánh cấp, đối với Phệ Châu vẫn có không ít hứng thú. Trước chưa nói tới tác dụng thôn phệ, chỉ cần luyện hóa một viên Phệ Châu có thể tăng thực lực lên khiến các võ giả điên cuồng. Đặc biệt là Thánh cấp, muốn tăng thực lực lên cực kỳ khó khăn. Bất quá, không phải là Nhiếp Hồn Sư thì cho dù thực lực có đạt tới Thánh cấp cũng không dám dễ dàng dung hợp Phệ Châu.
- Ngươi lấy được tin tức từ nơi nào.
Nghệ Phong hỏi Lục Niên.
Lục Niên nói:
- Cũng không biết là do duyên cớ gì, trước đây không lâu linh khí nơi đây đột nhiên giảm đi khiến địa phương ẩn chứa Phệ Châu cũng chấn động dữ dội. Mấy vị võ giả phát hiện, đang suy nghĩ muốn đoạt Phệ Châu thì chỉ còn một người còn sống trở nề, những người khác đều bị Phệ Châu cắn nuốt lực lượng mà chết. Cũng bởi vì người nọ mang tin tức ra mới biết được có Phệ Châu xuất thế. Hiện tại, người biết tin tức kia không ít, có rất nhiều võ giả đã bắt đầu đi tìm.
- Trừ một người sống, còn lại đều chết sao?
Nghệ Phong hơi sững sờ:
- Không phải là Nhiếp Hồn thuật có thể thu phục Phệ Châu? Cho dù không thể thu phục, nhưng với thực lực của Quân cấp đỉnh phong thì muốn ngăn cản lực lượng thôn phệ của Phệ Châu cũng rất dễ dàng.
Lục Niên cổ quái nhìn Nghệ Phong nói:
- Thánh cấp chẳng lẽ không biết, mặc dù võ giả không thể dung hợp Phệ Châu. Nhưng có thể mượn lực lượng tinh thuần của nó kết hợp với bí pháp của gia tộc mình để hội tục lực lượng. Người làm thế rất nhiều, dĩ nhiên không thể sánh với Nhiếp Hồn Sư có thể trực tiếp dung nhập vào cơ thể.
Nghệ Phong đúng là không biết Phệ Châu còn có thể làm vật dẫn, trong lòng thầm nghĩ bí cảnh này truyền xuống rất nhiều bí kỹ, có pháp môn lợi dụng Phệ Châu cũng không kỳ quái.
- Biết là thuộc tính gì hay không?
Nghệ Phong hỏi Lục Niên.
Lục Niên đáp:
- Thuộc tính âm hỏa.
- Thuộc tính âm hỏa?
Trong lòng Nghệ Phong mừng rỡ, nếu Âm hỏa thì vừa lúc có thể phối hợp với thuộc tính Dương hỏa phối hợp thành một viên Phệ Châu âm dương. Nói không chừng nhờ nó có thể nhất cử đẩy Nhiếp Hồn thuật tấn cấp Cửu tinh.
- Đi xem một chút đi!
Nghệ Phong nhìn Lục Niên nói.
Lục Niên nghe Nghệ Phong nói như vậy, trong lòng vui mừng, vội vàng đi trước dẫn đường. Lúc này Thánh cấp đã đi hội tụ bàn kế sách, nếu Nghệ Phong ra tay thì có tám chín phần mười Phệ Châu sẽ vào tay hắn.
Nghệ Phong còn có khả năng dung hợp Phệ Châu, nói không chừng hắn có thể mượn lực lượng của Phệ Châu khiến đấu khí trong cơ thể tăng lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Nghệ Phong tự nhiên không biết Lục Niên nghĩ cái gì, nhưng nghĩ tới tin tức đã bị lộ sẽ có nhiều võ giả đi tìm kiếm. Nghệ Phong phát hiện không ít võ giả đuổi theo một phương hướng, trong đó có một số người là Nhiếp Hồn Sư
- Lục Niên, trong bí cảnh này có rất nhiều Phệ Châu sao?
Nghệ Phong đột nhiên hỏi Lục Niên.
Lục Niên lắc đầu nói:
- Thiên tài bảo địa như Phệ Châu sao có thể nhiều, chỉ có một ít mà thôi. Có lẽ nguyên nhân là do linh khí nồng hậu, cứ cách một thời gian sẽ xuất hiện một hai viên. Bất quá, những thứ này không tới phiên ta. Viên Phệ Châu lần trước cách đây năm mươi năm, khi đó ta còn không đạt tới Quân cấp.
- Năm mươi năm trước?
Nghệ Phong không khỏi chặc lưỡi hít hà, trên đại lục ngay cả trăm năm cũng chưa chắc xuất hiện một viên. Mà cho dù có cũng không biết tồn tại bao lâu, còn ở nơi đây lại phồn hoa đến thế. Xem ra, Phệ Châu quả thật cần vô số linh khí mới có thể diễn sinh ra được một viên.
Nhớ tới linh khí trong không gian này giống như thành dịch thể, Nghệ Phong cũng không cảm thấy lạ tại sao Phệ Châu lại diễn sinh nhanh như thế.
- Ngươi có biết Phệ Châu ở nơi này có tổng cộng bao nhiêu viên hay không?
Nghệ Phong hỏi.
- Muốn biết điều này cũng không phải khó khăn, mỗi lần xuất hiện một viên Phệ Châu đều sẽ được ghi lại. Trước kia ta có xem sách thì biết từ trước tới nay đã xuất hiện mười một viên. Cộng thêm viên này nữa là mười hai. Bất quá, có bảy tám viên bởi vì dung hợp với Nhiếp Hồn Sư thất bại, vì thế biến mất theo bọn họ. Thật con mẹ nó đáng tiếc!
Lục Niên mắng một tiếng.
Một câu nói này cũng khiến Nghệ Phong có cảm giác thập phần đáng tiếc, nếu chí bảo thiên địa như Phệ Châu có bất kỳ tổn thất nào đều khiến người ta đau lòng. Bất quá, nghĩ đến nguy hiểm trong lúc dung hợp, Nghệ Phong cảm thấy đây là điều đương nhiên. Nếu không nhờ Yêu Ngọc, hắn cũng không thể thành công.
- Đáng tiếc thật!
Nghệ Phong thán một tiếng, hắn cảm thấy mặc dù chu kỳ xuất hiện của Phệ Châu ở bí cảnh ngắn hơn đại lục, nhưng số lượng lại không thể bằng. đại lục có diện tích quá rộng lớn, cho dù Nghệ Phong đi nhiều nơi như vậy, nhưng vẫn không đi được một phần trăm. Chỉ riêng điều này cũng biết được đại lục bao la bát ngát tới cỡ nào, có biết bao nhiêu địa phương có Phệ Châu vẫn chưa bị thu hoạch.
Nhưng ở bí cảnh lại bất đồng, xuất hiện một viên đều có thể bị người phát hiện.
- Thánh cấp! Ngài cần Phệ Châu làm gì?
Lục Niên đột nhiên hỏi.
Nghệ Phong cười cười trong lòng thầm nghĩ, nếu hắn có thể dung hợp thêm mấy viên thì thực lực hẳn có thể tăng lên một tầng mới. Nhưng hiển nhiên loại giả thiết này không có khả năng thành sự thật. Trước đừng nó tới việc bị người khác dung hợp, cho dù không có người dung hợp mà muốn đoạt được từ tay những võ giả khác cũng có chút khó khăn.
Từ câu trả lời của Lục Niên, Nghệ Phong liền bỏ ý định kiếm thêm mấy viên Phệ Châu ở bí cảnh. Ở đây tìm còn không bằng về đại lục vẫn hơn, đi những nơi thâm sơn hẻo lánh, nói không chừng vận đạp vận phân chó có thể kiếm được một viên.
- Khoảng cách tới đó còn xa hay không?
Nghệ Phong đột nhiên hỏi Lục Niên.
Lục Niên nói:
- Sắp tới rồi, đang ở chỗ giao giới của hai phe cánh.
Nói xong tốc độ của Lục Niên tăng lên. Nghệ Phong không nhanh không chậm đi theo phía sau Lục Niên. Trong long hắn đang suy nghĩ, có khi tin tức này cũng đã truyền tới tai các Thánh cấp đang tụ hội. Nói không chừng sẽ có Thánh cấp tới đây.
Cho dù Nghệ Phong đạt tới Thánh cấp, nhưng vẫn không dám coi thường chút nào. Thánh cấp không giống Quân cấp, Tôn cấp khiêu chiến vượt cấp trước kia. Muốn làm chuyện này không thể nghi ngờ là khó càng thêm khó.