Người trước mặt cười hắc hắc, khiến ánh mắt Lưu Phong hơi ngưng trọng. Rất hiển nhiên, mặc dù hắn không tin tin tức mình có được là sai, thế nhưng lực đạo của một quyền vừa rồi đã nói cho hắn biết.
Tin tức Nghệ Phong bị đứt đoạn kinh mạch trở thành phế nhân quả thực chỉ là tin đồn chó má, trong thâm tâm hắn tự nhắc nhở bản thân phải cẩn thận người này, bằng không, hắn cũng không tiến thoái lưỡng nan như vậy.
Thế nhưng, khi Lưu Phong đang âm thầm tính toán, một câu nói bỗng nhiên vang lên khiến con mắt Lưu Phong bỗng nhiên sáng ngời:
- Lưu Phong, chỉ cần ngươi đánh bại Nghệ Phong, công pháp của tầng bốn Vũ Kỹ các, tùy ý ngươi chọn một quyển hạ sơn.
Câu nói này, khiến tất cả mọi người đều ồ lên, thật ra không phải vì nguyên nhân công pháp của tầng bốn. Mặc dù công pháp cũng khiến bọn họ rất xem trọng. Nhưng bọn họ lưu ý hơn đến thái độ của ngũ đại trưởng lão. Nhìn khẩu khí này, ngũ đại trưởng lão hình như đặc biệt hi vọng Nghệ Phong bị đánh bại?
Nghĩ vậy, mọi người đều không khỏi cổ quái nhìn về phía Nghệ Phong, trong ánh mắt có chút hả hê: Xem ra, ngũ đại trưởng lão hình như có chút thù ghét Nghệ Phong.
Nghệ Phong nghe thấy câu này, không khỏi sững sờ, lấy tay sờ lỗ tai mình, như xác định có phải mình nghe nhầm hay không. Hắn giận dữ thầm mắng:
- Khốn khiếp, mấy lão già này rõ ràng muốn chơi bản thiếu. Thì ra bọn họ chủ định muốn ta bị đánh bại, chẳng trách lão đầu định cho ta kỳ hạn một năm chó má gì đó.
Nghĩ vậy, nhãn thần Nghệ Phong nhìn về phía Đại trưởng lão tràn đầy hỏa quang: lão già này, ngươi muốn bản thiếu thất bại, bản thiếu sẽ thắng, khiến ngươi phải tức chết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Nghệ Phong nghĩ vậy, khí thế vừa mới lười biếng bỗng nhiên biến đổi, biểu tình chăm chú không gì sánh được, dáng dấp bất cần đời tựa hồ không còn, làm cho người khác không khỏi có ảo giác, đây có phải Nghệ Phong lười nhác trước đó hay không?
Đại trưởng lão sửng sốt, trong lòng phiền muộn vạn phần, không ngờ mình nói như vậy, ngược lại khơi dậy chiến ý của Nghệ Phong, đây không phải là gậy ông đập lưng ông sao.
Mọi người thấy Đại trưởng lão và Nghệ Phong trừng mắt nhìn nhau, trong lòng đều cười thầm, bọn họ đương nhiên không nghĩ ra Đại trưởng lão chỉ muốn đả kích dáng vẻ kiêu ngạo của Nghệ Phong, bọn họ còn tưởng Nghệ Phong chọc giận Đại trưởng lão, không được sủng ái nữa.
- Lưu Phong, nếu ngươi đánh bại Nghệ Phong, ta sẽ đích thân dạy cho ngươi một bộ vũ kỹ.
Đại trưởng lão hừ lạnh, quay đầu nói với Lưu Phong.
Lưu Phong cảm giác không biết hôm nay có phải thần may mắn phủ xuống người mình hay không, Nghệ Phong mất đi sủng ái còn chưa nói, không ngờ trận tỷ võ này còn có thể có được lợi ích như vậy. Đại trưởng lão đích thân dạy vũ kỹ, hắn có nằm mơ cũng không dám mơ.
Ánh mắt nóng cháy, Nghệ Phong khinh thường cười nhạt một tiếng, đấu khí trên nắm tay hơi vận chuyển, đấu khí không màu lóe ra bên trên, nếu không chăm chú nhìn, thật sự không nhìn thấy.
- Muốn có được những công pháp này? Cũng phải xem ngươi có năng lực hay không.
Nghệ Phong nói xong, tung quyền đánh về phía Lưu Phong. Mặc dù mọi người không nhìn thấy đấu khí trên nắm tay Nghệ Phong, thế nhưng tiếng xé gió nhè nhẹ, biểu hiện rất rõ ràng lực đạo của quyền này. Nếu mình đón đỡ, tuyệt đối không đỡ được.
Đại trưởng lão nhìn vô số khí lưu đang cuộn trào trong hư không, ngược lại thở dài nhẹ nhõm: Xem ra tiểu tử này vẫn đang nằm ở thực lực Sư Cấp nhất giai, Lưu Phong đang ở tam giai. Lưu Phong muốn thắng hắn hẳn là không có vấn đề.
- Ầm..
Tiếng trầm muộn lại một lần nữa vang lên, hai người đều lui ra ngoài. Từng đạo kình khí đập xuống mặt đất, khiến bùn đất bay tứ tung ra xung quanh, làm những người đứng gần vội vàng che miệng, lui về phía sau mấy bước.
Trong mười mấy tên đệ tử, chỉ có một số người đứng yên tại chỗ, chỉ có điều trên người bọn họ lại bao trùm lớp lá chắn đủ màu.
Sư Cấp là cấp bậc có thể phóng đấu khí ra ngoài, đương nhiên có thể ngăn cản bùn đất bay vào người. Đám người đứng yên tại chỗ, rất nhanh nhận được ánh mắt sùng bái của mọi người. Trong mười mấy tên đệ tử thiên phú kiệt xuất của Thánh địa, cũng chỉ có mấy vị này đạt được Sư Cấp.
Nghệ Phong nhẹ nhàng xoa bóp hai bàn tay tê dại, hắn biết rõ chênh lệch giữa mình và Lưu Phong có lẽ hơn kém mấy giai tầng, chênh lệch về lực lượng, chỉ có thể dựa vào vũ kỹ bù đắp.
Nghĩ vậy, đấu khí trong cơ thể theo kinh mạch quỷ dị bắt đầu lưu chuyển, cảm giác ấm áp khiến Nghệ Phong thở phào. Không có chút bế tắc, đấu khí giống như bông vải, bao trùm lên chưởng thân Nghệ Phong, nếu dùng hồn lực dò xét, sẽ phát hiện các lớp bông vải này phối hợp rất hoàn mỹ. Quỷ dị nhất là, nó lại cấp tốc xoay tròn.
- Tàn Miên Chưởng...
Nghệ Phong khẽ hét lên một tiếng, tay giống như vô lực đánh về hướng Lưu Phong. Trong mắt hiện lên ý tứ tàn nhẫn, hắn đã dùng Tàn Miên Quyền vô số lần, thế nhưng lần này mới là Tàn Miên Quyền thật sự, Tàn Miên Quyền trước đây chỉ có hình nhưng vô ý.
Thi Đại Nhi đứng dưới đài, nhìn thấy màn này, đôi mắt mị hoặc đến cực điểm không khỏi cổ quái nhìn Nghệ Phong: Phong ca ca đã tu luyện Tàn Miên quyền tới đại thành, con người hắn vốn thích giả vờ tàn khốc, tại sao lại thích quyền pháp không có chút khí thế như vậy?
Lưu Phong thân là Sư Cấp, đương nhiên sẽ không cho rằng đây thật sự là một quyền vô lực. Hắn hét lớn một tiếng, màu xanh trên quyền đột nhiên biến đổi, hình thành một đạo lợi kiếm trên người.
- Kiếm ngân!
Lưu Phong cũng hét lớn, hắn không hề có ý né tránh đòn Nghệ Phong đánh tới.
- Ha ha, Lưu Phong xác thực có vài phần thiên phú, không ngờ lại tu luyện công pháp Nhật giai tới đại thành. Nghệ Phong thật ra không thể chiếm được một chút thượng phong.
Đại trưởng lão cười nói, phảng phất đặc biệt thích kết quả như vậy.
- Ầm...
Kình khí kinh khủng áp bách không khí, khiến hai người hô hấp có chút khó khăn. Đặc biệt là lực đạo cường đại tuôn lên người, khiến hai người không khỏi lui về phía sau.
Cứ mỗi bước lùi, đều có thể tạo ra một vết chân cường đại. Có thể thấy được lực đạo của hai quyền này rất lớn.
- Khốn khiếp...
Huyết khí cuồn cuộn trong cơ thể, khiến Nghệ Phong không kìm lòng được mắng to một tiếng. Lực đạo của quyền này khiến hắn bị thương nhẹ. Lực lượng của Lưu Phong vẫn mạnh hơn Nghệ Phong rất nhiều, khi so tài với vũ kỹ đồng đẳng, người chịu thiệt đương nhiên là Nghệ Phong.
Đương nhiên, Nghệ Phong tận lực che giấu, đám đệ tử đều cho rằng, một chiêu này, hai người đánh ngang sức ngang tài, chỉ có những người sáng suốt nhìn Nghệ Phong có chút co quắp , mới hiểu rõ tình hình thực tế bên trong.
- Không tồi, lực lượng rất mạnh!
Nghệ Phong cười hắc hắc quay sang nói với Lưu Phong, đồng thời cũng dẹp loạn huyết khí cuồn cuồn trong cơ thể mình.
- Chỉ là không tồi sao? Ngươi thử lại một lần nữa xem?
Lưu Phong nói xong, lại tiếp tục tung một quyền giống như long trời lở đất về phía Nghệ Phong.
- Khốn khiếp... Lại tới rồi.
Nghệ Phong mắng to, động tác dưới chân không hề chậm chạp, rất nhanh biến mất tại chỗ.
Một quyền của Lưu Phong gắt gao đập vào hư không. Tiếng trầm muộn không ngừng vang lên, kình khí bắn ra xung quanh, mọi người nghiêng người tránh thoát, nhãn thần nhìn Lưu Phong hơi có chút kinh hãi .
Chỉ là, Nghệ Phong kịp né tránh trong chớp mắt, cũng khiến mọi người kinh hãi. Tốc độ của tiểu tử này nhanh như vậy sao?
- Chạy? Ngươi chạy được sao?
Lưu Phong châm chọc nói, nắm tay chuyển sang phương hướng khác, lại một lần nữa đánh tới.
- Cứ thử rồi biết?
Nói xong, thân ảnh Nghệ Phong lại lóe lên.
Nhất thời, trên đài xuất hiện một màn quỷ dị, nắm tay Lưu Phong không ngừng đánh vào khoảng không. Nghệ Phong tựa như quỷ mị xuất hiện ở các phương vị khác nhau, khiến Lưu Phong không cách nào đánh trúng. Thỉnh thoảng chống lại mấy chiêu, nhưng cũng không chiếm được thượng phong. Đồng dạng, Nghệ Phong cũng không chiếm được tiện nghi của hắn, hai người có thể nói là ngang sức ngang tài.
Nhưng Nghệ Phong không ngừng né tránh, đương nhiên khiến người khác cho rằng Nghệ Phong không bằng Lưu Phong. Dù sao, cảnh tượng này giống như Lưu Phong đang truy sát Nghệ Phong.
Đại trưởng lão nhìn thấy màn này, trong lòng vừa kinh hãi tốc độ của Nghệ Phong, vừa bất giác mắng to: Tiểu tử này quả nhiên vẫn vô sỉ như vậy. Dựa theo tốc độ của hắn, sợ rằng hai người cứ tiếp tục đánh tiếp như vậy, tốc độ quỷ mị của Nghệ Phong đủ để bù đắp chênh lệch lực lượng giữa hai bên.