Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

chương 1931

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1931: Anh lại sắp được làm bố rồi à Chiến Hàn Quân lấy điện thoại ra, chụp ảnh lại cái tờ giấy thử, sau đó gửi cho bên bác sĩ khoa tâm lí của bệnh viện. Rất nhanh, bác sĩ liền gửi lại cho anh một bức ảnh mồ hôi đầm đìa, kèm theo một câu nói: “Tổng giám đốc à, cái chuyện này, nếu như muốn giải thích thật sự chuyên nghiệp mà nói, thì anh vẫn nên là đi tìm bác sĩ khoa phụ sản thì sẽ càng thêm uy tín hơn đấy” Chiến Hàn Quân lại tâm tình bất ổn mà đem cái giấy thử đó gửi cho bác sĩ ở khoa phụ sản. Bác sĩ vài giây sau thì trả lời lại mấy chữ: “Chúc mừng tổng giám đốc. Giấy thử nghiệm viết rõ ràng rồi, đã có thai” Chiến Hàn Quân nhìn thấy đoạn tin nhắn này, hoàn toàn ngốc luôn rồi. Linh Trang của anh vậy mà lại thật sự có thai rồi? Anh lại có thể làm bố thêm lần nữa à? Anh bị cái tin cực lớn kinh hỉ này bao phủ, nhất thời có chút hoảng hốt. Sau nửa ngày trời, Chiến Hàn Quân lảo đảo chạy lên trên lầu. Linh Trang vây mà tròng mắt đã híp vào rồi, lim dim mà ngủ. Chiến Hàn Quân ngồi ở bên cạnh giường, duỗi bàn tay to lớn ra vuốt ve cái gương mặt tinh xảo kia của Linh Trang. Linh Trang đem bàn tay to lớn của anh lấy xuống, yêu thích không thể buông được mà giữ lại ở trong lòng bàn tay. Ngốc manh mà nhìn về phía anh, hữu khí vô lực mà năn nỉ: “Anh Hàn Quân à, ngày hôm đó anh hỏi em. Nếu như anh không đến, em có phải là sẽ thật sự cùng với lại Trường Xuân Hòa quay cảnh hôn hay không? Em mặc dù lúc đó không có trả lời anh, nhưng mà thật ra trong lòng em đáp án đã là khẳng định rồi. Em đã nghĩ đế chuyện bỏ diễn, cũng nghĩ tới giải ước… Nếu không thì, buổi hôn diễn hôm đó, cũng sẽ không từ buổi sáng kéo dài đến tận buổi chiều mà cũng vẫn chưa có quay chụp xong…” Chiến Hàn Quân nghe được cái đáp án như vậy, tất cả xương cốt tứ tri đều tan thành mây khói luôn rồi. Giọng nói anh khàn khàn nói: “Con bé ngốc này, vậy em tại sao lại không nói cho anh cơ chứ?” Linh Trang nói: “Em lúc đó cũng không có nghĩ đến thấu triệt được như vậy. Chỉ làm cẩm thấy em thân là một diễn viên, công việc của em so với công việc của những diễn viên khác là hỗ trợ lẫn nhau thôi, quả quyết rằng không thể vì bản thân em mà kéo chân sau của mọi người được. Anh tức giận như vậy mà đi chất vấn em, em liền cầm không được nữa…” Chiến Hàn Quân nhẹ nhàng dán vào trong lồng ngực của cô. Thật xin lỗi mà nói: “Linh Trang, xin lỗi em, anh chỉ là quá yêu em thôi. Không ngờ được rằng sẽ tăng thêm cho em nhiều phức tạp đến như thế. Càng không có nghĩ được vào thời gian mà em mang thai. Em cũng biết anh mà, tử nhỏ cho đến lớn, đều không thích em tiếp xúc với bất kì đứa con trai nào khác” Linh Trang nói: “Em biết mà. Em cũng không thích anh cùng những cô gái khác có quan hệ xác thịt đâu. Anh Hàn Quân à, em không trách anh đâu.” Cô ngáp một cái, Chiến Hàn Quân ngẩng đầu nhìn về phía Linh Trang đang vô cùng bối rối, đột nhiên vén chăn lên nằm vào trong, nói: “Anh cùng em ngủ một lát nhé.” Linh Trang cuộn vào trong lồng ngực tràn đầy hương vị ngọt ngào của anh mà đi ngủ. Chiến Hàn Quân lắng lặng mà ngắm nhìn từng chỉ tiết trên khuôn mặt của Linh Trang, dường như là mấy ngày rồi không có nghỉ ngơi tốt cho được, Linh Trang chợt bắt đầu xuất hiện quầng thâm mắt rồi. Cái tật xấu mà thích ngủ này chỉ sợ cũng không phải là do có thai mà ảnh hưởng, mà là do anh mấy ngày nay chiến tranh lạnh với Linh Trang, Linh Trang sợ là cũng không có được nghỉ ngơi tốt. Chiến Hàn Quân cũng bị chính cái hành vi ghen tuông điên cuồng của mình làm cho không còn gì để nói nữa rồi. “Linh Trang à, anh yêu em” Chiến Hàn Quân nhẹ nhàng nỉ non mà nói. Khóe môi của Linh Trang cong lên, trong lúc nửa tỉnh nửa mê mà rúc vào trong lồng ngực của anh. Chiến Hàn Quân ôm thật chặt lấy cô, vừa hạnh phúc lại vừa mãn nguyện. Dần dần sau đó, Chiến Hàn Quân cũng nhắm mắt lại, từ từ mà chìm sâu vào trong giấc ngủ. Cũng không biết là đã ngủ được bao nhiêu lâu rồi, độ nhiên nghe được tiếng âm thanh kim loại va chạm vào nhau, âm vang kịch liệt vang lên trên đỉnh đầu. Chiến Hàn Quân cả kinh mà mở mắt ra, nhìn thấy hai tay của Nghiêm Mặc Hàn đang cầm đồng bạt, đang dùng một lực vô cùng lớn mà đụng vào nhau, phản ứng của Chiến Hàn Quân đầu tiên đó chính là khẩn trương bịt lại tai của Nghiêm Linh Trang, sau đó phẫn nộ mà nói với Nghiêm Mặc Hàn: “Dừng tay lại” Nghiêm Mặc Hàn hi hi ha ha mà dừng lại bát náo. Trêu chọc nói: “Ban ngày ban mặt rồi, còn ngủ cái quái gì nữa chứ?” Chiến Hàn Quân xanh mặt mà nổi giận rồi nói: “Ai cho anh vào đây cơ chứ?” Nghiêm Mặc Hàn nói: “Các cậu cũng đâu có khóa cửa phòng đâu. Tôi cứ thế mà vào thôi. Dù sao thì hai người cũng có làm mấy cái chuyện xxoo đâu mà” “Đi ra ngoài” Chiến Hàn Quân ra lệnh nói. Nghiêm Mặc Hàn quay người rồi đi ra ngoài. Chiến Hàn Quân nhìn về phía Nghiêm Linh Trang, hai con mắt khoáng đạt đẹp như ngọc lưu ly của Linh Trang mở ra một cái he hé, rồi sau đó lại chìm vào giấc ngủ sâu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio