Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

chương 163: đi theo hắn về nhà 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngũ Y Y nghe Ngũ Phong Tập nói xong, liền hiểu ý tứ, giương mắt nhìn Ngũ Phong Tập, “Ba đây là có ý gì? Tại sao nói tôi không có khí cốt? Tôi tại sao không có giữ mình trong sạch?”

“Còn dám mạnh miệng!” Ngũ Phong Tập tức điên hét lên, “Cũng đã làm chuyện mất mặt như vậy rồi, người còn làm bộ trong sạch sao! Ngươi rốt cuộc có biết xấu hổ hay không vậy? Người khác đều nói, ta không nên mang đứa trẻ như người về nuôi, ta bởi vì đau lòng ngươi, đau lòng mẹ ngươi mất sớm, ta không để ý nhiều người phản đối, đem ngươi vầ đây, công khai nhận ngươi, ta chính là muốn cho người điều kiện tốt nhất để lớn lên.Người lại làm ra chuyện mất mặt như vậy….Ai, ta thật hối hận, lúc đó nên để người chết đi( Chu tước:Đau lòng thật…..Loại cha như vậy, thật không đáng làm người), không trách được người xưa đều nói, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, loại chuột hôi như người đều giống mẹ ngươi! Nhất định do từ nhỏ nhìn mẹ người qua lại với nhiều đàn ông, nên bây giờ lại muốn giống mẹ người chăng, đều giống như kĩ nữ?”

Ngũ Y Y há miệng, nước mắt đọng lại trên mi, người run rẩy, “Ông tôi cài gì cũng được, nhưng không thể hạ nhục tôi như vây! Tôi chỉ đem Ngũ Nhân Tâm đánh ngã một cái, ông liền nói mẹ tôi với tôi là kĩ nữ, tại sao ông có thể nói mẹ như vậy! Ông hối hận? Trước kia là ông theo đuổi mẹ tôi, đáng lẽ ông không nên trêu chọc mẹ tôi, đáng lẽ không nên để tôi ra đời! Ông cho rằng tôi nguyện ý làm con gái của ông sao? Ông có hay không hỏi tôi…có nguyện ý hay không đến chỗ này”

Pằng!!

Ngũ Phong Tập tức giận, hăng hăng tát Ngũ Y Y một bạt tai.

Mặt Ngũ Y Y nhanh chóng bị nghiêng qua một bên, một nửa gương mặt bị đánh đến sưng đỏ.

Bịch! Bịch!

Thuốc trong tay cô rơi xuống đất.

Bàn tay Ngũ Phong Tập tê tê, liền giật mình, mình ra tay quá độc ác

Ngũ Y Y nước mắt rơi xuống, cười lạnh, “Tôi không cần cái danh con gái Ngũ gia này, tôi chịu đủ rồi!”

Nói xong, Ngũ Y Y xoay người đi, bị Ngũ Phong Tập nắm lấy bả vai, hắn vội vàng hỏi, “Ta hỏi ngươi, ngươi có phải là tình nhân của Cô thiếu không?”

Ngũ Y Y hít sâu một hơi, nhìn ông ta, trong mắt tràn đầy hung quang, Ngũ Phong Tập bị nhìn đến chột dạ, cô cười lạnh, nói,“A, ông yên tâm, tôi lấy tính mạng của mình ra thề, nếu tôi là tình nhân của Cố Tại Viễn, tôi sẽ chết không toàn thây”

Ngũ Phong Tập giật mình

Ngũ Y Y nhắt gói thuốc bắc lên, kéo cửa, trước khi ra khỏi, cô không thèm nhìn người đằng sau lạnh lùng nói, “Ngũ tiên sinh, ông có thể khai trừ tên tôi ra khỏi hộ khẩu, họ Ngũ này, tôi không cần”

Nói xong, cô đi ra ngoài, vừa ra đến cửa, thiếu chút nữa đụng phải Tiêu Mai đang nghe lén ngoài chửa.

Tiêu Mai vội vàng làm bộ như không có chuyện gì, xoay người nhìn bức tranh tranh trên tường.

Bị đánh một nửa bên mặt khiến cô đau không nói nên lời, cả lỗ tai cũng ong ong cả lên.

Tiêu Lạc bước vội đến chỗ cô, “Y Y! Mặt của em bị làm sao vậy?”

Ngũ Y Y hoảng hốt nhìn Tiêu Lạc một cái, buồn bả kéo môi cười, cùng lúc đó, nước cũng không nhịn nổi liền chảy xuống.

“Mặc kệ tôi”

“Tiêu Lạc! Em đến đây cho chị!” Tiêu Mai đứng trên lầu hét lên.

Tiêu Lạc ôm lấy Ngũ Y Y, phát giác cô đang run dữ dội.

Lúc này, cửa thư phòng mở ra, Ngũ Phong Tập ngây ngốc nhìn bàn tay mình lắc lư ra ngoài.

Tiêu Lạc tức giận hướng Ngụ Phong Tập, quát, “Anh rể! Anh thật quá đáng! Anh sao có thể không phân biệt tốt xấu liền đáng Ngũ Y Y như vậy? Y Y ở trong cái nhà này đã quá thê thảm rồi, anh đối với cô ấy như vậy, mẹ cô ấy dưới mộ sẽ hận anh đấy!”

Ngũ Phong Tập cả người run lên, hối hận đã muộn, mắt cũng đỏ lên, hiện lệ quang, rầm rì, “Y Y a, ba…………..”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio