Mị Ảnh

chương 226: hoàng tử long minh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bên trong phòng khách xác thực rất rộng, có mấy người thanh niên ngồi bên trong. Tuy rằng phòng khách trống trải thế nhưng thỉnh thoảng có chút vật phẩm ở bên ngoài, những vật phẩm đó không có cái nào không phải là vô cùng quý hiếm. Điều này khiến Nghệ Phong cảm thán không ngừng. Đây là đãi ngộ của Vương Cấp sao? Cho dù Bạo Cương thô lỗ trước mặt mọi người nhưng không thể ngờ của cải của hắn giàu có như vậy.

Đám người thanh niên ngồi trong phòng khách thấy Bạo Cương đi về liền nhanh chóng đứng dậy nghênh tiếp hắn. Thậm chí còn không thèm nhìn qua khuôn mặt Nghệ Phong một lần!

- Phụ thân, ngài đã trở về a!

Một người thanh niên tương đối thanh tú nói, nhìn dáng dấp của hắn, Nghệ Phong rất khó tin tưởng đây là nhi tử của tên thô cuồng Bạo Cương!

Bạo Cương gật đầu, ánh mắt chuyển sang một người thanh niên khác, lễ độ nho nhã nói:

- Hoàng tử điện hạ, người rảnh rỗi đến thăm hàn xá từ lúc nào vậy!

Long Minh mỉm cười nhìn Bạo Cương, hắn dùng tư thế cung kính như một vãn bối nói:

- Vẫn luôn muốn bái phỏng Bạo Cương Vương thúc. Hôm nay nhàn rỗi không có việc gì liền bảo Viêm Phong thiếu gia đưa tới đây!

Bạo Cương nghiêng người tránh lễ của Long Minh, cười ha ha nói:

- Long Minh điện hạ, tạ lễ của ngài ta không thể nhận được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

- Vì sao Bạo Cương Vương thúc lại nói như vậy, người là thân vương do phụ hoàng tự mình phong tặng. Vì sao không chịu nổi tiểu tử thi lễ đây?

Nói xong, hắn không để ý tới Bạo Cương ngăn cản liền nhanh chóng thi lễ xuống!

Thấy Bạo Cương không hề ngăn cản lại để yên cho hoàng tử thi lễ. Tử Âm đứng ở bên cạnh cũng có chút sững sờ: đây là đãi ngộ của Vương Cấp sao? Ngay cả hoàng tử điện hạ cũng phải hành lễ với hắn?

Ngược lại Nghệ Phong cũng không quá kinh ngạc, hắn mỉm cười nhìn hoàng tử Long Minh, lấy cương vị hoàng tử của hắn hoàn toàn không phải thi lễ với Bạo Cương, hắn làm như vậy chỉ có một nguyên nhân hẳn là muốn kéo gần quan hệ với Bạo Cương. Lấy thực lực Vương Cấp cao giai của Bạo Cương đủ khiển cho vị hoàng tử này phải cúi người xuống.

- Viêm Phong,con mang Long Minh điện hạ đi dạo. Điện hạ, ngươi cứ coi như đây là phủ đệ của chính mình là được. Ta có chút việc, sợ rằng không bồi tiếp được điện hạ rồi!

Bạo Cương cũng không muốn qua lại quá gần với Long Minh đồng thời cũng không muốn qua lại quá gần với một hoàng tử khác. Hai huynh đệ này đấu với nhau khí thế hừng hực, đã không phải là lần đầu tiên kéo mình về phía trận doanh của bọn họ. Chỉ có điều tuy rằng tính tình Bạo Cương thô cuồng thế nhưng cũng không phải kẻ ngu si, hắn không muốn tham dự tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, cho nên hắn vẫn duy trì trung lập. Mặc kệ vị hoàng tử nào đến phủ đệ của chính mình thì chính mình đều bảo nhi tử ra tiếp đãi, ai cũng công bằng!

- Vương thúc chờ một chút!

Long Minh thấy Bạo Cương lại sử dụng phương pháp chạy trốn không khỏi mở miệng ngăn cản.

