Chương : Bị cắn ngược lại một cái
Lam Hân vừa thấy giọng nói thêm dầu vào lửa đường hoàng như vậy, nhìn những người đang vây quanh xem trò, một đám người ôm tâm lý xem kịch vui, mà cô, cô chính là người diễn trò, hóa ra người đàn ông này có ý vậy.
Ông ta đang có tình tiếp cận Lam Hân, có gắng làm hỏng thanh danh của cô.
Dù sao thanh danh của cô cũng đã hỗn độn, cũng không để ý thêm chuyện này, sảng khoái chính là, lúc nãy cô đã bẻ gãy ngón tay của người đàn ông kia, cô trông thì yếu đuối, nhưng lực cũng không nhỏ.
Người đàn ông trung niên thấy Lam Hân thong dong đứng tại chỗ cũng không nói chuyện, hắn nhíu mi, cảm nhận được đau đớn từ ngón tay truyền đến, đáy lòng có chút mơ hồ, nhìn qua là một cô gái yếu đuối sao lực có thể mạnh như vậy?
Nhưng hắn chắc là quên mắt, cái khác không nói, nhưng ngón tay tám chín phần là đã gãy rồi.
Người xem kịch vui vây đến càng nhiều, Lam Hân vẫn bình tĩnh đứng đó, nhưng ánh mắt nhìn người đối diện lạnh vô cùng.
Lam Hân cong môi, vô tội cười cười: “Chú à, nói tôi quyến rũ chú, không bằng chú nói rõ cho mọi người, tôi quyên rũ chú thế nào ”
“Cô…, sao cô có thể. hỏi câu không biết xấu hỗ như vậy?”
Đối phương lập tức bối rối, bị Lam Hân gọi là chú, lại phẫn nộ mà hỗn hễn nhìn cô.
Lam Hân lơ đễnh cười cười, ngước mắt lên thì thấy Lâm Tử Thường ở cách đó không xa đang nhìn mình cười quỷ dị, cô chợt thắc mắc, Lâm Tử Thường vì sao lại dùng ánh mắt kia nhìn mình.
Lam Hân mơ hồ ý thức được điều gì đó, cô cười nói: “Chú còn có mặt mũi nói ra, sao tôi lại không có mặt mũi mà hỏi, ở buổi tiệc nhiều người trẻ tuổi đẹp trai như vậy, sao tôi phải quyến rũ người vừa già vừa xấu lại vừa béo như chú nhỉ?”
Lam Hân trực tiếp công kích.Nếu cô không nhầm, người đàn ông này là do người khác xúi giục.
NHA ha Ti ” Người vây quanh nhịn không được mà bật Người đàn ông kia vừa căng thẳng lại xấu hổ, nheo mắt chỉ vào Lam Hân, “Cô cô….. cô nói ai vừa già vừa xáu lại còn béo. …. . ” Đối phương nói tới đây, cúi đầu nhìn nhìn thân hình mập mạp của mình, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
Béo luôn là nỗi khổ của hắn, lại bị người trước mặt vạch trần chốn đông người, lòng hắn cảm thấy khó chịu, giống như bị một tảng đá lớn đè lên, đột nhiên không thể hô hấp.
Lam Hân hơi có chút bát đắc dĩ, cô không nghĩ trêu chọc bất cứ ai, nhưng phiền toái luôn tìm tới cô.
Thế giới này với ai cũng vậy thôi , hoàn toàn quyết định bởi cái tâm.
Trước đây, đối mặt với cảnh tượng như vậy, cô chỉ có thể hội khúm núm để những người vô sỉ như vậy hãm hại mà không phản kích.
Nhưng hiện tại thì khác, có một số việc nếu bản thân không tự: chống trả, ngược lại sẽ trở thành tai tiếng.
Một lần vạch trần đối phương, ngày sau hắn cũng không dám đến bắt nạt nữa.
“Chú à, nói chuyện, làm việc phải có lương tâm.”Lam Hân bỗng nhiên nói.
Đôi mắt cô khoảng tối khoảng sáng, lắp lánh như sao trời, người chung quanh nhìn thấy, không khỏi có chút choáng váng.
Mà người đàn ông trung niên nhìn thấy, anh ta không khỏi cảm thấy có lỗi với cô.
Hắn vung tay, ngón tay đau đớn nhắc nhở hắn, giờ phút này bản thân đang làm cái gì.
“Lam Hân, sao tôi không có lương tâm chứ?
Rõ ràng là cô quyến rũ tôi, còn nói đến chuyện lương tâm?
Khi cô đi quyến rũ chồng người khác, có nói đến lương tâm không?”
Hắn tỏ vẻ mình bị oan ức, đôi mắt ti hí lạnh lùng nhìn Lam Hân.
Lam Hân hơi nheo mắt, hắn biết tên của mình?
Trước đó cô chưa từng gặp qua người như vậy.
Mà lúc này, Nhạc Cẩn Hi đứng ở trong đám người, yên lặng nhìn cô gái đang tỏa sáng kia, cô vẫn có năng lực tự giải quyết chuyện của mình, nhưng anh vẫn muốn bảo vệ cô thật tốt.
Lam Hân bỗng nhiên nâng mắt, nhìn camera đang hướng về vị trí của mình rồi chậm rãi cười: “Ông chú này, càng nói càng thái quá , không bằng như vậy, chúng ta gọi bảo vệ tới, bảo họ mở camera xem chuyện gì đã xảy ra, là quấy rối hay quyến rũ phải xem thì mới rõ ràng được.”
Đối phương nghe xong thì kinh ngạc, không nghĩ tới giờ phút này, Lam Hân vẫn trần định như vậy.
Hắn trước kia nếu quấy rối thất bại, sẽ dùng chiêu này cắn ngược lại một cái, rất người phụ nữ lúc ấy qua lo lắng nên vội vã rời đi.
Người phụ nữ này thật khác biệt .
camera giám sát.Người xung quang cũng đang nhìn vào camera.
Lam Hân biết, biết thân phận của những người đến nơi này rất đặc biệt, công tác an ninh và giám sát ở đây tất nhiên sẽ chặt chẽ, một khi xảy ra sự cố, khách sạn cũng không chịu được trách nhiệm.
Lâm Tử Thường cũng nhìn thoáng đỉnh đầu Lam Hân, thật đúng là có camera.
Tên ngu ngốc, hắn rốt cuộc đã làm thế nào Lam Hân nhìn qua thì yếu đuối, hủy hoại thanh danh của cô ta phải thật dễ dàng mới phải chứ.
TNAY . ” Hắn bối rối nhìn Lam Hân.
Lục Hạo Thành đi tới cũng nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.
Anh lấy điện thoại gọi cho Diêu Tuấn, chủ của khách sạn này.
Ở góc lối đi, điện thoại nhanh chóng được kết nối, anh thấp giọng nói: “Diêu Tuấn, người phụ nữ của tôi bị người trong khách sạn của anh vu oan bắt nạt, hiện tại anh lập tức thông báo với giám sát, đưa đoạn ghi hình mọi người xem, ai là loại người gì?
Đừng tưởng rằng hắn là quản lý bên tổ chức, tôi sẽ để vào.
mắt.”
Diêu Tuấn vừa nghe lời này, chỉ cảm tháy thế giới này đảo.
lộn rồi.
Lục Hạo Thành mà lại có phụ nữ.
Trời đất ơi! ! Không phải anh ta điên rồi, thì chính là thế giới này điên rồi, Lục Hạo Thành lại đột nhiên tuyên bố, anh ta có phụ nữ?
“Được được, chuyện này tôi sẽ giải quyết, nếu không khách sạn của tôi không thấy được mặt trời ngày mai mắt.”
Diêu Tuân cúp điện thoại, lập tức chạy tới phòng giám sát, đích thân chạy tới nhanh như mũi tên bay.
Lục Hạo Thành là một người nói một không có hai, Thẩm Thiên Diệu kia quả thực là tự tìm chết.
Đúng là chó không thẻ thay đổi thói quen ăn phân, mỗi lần có hắn trong bữa tiệc, thể nào cũng quáy rồi.
Gặp được người mạnh mẽ một chút , hắn cắn ngược lại một cái, khiến người ta xấu hổ vô cùng.
Lam Hân cùng Thẳm Thiên Diệu đối mắt trong khoảng ba phút.
Người chung quanh đã bắt đầu chỉ trỏ Lam Hân, xôn xao đủ ý kiến.
Cố An An đi tới thì có chút không hài lòng, Lam Hân lúc này quá trấn định, khiến cô ta phải nhíu mày “Tốt nhất, xem lại camera theo dõi đi, xem rốt cuộc là ai nói dôi?”
Thẩm Thiên Diệu bỗng nhiên cười đắc ý, ông chủ khách sạn này hắn quen biết .
Người phụ nữ này chẳng qua chỉ là quản lý thiết kế nhỏ nhoi, Diêu Tuấn kia, ít nhiều cũng cho hắn chút mặt mũi.
Dù sao tổ chức tiệc ở nơi này, cũng là do hắn đề cử khách sạn này.
Lam Hân cũng tự tin tràn đây : “Tôt nhât ông cứ tự tin như vậy đi, chúng ta cùng đi tìm người phụ trách đi.”
Lam Hân chuẩn bị rời đi, cách đó không xa trên màn hình lớn thượng, bỗng nhiên có một giọng nói truyền đến.