Chương :
Nhạc Cần Hi cười nói: “Như vậy mới giống chị gái em.”
Nhạc Cần Nghiên thấy anh cười thoải mái, thì hỏi: “Em và Lam Lam, chuyện kia, đều nói đã rõ ràng rồi à? “
Nhạc Cần Hi thu liễm vài phần, cười gật gật đầu, “Đúng vậy, đều đã nói rõ ràng , hiện tại nhìn thấy cô ấy hạnh phúc, em cũng cảm giác rất hạnh phúc, trái tim cũng không còn đau đón như trước nữa .”
Chuyện tình cảm, đều là như vậy, không chiếm được thì càng quý trọng, có lúc con người có thể mạnh mẽ đối mặt với những cảm xúc của mình, cũng sẽ có những phút giây yếu đuối bát lực.
Trong khoảng thời gian này anh chính là như vậy, đau mà không nói, khổ mà không nói.
Nỗi đau, nỗi khổ của anh cũng là gánh nặng cho người khác.Anh trồn tránh họ và tự mình bước ra khỏi bi thương.
Tuy nhiên con người càng lớn lên, lại càng thích ngụy trang cho bản thân, nhất là khi đối diện với người phụ nữ họ yêu thương, thói quen có đau đớn nhưng không thể nói ra, có lẽ chỉ sau khi bản thân nếm trải qua thăng trầm, mới càng thêm hiểu được cuộc đời này khó khăn đến thế nào.
Oan ức bắt bình, thống khổ đau đớn, khổ sở, yếu đuối, tất cả những thứ này, mỗi người đều có.
Không có cách nào tìm được người để nói hét nỗi lòng, chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình tự bước ra.
Anh hiện tại xem như đã bước qua được , sau này lại có thể kiên cường đối mặt với cuộc sống lần nữa.
“Chị gái, mặc kệ chị đã trải qua những gì, đều phải tự mình chữa khỏi, như vậy bản thân chị mới có thể được hạnh phúc.”
Anh thật tình khuyên nhủ, không hy vọng chị gái mình cứ tiếp tục đau khổ thế này.
Nhạc Cẩn Nghiên cười gật gật đầu, “Hi Hi, chị đã biết, vừa mới trò chuyện với mẹ một lúc, bà bảo tết năm nay chúng ta hãy cùng cha mẹ trải qua lễ mừng năm mới, nói mấy năm nay chúng ta cũng không trở về thăm hai người, chỉ gọi video và nhắn tin nói chuyện phiếm, cha mẹ đối với hai chị em chúng ta rất thất vọng.”
Nhạc Cần Hi cười nói: “Chị, vậy năm nay chúng ta đi nước ngoài đón lễ mừng năm mới đi?
Lam Lam đã có người nhà của mình, chúng ta không ở cạnh cũng không sao, chúng ta trở về đón năm mới cùng cha mẹ.”
“Ừ, mà năm mới ở bên kia chán quá , một chút hương vị tết truyền thống cũng không có, nói đến lễ mừng năm mới, vẫn là ở trong nước thích hơn.”
Nhạc Cần Nghiên cười cười, cô quả thật không quá thích cuộc sống ở nước ngoài nên mới khăng khăng sống trong nước.
“HDHa. cv ” Nhạc Cần Hi thấp giọng cười cười, “Chị à, xem ra chờ cha mẹ già rồi, em cũng đưa hai người về nước sinh sống, cuộc sống ở nơi đó em cũng không thích.”
“Được!”
Nhạc Cần Nghiên rất nhanh gật gật đầu, “Hi Hi, sau này chúng ta sẽ trộm bán tài sản của hai người họ, chị em chúng ta mỗi người một nửa, như vậy bọn họ sẽ phải về nước ..”
Nhạc Cẩn Nghiên đột nhiên tưởng tượng đến bật cười, cô dường như có thể hình dung ra được hậu quả nếu mình làm như vậy, cha nhất định sẽ tức giận cầm cán chổi đuỏi đánh cô.
Tính cách Cha mẹ đều vui vẻ, thái độ làm người cũng lương thiện, đời này cũng gặp nhiều may mắn, công việc làm ăn phát đạt.
Cô cùng Hi Hi, đã trải qua một cuộc sống rất tốt đẹp, nhưng hai chị em đều không kiêu ngạo hoang đàng, vẫn sống một cuộc sống rất bình thường .
“Ha ha. . chị à, cha nhất định sẽ đuổi đánh chị, mẹ cũng sẽ nói máy lời răn dạy, Nhạc Cẩn Nghiên, sao con có thể làm ra chuyện bắt hiều đến vậy?
Ta làm việc chăm chỉ khổ cực cả đời, vậy mà bị con bán đi như vậy.”
‘Ha ha. ” Nhạc Cẩn Nghiên vừa nghe, cũng cười , “Hi Hi, em cũng nghĩ y hệt như chị vậy.Cha và mẹ của chúng ta đều là những người lương thiện.
Đôi khi ngẫm lại, chúng ta có nói những lời hoa mỹ đến đâu, cũng không bằng việc ở bên cạnh họ được.”
Nhạc Cần Hi gật gật đầu, “Chị, chờ sau khi cha mẹ về già, chúng ta sẽ ở cạnh họ, cũng chưa muộn.”
“Ừ”
Nhạc Cần Nghiên cười gật gật đầu, tâm trạng tốt hơn rất nhiều.