- Long Minh điện hạ còn có việc gì? Ha ha, quả thật hôm nay ta có việc, ta còn phải tiếp đãi mấy vị khách nhân.

Nói xong, ánh mắt Bạo Cương chuyển hướng lên p, hiển nhiên muốn dùng Nghệ Phong làm tấm chắn.

Lúc này Long Minh mới chuyển dời ánh mắt sang phía Nghệ Phong, khi hắn thấy Tử Âm không khỏi ngẩn người ra. Thân thể Tử Âm tản ra phong vận thành thục, giống như cây đào mật khiến cho người khác không kìm lòng được muốn cắn một miếng, mỗi một cử động đều chấn nhiếp hồn phách con người. Cho dù Long Minh có nhiều kinh nghiệm cũng không khỏi bị kinh diễm, sau khi nuốt một ngụm nước bọt, hắn mới gian nan dời ánh mắt ra khỏi người Tử Âm. Chuyện này khiến cho Nghệ Phong kinh ngạc, có thể nhanh chóng dời ánh mắt ra khỏi người của Tử Âm tỷ, quả thực định lực rất mạnh, ít nhất chính mình không thể làm được.

Ánh mắt Long Minh lại lần nữa chuyển dời lên người Linh Nhi, thấy Linh Nhi toàn thân tỏa ra linh khí khiến Long Minh có chút sửng sốt, hiển nhiên dáng vẻ như búp bê của Linh Nhi khiến hắn vô cùng kinh ngạc, hắn chưa từng thấy một tiểu cô nương nào linh khí như vậy.

So với Tử Âm và Linh Nhi, Nghệ Phong không quá bắt mắt, tuy rằng coi như anh tuấn, thế nhưng nếu nhìn qua Tử Âm và Linh Nhi xong thì quả thực không có chỗ nào đặc biệt để hấp dẫn ánh mắt người khác. Nếu như nhất định phải nói thì đó chính là dáng cười tà mị lộ ở ngoài miệng như có như không kia.

Nhưng Long Minh sớm đã trải qua vô số huấn luyện, cũng không bởi vậy mà biểu hiện ra sự coi thường với Nghệ Phong. Ngược lại hắn vô cùng coi trọng, hắn đã nhìn ra mặc kệ là nữ nhân kinh diễm kia hay là Bạo Cương đều lấy Nghệ Phong làm trung tâm. Tuy rằng hắn đứng ở phía sau Bạo Cương thế nhưng khi Bạo Cương quay đầu lại thì hành động của Bạo Cương hình như không khác gì một người dẫn đường!

Long Minh nhận thấy được điểm ấy liền cảm thấy hứng thú hơn nhiều với Nghệ Phong, ngay cả Bạo Cương cũng coi trọng như vậy thì tuyệt đối người đó không thể đơn giản được.

- Ha ha, không biết vị công tử này xưng hô thế nào?

Long Minh đi tới phía trước Nghệ Phong, thậm chí còn không thèm liếc mắt qua nhìn Tử Âm.

Bạo Cương nhìn thấy một màn này, sau đó nhìn lại nhi tử của chính mình, thấy ánh mắt của hắn còn đang định lại trên người Tử Âm, không khỏi thở dài một hơi thầm nghĩ: đệ tử hoàng thất chính là đệ tử hoàng thất a. Không phải tiểu tử nhà ta có thể so sánh được!

- Nghệ Phong!

Nghệ Phong không hề nói lời thừa, quay sang mìm cười gật đầu với Long Minh, xem như là trả lời hắn.

- Công tử họ Nghệ? Nghệ Công với công tử là?

Long Minh nghi hoặc hỏi.

- Không quan hệ! Hắn là hắn! Ta là ta! Chỉ là cùng họ mà thôi!

Nghệ Phong vẫn như cũ nhàn nhạt nói, cũng không bởi vì người thanh niên trước mặt mà nảy sinh ra chút biến hóa nào.

Long Minh thấy ngữ khí của Nghệ Phong không kiêu ngạo không siểm nịnh càng khẳng định suy nghĩ trong lòng mình, vừa mới chuẩn bị nói cái gì liền bị Bạo Cương ngắt lời:

- Viêm Phong, mau dẫn Long Minh điện hạ đi dạo! Điện hạ, ta còn có chút việc riêng, không nói chuyện với ngài được! Nghệ Phong công tử, chúng ta đi thôi!

Bạo Cương nhìn ra Nghệ Phong cũng không phải quá muốn nói chuyện với Long Minh, hắn còn phải dựa vào Nghệ Phong để luyện chế đan dược, tự nhiến sẽ không để hắn sản sinh bất mãn với chính mình.

- Ừm!

Nghệ Phong khẽ hướng về phía Long Minh gật đầu, sau đó đi theo Bạo Cương vào bên trong. Nghệ Phong cũng không muốn tiếp xúc quá nhiều với hoàng tử cho nên những lời của Bạo Cương cũng là tâm ý của hắn.

Long Minh thấy Bạo Cương quả thật không muốn tiếp xúc quá nhiều với chính mình, hắn cười cười gật đầu. Đối với chuyện Bạo Cương không đếm xỉa tới mình hắn cũng cảm thấy rất đáng tiếc, thế nhưng cũng rất yên tâm. Dù sao chính mình không chiếm được thì hoàng huynh cũng không chiếm được!

Chẳng qua Long Minh lại triệt để nhớ kỹ Nghệ Phong, thiếu niên có thể khiến cho Bạo Cương đối đãi như vậy hẳn phải có điểm khác thường đi!

Nghệ Phong đi tới trước mặt Viêm Phong, vỗ vai Viêm Phong một chút cười nói:

- Huynh đệ, hoàn hồn chưa!

Nói xong liền quay sang nháy mắt với Tử Âm vài cái, truyền lại ý tứ là: nàng xem, ta đã nói Mị lực của nàng quá lớn rồi. Ngay cả tiểu hài tử đều bị nàng mê hoặc.

Tử Âm có chút đỏ mặt liếc mắt nhìn Nghệ Phong, đối với ánh mắt của hắn coi như không nhìn thấy.

Bạo Cương thấy vẻ phong tình vạn chủng của Tử Âm lại lần nữa khiến cho ánh mắt của nhi tử mình ngẩn ngơ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép liền đi tới hung hăng vỗ vào đầu của hắn một cái, Viêm Phong bị đau nhức liền tỉnh lại, Bạo Cương hung hăng trừng mắt với hắn xong rồi quay mặt sang Nghệ Phong ngượng ngùng nói:

- Ha ha, khuyển tử để cho mọi người chê cười rồi!

- Bản sắc thiếu niên, đó là lẽ tự nhiên! Không có gì phải trách móc!

Ngược lại Nghệ Phong nói hộ cho Viêm Phong, chẳng qua Tử Âm lại đỏ mặt lên thêm lần nữa!

Bạo Cương cười ha ha, hắn cảm giác tiểu tử này rất hợp với ý mình. Thời gian chính mình còn là thiếu niên không phải cũng như vậy sao, vừa nghĩ tới đây thì nỗi bực với Viêm Phong cũng không còn nữa.

Bạo Cương phân phó Viêm Phong vài câu, bảo hắn chiêu đãi hoàng tử Long Minh cho tốt. Sau đó liền mang theo đám người Nghệ Phong tới một căn phòng nhỏ, thấy đám người Long Minh không đi theo mới quay đầu nói với Nghệ Phong:

- Nghệ Phong công tử, khi nào y sư đại nhân đến, để ta tự mình đi tiếp hắn!

- Ha ha! Hắn ư! Đã ở trong phủ đệ của ngài rồi!

Nghệ Phong mỉm cười nói. Một câu này khiến Tử Âm và Bạo Cương nghe xong ngơ ngác nhìn nhau!

- Nghệ Phong công tử, ngươi có thể nói rõ ràng hơn một chút được không? Y sư đại nhân đang ở phủ đệ của ta? Mau đưa ta tới tiếp hắn! Nếu khong hắn nghĩ ta chậm trễ hắn thì làm sao bây giờ?

Bạo Cương có chút nóng nảy, chuyện này quan hệ tới đan dược của chính mình nha!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio