Mị Ảnh

chương 62: chiến đấu của hai nữ nhân

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Còn việc gì sao?

Nghệ Phong nhìn Dung Mị vẫn lẳng lặng đi sau lưng mình, bất giác dừng lại, quay đầu nghi hoặc nhìn nàng.

Dung Mị cắn môi, vẻ kiều diễm trên người phảng phất ngày càng mạnh hơn, trên người nàng mặc bộ y phục rất đơn giản, làn da trắng trẻo, nõn nà lúc ẩn lúc hiện. Toàn thân toát ra vẻ quyến rũ mê người, đặc biệt đôi mắt như nước mùa thu, phảng phất như có lực hấp dẫn, muốn hút tất cả tâm trí của người đối diện, phối hợp với thân hình uốn éo như rắn nước, khiến Nghệ Phong không kìm được tà hỏa trong lòng.

Dung Mị thấy nhãn thần Nghệ Phong nhìn mình hơi có chút ngây dại, trong lòng nàng chợt thấy vui mừng, khi vừa mới chuẩn bị có động tác, lại phát hiện hai bàn tay của mình đã bị tay trái Nghệ Phong gắt gao chế trụ, cái miệng nhỏ nhắn cũng bị nặn thành hình chữ o.

- Cô nương, thu hồi mị thuật của ngươi lại đi, nó vô dụng với ta.

Nghệ Phong bình thản nói, lực đạo trên tay nặng thêm, Dung Mị không nhịn được khẽ kêu lên đau đớn, nhãn thần nhìn Nghệ Phong có chút khiếp đảm.

Nghệ Phong hừ một tiếng, lúc này mới buông tay chế trụ Dung Mị:

- Cô nương, sau này nhớ tránh xa ta ra, bản thiếu không có thiện cảm với ngươi.

Những lời nói lạnh lùng này khiến sắc mặt Dung Mị khẽ biến đổi, thế nhưng nàng lập tức nở nụ cười, thân thể theo tiếng cười không ngừng run rẩy, khuôn mặt xinh đẹp, quyến rũ vô cùng, khiến luồng tà hỏa trong lòng Nghệ Phong ngày càng mạnh mẽ.

- Ngươi cười gì chứ?

Nghệ Phong bình thản nói.

Dung Mị không để ý tới những lời của Nghệ Phong, vẫn cười khanh khách không ngừng, dùng ngón tay khẽ lướt qua khuôn mặt Nghệ Phong. Xúc cảm khi ngón tay lạnh lẽo lướt qua làm Nghệ Phong chấn động trong lòng.

- Nghệ Phong sư huynh! Thì ra sư huynh cũng không phải không có cảm xúc gì với ta.

Dung Mị cười hắc hắc, phảng phất giống như tướng quân đắc thắng.

Nghệ Phong vừa định nói câu gì, lại bị một thanh âm giống như tiếng chuông đồng trong mưa cắt ngang:

- Dung Mị sư tỷ quyến rũ như vậy, dù sao Phong ca ca cũng là một nam nhân, làm sao có thể không động tâm cho được?

- Đại Nhi, sao nàng lại tới đây?

Nghệ Phong nhìn về hướng thanh âm phát ra, kinh ngạc hỏi.

Dung Mị nhìn người vừa xuất hiện, trên khóe mắt của nàng bất giác hiện lên vẻ đố kị và ước ao. Thi Đại Nhi, đây mới là thiên chi kiêu nữ.

- Đại Nhi sư muội, hình như Nghệ Phong sư huynh rất có thành kiến với ta. Ha ha, cho dù ta sử dụng mị thuật, cũng không hề có hiệu quả với hắn.

Dung Mị vừa cười nói vừa lấp lánh ánh mắt nhìn Nghệ Phong.

Thi Đại Nhi cũng mỉm cười:

- Chuyện này sao có thể. Phong ca ca là người háo sắc nhất trên đời, Dung Mị sư tỷ xinh đẹp như vậy, sao ca ca có thể không động lòng. Hắn có thể chỉ giả vờ đứng đắn thôi. Nếu tỷ chịu cởi bỏ vài món trên người, ta bảo đảm Nghệ Phong ca ca sẽ không nhịn được.

Nghệ Phong nghe thấy lời nói của Thi Đại Nhi, không nhịn được cảm thán nói: Tiểu ma nữ vẫn là tiểu ma nữ, những lời này mà nàng cũng nói ra được.

Dung Mị quay sang Nghệ Phong nhoẻn miệng cười nói:

- Nghệ Phong sư huynh, vậy sao? Nếu đúng như vậy, tối nay ta sẽ ở phòng đợi sư huynh. Ha ha, sư huynh muốn ta mặc thế nào thì ta sẽ mặc thế ấy, hắc hắc….

- Dung Mị sư tỷ, tỷ thật biết nói chuyện. Ở đây ta có một số dược thảo tạo hứng thú? Chậc chậc, bọn họ nói thuốc này rất ngọt, mùi vị không tệ, chỉ là ta chưa thử qua, nếu không tỷ thử xem? Nếu như hữu dụng, tỷ hãy tìm Phong ca ca cùng nhau nếm thử?

Nghệ Phong nhìn dược vật trong tay Thi Đại Nhi, sau đó lại nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng, trong lòng không nhịn được khẽ run rẩy. Tiểu ny tử này, thật sự muốn làm khó ta sao. Không hổ là tiểu ma nữ, nếu để Dung Mị nếm thử thứ này, sợ là toàn bộ nam nhân trong Thánh địa đều sẽ bi thương và sung sướng.

Nhãn thần cổ quái của Thi Đại Nhi khiến Nghệ Phong rùng mình. Tiểu ma nữ này không nghĩ cách đút cho Dung Mị ăn thứ đó chứ? Chưa nói đến những thứ khác, với thủ đoạn của tiểu ma nữ, chuyện này tựa hồ rất dễ dàng.

- Hắc hắc, chỉ cần Nghệ Phong sư huynh đồng ý, ta nếm thử một chút cũng không có vấn đề.

Dung Mị không chịu tỏ ra yếu kém, phụ hoạ theo lời Thi Đại Nhi. Nàng không cam lòng nhìn thấy Thi Đại Nhi tỏ ra ưu tú hơn nàng ở bất cứ chuyện gì.

Nghệ Phong thấy dáng dấp lả lơi của Dung Mị, liền hừ lạnh nói:

- Ngươi muốn tìm nam nhân, thì cứ tùy tiện ra đường tìm một người, bản thiếu không có thời gian chơi với ngươi. Được rồi, hôm nay quấy rối chuyện tốt của ngươi và Khắc Lạp Khắc, ta rất xin lỗi.

Nói xong, Nghệ Phong không để ý tới Dung Mị, kéo tay Thi Đại Nhi rời khỏi. Loại nữ nhân không sạch sẽ như vậy, Nghệ Phong thật sự không có một chút hảo cảm.

Nghệ Phong cảm giác trốn nàng như trốn rác rưởi, Dung Mị nhìn theo bóng lưng Nghệ Phong, khẽ cắn môi, trên mặt biến ảo bất định. Đối với người nam tử này, nàng có lòng thù hận rất mãnh liệt. Lòng thù hận khiến bản thân Dung Mị cũng không khỏi sửng sốt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -

Trước đây mặc dù nàng từng nói mình không thích Nghệ Phong, thế nhưng Nghệ Phong có địa vị siêu nhiên, vẫn khiến Dung Mị muốn tiếp xúc. Nhưng Nghệ Phong luôn luôn rất đáng ghét, đánh đuổi nàng như đánh đuổi một con ruồi. Lúc đó, Dung Mị cũng không lòng thù hận hắn, thế nhưng lúc này hận thù trong lòng nàng lại càng lúc càng sâu.

...

- Đại Nhi, nàng và nữ nhân Dung Mị kia đấu cái gì?

Nghệ Phong nhéo má Thi Đại Nhi, khẽ cười nói.

- Hừ...

Thi Đại Nhi hừ lạnh:

- Phong ca ca, không phải Dung Mị sư tỷ rất đẹp sao? Có muốn ta tác hợp cho các ngươi hay không?

Nghệ Phong sửng sốt, lập tức mỉm cười xoa tóc Thi Đại Nhi, cổ quái hỏi:

- Tiểu ny tử, nàng không ghen chứ?

- Đúng, ta chính là ghen tị, ca ca có một nàng còn chưa đủ, lại còn đi trêu chọc Dung Mị sư tỷ.

Thi Đại Nhi bĩu môi, nổi giận đùng đùng nói với Nghệ Phong.

Nghệ Phong cảm giác trên trán toát mồ hôi lạnh: Trời ạ, sau này ta làm sao sống yên ổn đây? Tiểu ma nữ này quá sức ghen tuông! Trước đây ta còn chuẩn bị tìm một hậu cung có ba nghìn thê thiếp xinh đẹp, nhưng hiện tại….

- Chuyện này… Đại Nhi, nàng ghen như vậy là không đúng, nàng phải hiểu rằng, nàng có thân phận gì. Khẳng định sư phụ của nàng sẽ không đồng ý cho hai chúng ta ở bên nhau.

- Hừ, lần nào ca ca cũng chỉ biết dùng chiêu này nói sang chuyện khác. Được rồi, vậy ta sẽ đi tìm nam nhân khác, sau này ngươi cũng không cần quan tâm đến ta nữa.

Thi Đại Nhi xoay người, bước ra bên ngoài.

Nghệ Phong vội vàng kéo Thi Đại Nhi lại, hắn cũng biết tính cách của tiểu ma nữ, nếu như chọc giận nàng, nàng thật là có thể tùy tiện tìm một nam nhân khác.

- Đại Nhi, nàng yên tâm. Nàng là một nữ nhân xinh đẹp, mỹ lệ, trí tuệ, thuần khiết, ta nhất định sẽ đoạt được nàng từ tay sư phụ vạn ác của nàng. Nếu bà ấy không đồng ý, ta sẽ làm thịt bà ấy.

Nghệ Phong nói như đinh đóng cột.

- Cái gì? Ca camuốn làm thịt sư phụ ta?

- A, không, không, ý ta là nói, nếu như bà ấy không đồng ý, ta cũng sẽ thu nhận bà ta.

- Cái gì? Phong ca ca, ngươi đúng là đồ cầm thú... Khốn khiếp... Ca ca lại dám có chủ ý với cả ta và sư phụ?

Trên trán Nghệ Phong càng toát ra mồ hôi lạnh, hắn vội vàng che miệng nói tiếp:

- Sai rồi, sai rồi, không thu, ta chỉ thu sư phụ của nàng, không thu nàng. A... Không phải, ta muốn cả hai người. Ai da... Khốn khiếp, lại nói sai rồi, ta là nói ta chỉ cần Đại Nhi tiểu thư mỹ lệ của chúng ta.

Nghệ Phong nói xong, trên trán đã ướt đẫm mồ hôi. Thi Đại Nhi càng dùng một loại nhãn thần cực kỳ cổ quái nhìn Nghệ Phong.

- Cái này... Đại Nhi, đây hoàn toàn là hiểu lầm.

Nghệ Phong ngượng ngùng giải thích.

- Ha ha, ta biết, nhưng Phong ca ca, sư phụ ta có đẹp không?

- Đẹp...

Nghệ Phong vừa nói xong, liền đưa tay bịt miệng. Mẹ kiếp, lại bị tiểu ma nữ này chơi xỏ rồi.

- Hừ...

Thi Đại Nhi hừ lạnh, không hề để ý tới Nghệ Phong, bước chân rời đi.

Khốn khiếp, nói thật chính là loại đãi ngộ này, cho nên sau này nhất định không thể nói thật, đây là bài học xương máu cho mình. Như vậy, một thanh niên thành thực lại bị biến chất. Chuyện này không thể trách ta, đây rõ ràng là bị người khác ép buộc.

Khi Nghệ Phong đang tìm cớ nói dối cho mình. Thi Đại Nhi lại đột nhiên dừng lại, nàng nhìn Nghệ Phong ngọt ngào nói:

- Phong ca ca, ca ca còn chưa giải thích với ta chuyện ca ca và Dung Mị?

Nghệ Phong sửng sốt, lập tức cười nói:

- Dung Mị thì có gì cần giải thích chứ, một nữ nhân không biết đã bị bao nhiêu nam nhân dùng qua như vậy, ta hoàn toàn không có tâm tư nhắc đến

- Ca ca nói Dung Mị sư tỷ bị rất nhiều nam nhân...

Thi Đại Nhi nhìn Nghệ Phong cười rất quỷ dị.

Nghệ Phong có chút sợ hãi nói:

- Thế nào? Có chuyện gì sao?

- Không, không… Hắc hắc!

Thi Đại Nhi vội vàng phất tay nói: Thì ra trong mắt Phong ca ca, Dung Mị sư tỷ là một người như vậy. Hắc hắc...

- Đại Nhi, nàng có muốn đến phòng ta nói chuyện hay không?

Nghệ Phong nhìn thân hình đầy hấp dẫn của Thi Đại Nhi, tà dâm nói.

Thi Đại Nhi cười hắc hắc nói:

- Phong ca ca hãy cố gắng theo đuổi ta, chỉ cần ca ca có thể theo đuổi được ta, đừng nói đến chuyện chúng ta cùng nhau nói chuyện lý tưởng nhân sinh, chính là ca ca muốn nghiên cứu cấu tạo cơ thể của ta, ta cũng cho ca ca nghiên cứu. Hắc hắc...

Nghe thấy tiếng cười như tinh linh này, Nghệ Phong sửng sốt: Mẹ kiếp, lẽ nào tiểu ma nữ trước đây chỉ chơi đùa với ta! Lẽ nào nàng không thích ta? Không thể nào, ta đẹp trai như vậy, không thể nào có nữ nhân chống đỡ được mị lực của ta.

Nhìn Thi Đại Nhi giống như con bướm rời đi, Nghệ Phong chỉ có thể bất đắc dĩ than thở: Xem ra số ta vẫn phải chịu cảnh cô độc. Không được, ngày mai ta nhất định phải chứng tỏ bản thân, không thể mềm yếu được, nhất định phải cứng rắn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio