Mị Ảnh

chương 63: sĩ cấp lục giai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cũng không biết có phải do Nghệ Phong, toàn bộ nam đệ tử trong Thánh địa rất nhanh bắt đầu gặp họa. Không phải đi tới rơi vào hố to mà chính là quyết đấu giữa hai người, mà lý do quyết đấu chính là tiểu ma nữ thuận miệng chỉ vào một người nói, nàng ghét người này, điều khiến lòng người phát lạnh nhất, tiểu ma nữ này tựa hồ quên mất thân phận phế nhân của Nghệ Phong, nói thẳng rằng: Nếu ai đánh cho Nghệ Phong tàn phế, nàng sẽ theo người đó.

Sau khi Nghệ Phong biết được chuyện này từ miệng Thiên Nghịch, trong lòng không khỏi phát lạnh: Tiểu ma nữ này quả thực không thể chọc vào. Lần này mới yên tĩnh được mấy ngày, toàn bộ Thánh địa lại bị nàng làm cho gà bay chó sủa, hơn nữa còn dùng thủ đoạn chưa từng có.

- Sau này có phải nên tránh xa tiểu ma nữ này một chút hay không? Tại sao ta luôn cảm giác sinh mệnh của mình khó lòng giữ được?

Nghệ Phong sờ đầu, không có cách nào với Thi Đại Nhi, đành phải trốn vào phía sau núi.

Bị Thi Đại Nhi gây chuyện ồn ào như vậy, Nghệ Phong lại một lần nữa tập trung vào tu luyện. Bao cát trên đùi cũng được Nghệ Phong đổi thành khối sắt, trọng lượng hơn mười cân, khiến cho Nghệ Phong đi lại, đứng lên vô cùng khó khăn. Nhưng hắn vẫn kiên trì từng bước, mỗi ngày thi triển Thân pháp Mị Ảnh leo trèo, chạy như điên trên vách đá phía sau núi.

Tu luyện vô cùng hà khắc, hơn nữa đấu khí không ngừng nện đánh. Cả hai chân sưng đỏ giống như thịt kho tàu. Mỗi khi động đậy đều mang đến cảm giác đau đớn thấu xương.

Nghệ Phong cố gắng cắn răng, tiếp tục kiên trì. Lần nào đấu khí cũng tiêu hao hết, toàn thân tê liệt. Nhưng không thể không nói, loại tu luyện vượt qua cực hạn này cũng mang đến lợi ích khả quan, chưa nói đến Thân pháp Mị Ảnh liên tục đề thăng, mà đấu khí tu luyện cũng dần dần nồng hậu.

Nghệ Phong nhìn thấy hiệu quả như vậy, cũng bất chấp đau đớn trên người, mỗi ngày đều không ngừng tu luyện không biết mệt mỏi trên vách đá, khắp vách đá đều có dấu chân của hắn, thậm chí nhìn kỹ một chút, có thể phát hiện ở một số nơi còn có cả vết máu.

Y phục toàn thân cũng vì hành tẩu trong rừng cây nên bị cắt thành từng mảnh. Toàn thân một thời gian không tắm rửa, cộng thêm những vết máu bị cỏ tạp cắt ra, nhìn hắn lúc này giống như người mới chạy ra từ thâm sơn cùng cốc.

Tròn ba tháng, Nghệ Phong cứ chậm rãi vượt qua tu luyện như vậy, tu luyện bất kể ngày đêm. Thực lực Nghệ Phong được đề thăng rất nhanh, nhưng tất cả điều này cũng không phải thứ khiến Nghệ Phong vui vẻ, thứ khiến hắn vui vẻ chính là, cuối cùng Thân pháp Mị Ảnh cũng nhập môn.

Nghệ Phong đã từng thử qua tốc độ cực hạn của mình, hắn thả mười con chim ra, mỗi con bay về các phương hướng khác nhau. Thế nhưng, hắn vẫn bắt về được năm con.

Tốc độ như vậy, không thể không khiến người khác kinh ngạc. Phải biết rằng, thực lực hiện tại của Nghệ Phong còn đang ở Tử Cấp.

Nghệ Phong nhìn tình trạng giống như dã nhân của mình, hắn vặn vẹo thân thể, tiếng xương cốt răng rắc không ngừng vang lên. Đấu khí đột nhiên phát lực, khối sắt đã sứt mẻ không chịu nổi, trong nháy mắt vỡ thành mảnh nhỏ rơi xuống chân Nghệ Phong.

Nghệ Phong cong người, trực tiếp bay thẳng xuống suối nước nóng sau núi. Nhất thời, nước suối trong vắt, trong nháy mắt Nghệ Phong nhảy xuống, từng vòng đen kịt lan tràn ra xung quanh, có thể thấy được trên người Nghệ Phong bẩn như thế nào.

May là Thi Đại Nhi không nhìn thấy màn này, bằng không, sợ là đánh chết nàng cũng sẽ không bao giờ đụng vào nước suối này nữa, cho dù nàng cực kỳ thích.

Thế nhưng, chất bẩn ứ đọng trên người Nghệ Phong toả ra, thật sự trên người người khác có thể có không?

Dòng nước suối ấm áp xung quanh khiến Nghệ Phong thở nhẹ một hơi. Hắn có một phát hiện, mỗi lần sau khi tu luyện, ngâm mình trong nước suối, toàn thân sẽ sảng khoái không gì sánh được, quan trọng nhất là, tu luyện Lăng Thần Quyết trong nước nóng, tốc độ cũng nhanh hơn vài phần.

Phát hiện như vậy khiến Nghệ Phong mỗi lần ngứa ngáy, mệt mỏi đều đến suối nước nóng tu luyện Lăng Thần Quyết khôi phục thể lực.

Nghệ Phong hít sâu một hơi, tâm thần dung nhập vào trong cơ thể, dựa theo Lăng Thần Quyết bắt đầu tu luyện. Từng đạo linh khí nhẹ nhàng bay về phía Nghệ Phong, theo hô hấp của Nghệ Phong bị hút vào trong cơ thể.

Dòng suối nước nóng mà Nghệ Phong ngâm mình, lúc này cũng xuất hiện một màn quỷ dị, nước suối phảng phất như có cái gì dẫn dắt, xung quanh Nghệ Phong nổi lên một khối như gợn sóng bất động.

Tóc gáy Nghệ Phong dưới tác dụng của nước suối, giống như nòng nọc nhẹ nhàng lay động trong nước.

Đương nhiên, Nghệ Phong không biết những điều này, tâm thần của hắn vẫn chìm đắm trong cơ thể của chính mình, nhìn dòng xoáy trong khí hải không ngừng lớn mạnh, từng đạo linh khí dung nhập vào trong khiến khí hải vô sắc cũng hơi hiển lộ ra màu trắng nhàn nhạt. Dòng xoáy trong khí hải mỗi khi chậm rãi chảy được một vòng lại lớn mạnh hơn, dòng xoáy ba tháng trước lớn bằng hạt táo, hiện tại đã lớn bằng nắm tay. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

Cũng không biết qua bao lâu, khi đạo linh khí cuối cùng dung nhập vào trong cơ thể Nghệ Phong, Nghệ Phong cũng chậm rãi mở hai mắt ra. Nhìn dòng nước suối trước mặt vẫn trong suốt đến mức nhìn thấy đáy, hắn thì thào tự nói:

- Sĩ Cấp lục giai?

Thời gian ba tháng, liên tiếp nhảy lên lục giai, nếu là người thường, sợ rằng đã sớm mừng rỡ như điên. Thế nhưng, Nghệ Phong lại không hẳn thoả mãn, chưa nói đến hồn lực của mình là Sư Cấp bát giai, chính là bản thân ba tháng qua đã liều mạng tu luyện, lại cộng thêm nguyên nhân của Lăng Thần Quyết, ba tháng đề thăng lục giai cũng không có gì đáng để kiêu ngạo.

Chỉ là, Nghệ Phong nghĩ đến bản thân mấy tháng qua một lòng tu luyện Thân pháp Mị Ảnh, thời gian tu luyện Lăng Thần Quyết tương đối ít. Hắn chợt bừng tỉnh.

- Xem ra, sau này vẫn phải đặt Lăng Thần Quyết lên vị trí đầu tiên, kỳ hạn một năm không bao nhiêu, phần thắng Lưu Phong cũng không lớn.

Nghệ Phong bất đắc dĩ lắc đầu.

Cho dù bản thân có chỗ đặc thù, thế nhưng muốn trong vòng bảy tháng đạt được Sư Cấp, điều này cũng có chút nằm mơ nói mộng. Càng tu luyện đến sau này, đề thăng lại càng khó khăn. Nếu không phải do đặc thù của bản thân, cho dù Sĩ Cấp đề thăng một giai cũng phải mấy tháng.

Nghệ Phong suy nghĩ, vẫn quyết định đi tìm đại trưởng lão, hỏi hắn xem có lối tắt gì có thể đề thăng thực lực hay không. Chỉ có đốt cháy giai đoạn, mới có thể nhanh chóng kéo gần khoảng cách giữa Nghệ Phong và Lưu Phong.

Về phần di chứng của đốt cháy giai đoạn, nếu với người khác rất nghiêm trọng, thì đối với Nghệ Phong căn bản lại không thành vấn đề. Dù sao hắn vốn có thực lực Sư Cấp lục giai, đốt cháy giai đoạn căn bản không để lại bất cứ di chứng gì, đương nhiên, thực lực đề thăng phải dừng lại dưới Sư Cấp lục giai, bằng không, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Nghệ Phong nghĩ đến đây, hắn cũng không dừng lại, nhảy lên khỏi suối nước nóng, từng giọt nước lưu lại trên cơ thể hắn, lại tăng thêm mấy phần khí dương cương.

Nghệ Phong nhìn lướt qua thân thể của mình, không khỏi khẽ cười nói: mấy tháng vất vả cũng không phải phí công, ít nhất thân thể đã cường tráng hơn trước, sau này muốn lay động tiểu muội muội cũng dễ dàng hơn nhiều.

Nghệ Phong lấy ra một bộ y phục trong Nạp linh giới mặc lên người, nhìn hai bàn tay ngày càng trắng trẻo của mình, hắn không khỏi thấp giọng mắng: Mẹ kiếp, Lăng Thần Quyết này không biết có phải do nữ nhân sáng chế ra không, tại sao da thịt càng luyện càng trắng nõn. Bản thiếu vẫn thích nước da màu đồng, xem ra sau này ta phải tìm cơ hội, mang theo 180 mỹ nữ đi tắm nắng, tiện thể thiết kế mấy bộ áo tắm hai mảnh. Hắc hắc...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio