Chương Vậy cô muồn thế nào
Ánh mắt hung ác của Lục Hạo Thành bắn về phía Lục Hạo Khải, anh đã nhịn hắn lâu lắm rồi, giờ không ngại đánh cho hắn răng rơi đầy đất.
“Lục Hạo Khải, mày nói thêm một cậu thử xem?”
Lam Hân kéo tay anh, nhìn anh ôn nhu cười cười: “A Thành, sao phải nồi giận vì một người như thế?
Miệng người ta còn to hơn cái chân bị phù, anh đi lên làm gì?”
Một tiếng “A Thành”, ngọt tới tận xương Lục Hạo Thành.
Cô nhóc này từ trước đến nay vẫn gọi thẳng họ tên của anh, một tiếng “A Thành”, vẫn là lần đầu tiên cô gọi, nếu gọi “chồng”nghe sẽ còn thích hơn nữa.
Anh có chút si mê nhìn cô, lộ ra nụ cười mê hoặc lòng người , nhìn kỹ lại có chút điên cuồng, tà mị, cô gái của anh cứ luôn dịu dàng thế này thì tốt biết bao.
Có An An nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của Lục Hạo Thành khi nhìn Lam Hân, phát điên vì ghen tị.
Là cô ta lớn lên cùng Lục Hạo Thành, dựa vào cái gì Lục Hạo Thành chỉ đối tốt với mình Lam Hân .Trong đôi mắt âm trằm của Cố An An hoàn toàn nhìn ra sự không cam lòng.
Mà Lục Hạo Khải lần này lại nổi giận, “Lam Hân, nói chuyện chú ý đúng mực, đừng tưởng rằng có Lục Hạo Thành che chở cô, tôi cũng không dám động vào cô.”Dám nói hắn như thế, Lam Hân là người đầu tiên.
Lam Hân nhìn thấy Lục Hạo Khải tức giận muốn nỗi điên, đáy lòng lại hả hê “Giám đốc Lục, mỗi lần nhìn thấy anh, hình như đều là anh trêu chọc tôi trước.”
Vẻ mặt Lam Hân thong dong, khóe miệng nở nụ cười xấu xa, so với việc Lục Hạo Khải nổi giận đùng đùng, lúc này Lam Hân lại rất nhàn nhã.
Lục Hạo Thành thấy Lam Hân như vậy, bỗng nhiên nhớ tới lúc nhỏ, những khi thấy Lục Hạo Khải hãm hại anh, Lam Lam cũng đứng ra bênh vực như vậy.
“Vậy thì sao?”
Lục Hạo Khải cười lạnh, hắn muốn xem người phụ nữ này có thể giả bộ tới khi nào?
Người phụ nữ hiện tại đang ở cạnh hắn, lần đầu gặp mặt đã chơi trò đẩy đưa , còn không phải phút chốc đã bị Lục Hạo Khải hắn tóm gọn, đêm qua “săn sóc” còn khiến cô ta khóc cầu xin tha thứ, hôm nay lại dán lên người mình không chịu rời đi.
“Vậy thì sao?
Giám đốc Lục, vậy anh muốn thế nào?”
Lam Hân cười hỏi lại, kia vẻ mặt vô hại tươi cười, xán lạn, chính là ý cười không hề thấy nơi đáy mắt.
Lục Hạo Thành thấy cô vui vẻ, cũng mặc cô nháo, nói cách khác, người phụ nữ của Lục Hạo Thành, có thể làm bất cứ điều gì cô thích.
Lục Hạo Khải nghiễn răng nói: “Lam Hân, tôi muốn thế nào, sau này cô sẽ biết.”
Một ngày nào đó, hắn nhất định sẽ khiến người phụ nữ này quỳ gối xin tha thứ.
“Được, tôi chờ !”
Lam Hân bình thản lên tiếng.
Dù sao cô hoàn toàn không thích gia đình này, mẹ cô bị mẹ hắn làm cho thương tích đầy mình, cô gặp một lần đã muốn đánh một lần.
Lục Hạo Khải cũng xem trọng bản thân rồi, làm như cả thế giới đều phải xoay quanh khiến hắn vui vẻ vậy.
Cô liếc Lục Hạo Thành, thấp giọng nói: “Đi thôi!”
“ừ”
Lục Hạo Thành nhẹ nhàng gật đầu, giọng càng ôn nhu, hai người lập tức sóng vai nhau bước đi.
Lục Hạo Thành tiến lên vài, quay đầu lại, ánh mắt quỷ dị nhìn thoáng qua Lục Hạo Khải cùng người phụ nữ bên người hắn.
Lúc này, Lâm Tử Thường mới từ khiếp sợ: nhìn lại bóng dáng Lục Hạo Thành, cô ta vô cùng phẫn nộ, cho tới bây giờ, đều là đàn ông xoay quanh , đây là lần đầu tiên cô ta chủ động cho một người đàn ông cơ hội, không nghĩ tới đối phương lại sỉ nhục mình như thế.
Cố An An vẻ mặt áy náy nhìn Lâm Tử Thường: “Tử Thường, thật xin lỗi! Tôi không thể giúp được gì cho cô, nhưng cô cũng đừng từ bỏ, trái tim càng kiên định cùng kiên trì , nhất định sẽ có kết quả.”
Tuy nhiên. ….. Cố An An cười lạnh, chỉ cần có Có Ức Lam ở đây, Lục Hạo Thành sẽ không để tâm đến người phụ nữ nào khác.
Cho dù Cố Ức Lam không xuất hiện, Lục Hạo Thành cũng sẽ không rung động với bắt cứ ai “Không có việc gì!”
Sắc mặt Lâm Tử Thường khó coi lắc lắc đầu, cô ta không có dễ dàng bị đánh gục như vậy đâu.
Cố An An cười nói “Chúng ta đi vào trước đi, hôm nay còn có chuyện khác cần hoàn thành.”
“Được!”Lâm Tử Thường nhìn cô ta cười cười.
Cả hai quay người bước vào trong, Cố An An từ đầu đến cuối, không thèm liếc mắt đến Lục Hạo Khải một cái.
Điều này vượt quá sự hiểu biết của Lục Hạo Khải đối với Cố An An, hắn nghĩ Cố An An sẽ khóc nháo, mách với cha mẹ, nhưng cô ta vô cùng bình tính, thậm chí còn dùng ánh mắt khinh thường liếc hắn.
Lục Hạo Khải nhìn bóng lưng Cố An An, đáy lòng có cảm giác kỳ quái, Có An An này đang muốn giở trò gì vậy?
Nhưng trong lòng lại thấy hụt hãng , nhất định là bản thân bị Cố An An ngó lơ , mới có thể sinh ra loại cảm giác này.
Người phụ nữ trong ngực nhìn anh với vẻ mặt u ám, “Sao thế?
Sợ vợ à, Lục Hạo Khải, Vu Khanh tôi cũng không giống những phụ nữ khác, anh lập tức trở về ly hôn, sau đó cưới tôi vào cửa, nếu không, tối qua tôi không về nhà, trở về không có cách nào nói chuyện với cha mẹ.”
TẢ ” Lục Hạo Khải vẻ mặt khiếp sợ nhìn người phụ nữ đang bắt mình phải chịu trách nhiệm, hai người chỉ là chơi cho vui thôi, sao cô ta coi là thật chứ.
Hắn quỷ dị cười, thản nhiên nói: “Vu Khanh, không phải nói vui vẻ chút thôi sao?
Chuyện đêm qua, đến rồi tan, mọi người đều là người trưởng thành, nên biết quy tắc trò chơi.”
Hắn vẫn lang thang nhiều bụi hoa, cùng người phụ nữ nào ở cạnh cũng đều như thé, sau đó thì chia tay, sau này gặp lại không ai biết ai, đây mới là”chơi”.
Vu Khanh này ngay từ đầu còn không thèm nhìn mình liếc mắt một cái, hiện tại lại bám lấy hắn, ha hả, phụ nữ : Nhưng Cố An An này sao lại thế, không khóc không nháo .
Không đúng, hắn nghĩ cái gì vậy?
Cô ta không khóc không nháo, hoàn hảo làm một bình hoa di động, không phải tốt lắm sao?
Mà Vu Khanh lại làm khó dễ , khoanh tay trước ngực, kiêu ngạo nhìn Lục Hạo Khải, “Lục Hạo Khải, đó là lần đầu tiên của tôi, nếu anh muốn như vậy qua loa cho xong, vậy thì, chúng ta gặp nhau ở tòa án.”
Lục Hạo Khải vừa nghe lời này, nháy mắt không vui, phụ nữ ở bên hắn nhiều như vậy, sáng hôm sau đều rời đi , người này có phải điên rồi không, gặp nhau trên tòa?
Hắn lên tiếng châm chọc: “Vu Khanh, sao cô có thể là lần đầu tiên chứ, cho rằng Lục Hạo Khải tôi là thằng ngốc sao?”
Vẻ mặt châm chọc Vu Khanh nháy mắt biến đổi, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua “Lục Hạo Khải, khi anh tới gần, tôi đã cảnh cáo anh, tôi không giống những phụ nữ khác, sau khi chạm vào tôi sẽ phải chịu trách nhiệm. Tôi sẽ cho anh ba ngày để ly hôn với vợ, Nếu anh chưa ly hôn trong ba ngày, thì chúng ta sẽ gặp anh tại tòa. Tôi nghĩ anh nên làm quen với tội danh hiếp dâm đi. “
Lục Hạo Khải nhíu mày, đáy mắt xẹt qua một tia quỷ dị, lần này sẽ không phải bị gài chứ?
Cùng Cố An An ly hôn, nói giỡn không vậy, bọn họ còn chưa làm hôn lễ, hắn cứ như: vậy mà ly hôn, chờ đợi chỉ có một kết cục, chính là bị đuổi khỏi Lục gia.