Chương 1746: Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu Chiến Hàn Quân bị kẹt giữa mẹ và vợ, giống y như miếng bánh mì kẹp nhân vậy, những ngày qua dễ chịu lắm sao? Dư Thiên An vừa khóc lóc vừa kể lể: “Bởi vì con dung túng cho cô †a, nên cô ta mới cậy sủng mà kiêu. Không đặt người mẹ chồng này vào trong mắt, mới dám ở nơi đông người như vậy mà mắng mẹ đánh mẹ?” “Cô ấy tại sao lại đánh mẹ?” Chiến Hàn Quân quyết định phải nói rõ ràng với mẹ, để bà ấy thừa nhận lỗi lầm của mình. “Mẹ chỉ nói cô ta lớn lên có tướng khắc. chồng mà thôi” Dư Thiên An căn bản không nhận thức được lỗi lầm của bản thân Ông cụ Niên đã cực kì tức giận: “Thiên An, con mắng con bé khắc chồng, vậy chồng con bé là ai? Không phải là là Hàn Quân-con trai bảo bối của con sao? Con vậy mà đi nguyền rủa Hàn Quân? Con làm sao lại hồ hồ như vậy?” Dư Thiên An vội vàng nói: “Con không có ý nguyền rủa Hàn Quân. Con chỉ cảm thấy cô ta với Hàn Quân ở bên nhau, Hàn Quân sẽ không thể sống được những ngày tháng yên ổn. Con chỉ đau lòng cho Hàn Quân mà thôi” Hàn Quân lạnh nhạt nói: “Không trách Linh Trang lại đánh mẹ. Bất kỳ ai nói con không tốt, thì cô ấy sẽ tức giận. Lần trước Nghiêm Mặc. Hàn chỉ nói một từ chết, cô ấy liền tức điên lên. Sau này mẹ phải cẩn trọng lời nói và hành động động của mình. Linh Trang dù sao vẫn chỉ là một cô gái có tỉnh thần rất yếu đuối.” Dư Thiên An rõ ràng cảm nhận được giọng điệu của Chiến Hàn Quân có chút lạnh lùng. Vào giây phút ấy mới nhận thức được bản thân là mẹ của Chiến Hàn Quân, việc mắng con dâu khắc chồng đã làm tổn thương đến trái tim của con trai bà ta. Dư Thiên An liên bắt đầu khóc: “Mẹ biết, con bênh vực cô ta. Cô ta làm cái gì cũng là điều đúng. Còn mẹ làm cái gì cũng là điều sai” Phụ nữ một khi không nói đến đạo lý, thì liền chẳng có logic gì nữa. Chiến Hàn Quân, Chiến Bá Minh và ông cụ chỉ có thể gạt bỏ hết những tiêu chuẩn đạo lý, mà an ủi Dư Thiên An Được rồi, Thiên An. Chuyện này cho qua đi. Con dưỡng bệnh cho tốt, con đã thích ở lại biệt thự ngọc Bích vậy thì cứ ở lại đó đi. Nếu như con không thích ở biệt thự Ngọc Bích vậy ba đưa con về nhà” Ông cụ Niên chung quy vẫn đau lòng cho con gái mình. Chỉ muốn cố gắng dùng tất cả mọi thứ có thể để giảm đi những thương tổn của thế giới bên ngoài đến con gái mình. Chiến Bá Minh vì để dỗ cho Dư Thiên An vui vẻ mà nói: “Thiên An, Hàn Quân đã trở về biệt thự Ngọc Bích ở rồi. Sau này em có thể thường xuyên đến thăm nó” Dư Thiên An vui mừng không thôi, nhưng liền lập tức nghĩ đến một vấn đề” Còn Nghiêm Linh Trang thì sao? Cùng về với Hàn Quân sao?” Chiến Hàn Quân trả lời: “Đúng vậy” Sắc mặt của Dư Thiên An liền trở nên u ám. “Đúng là âm hồn không tan” Sắc mặt của Chiến Hàn Quân cực kì khó coi. Ông cụ Niên và Chiến Bá Minh nhìn thấy vẻ mặt của Chiến Hàn Quân rõ ràng là không hài lòng, cũng cảm thấy Dư Thiên An có hơi quá đáng với Nghiêm Linh Trang. Ông cụ liền nói: “Thiên An, con đừng có hồ đồ. Nghiêm Linh Trang là vợ của Hàn Quân, Hàn Quân ở đâu, Nghiêm Linh Trang đương nhiên sẽ ở đó” Dư Thiên An liên nói: “Bố, con biết rồi” Nghĩ đến có thể cùng với con trai sớm chiều bên nhau, Dư Thiên An trong lòng liền Vui Vẻ. Như vậy bà ta sẽ có cơ hội từ từ chia rẽ mối quan hệ giữa Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang. “Con không được làm khó dễ cho Nghiêm Linh Trang nữa” Ông cụ Niên dặn dò bà ta trước: “Nếu như Nghiêm Linh Trang xảy ra chuyện, con bé làm ầm ï muốn rời khỏi biệt thự Ngọc Bích. Vậy thì Hàn Quân nhất định sẽ đi cùng con bé” Dư Thiên An liếc nhìn Chiếc Hàn Quân đang trầm mặc không nói, lạnh lùng mà trả lời: “Con biết rồi. Con gặp cô ta sẽ đi đường vòng, được chưa” Chiến Hàn Quân thở phào nhẹ nhõm. Buổi tối, Chiến Hàn Quân lo lắng Linh Trang ở một mình trong biệt thư Ngọc Bích không quen. Với lại, bệnh tình của Dư Thiên An cũng coi như đã ổn định, liền chuẩn bị tạm biệt mẹ để quay về biệt thự Ngọc Bích. Ai ngờ Dư Thiên An nghe anh nói muốn trở về, liền cố gắng cầu xin: “Hàn Quân, con cùng mẹ nói chuyện có được không. Sau khi mẹ con ta đoàn tụ, còn chưa từng cùng nhau nói chuyện” Ông cụ Niên cũng khuyên Chiến Hàn Quân nên ở lại: “Nhóc Quân, con ở lại cùng mẹ con nói chuyện đi. Sẵn tiện xoá bỏ rào cản giữa hai người”