Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

chương 619

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Chỉ muốn là thế giới của em

Lục Hạo Thành vẫn ra vẻ oan ức, dáng vẻ lại động lòng người : “Lam Lam, anh nói sự thật, không phải lấy cớ.”

Lam Hân không nói nên lời, anh đã nói không phải lấy cớ, cô chẳng lẽ phải lãng phí thời gian quý giá cùng anh cãi cọ loại chuyện này sao?

Quên đi, quên đi, Lục Hạo Thành coi cô như bảo bối, xem cô là duy nhất, cô rộng lượng một chút, không cần so đo.

với anh.

Cô nhìn anh đăm đăm “Lục Hạo Thành, lần này em tha thứ cho anh, nếu lại có lần sau. ….. ” “Lam Lam, chúng ta là người yêu, nhất định còn có lần sau.”

Lục Hạo Thành cười xấu xa ngắt lời cô, chuyện này cần phải nói rõ ràng, loại chuyện này khẳng định còn có lần sau.

Không có lần sau, trừ phi bọn họ không phải người yêu, không phải người yêu thì không có khả năng, cả đời này, ngoài anh, cô cũng không thể với ai, cho dù cô không thương anh, anh cũng sẽ đem cô giam cầm ở bên người.

Lam Hân: “….. – ” Cô nhìn chằm chằm vẻ mặt yêu nghiệt của Lục Hạo Thành, sao mới sáng sớm đã tỏa sáng thế chứ?

Nếu cô lấy mạng sống của mình ra để đánh cược thì kết quả sẽ như thế nào, cô tin rằng đó sẽ là một kết quả tốt.

“Được được, nhưng mà, trước khi em yêu anh, không cho phép anh làm như vậy.”

Con người khi còn sống cũng không thể nghĩ mọi chuyện đều tốt đẹp, giờ khắc này yêu nhau, ngay sau đó đã quay lưng lại, loại chuyện này nơi nào cũng có.

Lục Hạo Thành thấy cô không tức giận , bỗng nhiên cười vô cùng sáng lạn, “Tuân mệnh, bà xã tương lại, tương lRh Không, ông xã của em nhất định chỉ đâu đánh Bởi vì người em lướt qua trong cuộc đời, em lại đi vào trái tim tôi.

Cho nên, em nhất định phải là bà xã của anh, Lục Hạo Thành thầm nói.

Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Lam Hân, Lục Hạo Thành tiếp tục được một tắc lại muốn tiến một thước : “Lam Lam, hiện tại anh muốn nói rõ ràng, tham vọng anh không lớn, chỉ mong là cả thế giới của em.”

Cô nhóc này khác với người bình thường, có người chỉ có chút không hài lòng, sẽ tức giận không thôi, nhưng cô rất lương thiện, trong lòng tràn ngập tinh thần trọng nghĩa, sẽ luôn suy nghĩ vì người khác.

Lam Hân bỗng nhiên thở ra một hơi, trừng mắt với Lục Hạo Thành “Lục Hạo Thành, mới sáng thức dậy, đã làm người ta phát hỏa.”

Cô đây là tức giận đến xì khói.

Lục Hạo Thành chậm rãi đứng dậy, ngồi chồm hồm lâu quá , chân anh bỗng tê dại, lảo đảo về phía Lam Hân.

“AI”

Lam Hân bị anh vô ý xô ngã, cả người ngã ngửa trên giường.

Lục Hạo Thành dán trên người cô, khóe miệng gợi lên nụ cười xấu xa, anh thật sự thích thích những tai nạn ngoài ý muốn này.

“Lục Hạo Thành.”

Bỗng nhiên, giọng nói nhẹ nhàng truyền vào tai Lục Hạo Thành .

Lục Hạo Thành căng thẳng, hơi ghé mắt, nhìn thấy cô gái nhỏ đang trừng nhìn mình, vô cùng giận dữ, nổi giận đùng đùng.

Lục Hạo Thành cười thật tươi, “Lam Lam, ngoài ý muốn.”

“Ngoài ý muốn!”

Lam Hân gầm lên một tiếng, “Anh còn không nhanh chuẩn bị đến hội trường ”

Lam Hân vẫn căm tức nhìn anh.

Lục Hạo Thành cười nói: “Lam Lam, chuyện hôm nay không quan trọng.”

Anh khẽ vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi của cô, đôi môi đỏ mọng, cực kỳ mê người.

Động tác mơ hỗ như vậy làm cho mặt Lam Hân đỏ lên, cả người lập tức căng thẳng nhìn Lục Hạo Thành.

“Lục, Lục Hạo Thành, đừng làm càn , đừng cho là thanh mai trúc mã, anh anh…… FÝHa hai v. ” Lục Hạo Thành bỗng nhiên cười ngắt lời cô cô, “Lam Lam, em cuối cùng đã thừa nhận chúng ta là thanh mai trúc mã .”

“Chẳng lẽ không đúng?”Lam Hân hỏi lại.

“Đúng, Lam Lam! Anh và em là thanh mai trúc mã, em ở bên ai cũng không tốt, chỉ có bên anh mới tốt.”

Lục Hạo Thành không ngừng gật đầu, không ai có thể tưởng tượng, Lục Hạo Thành sẽ có vẻ đáng yêu như vậy.

AT ” Lam Hân đầu đầy vạch đen, giờ phút này thật sự muốn nhớ lại chuyện trước đây, Lam Hân cô sẽ làm thế nào.

Chỉ chơi cùng thanh niên Lục Hạo Thành này, không chơi với các bạn gái.

V se LỆ Sau vài giờ.

Lam Hân rốt cục cũng lên xe.

Lam Hân cảm thấy mọi chuyện không hề dễ dàng, ở bên Lục Hạo Thành, quả thực chỉ có lãng mạn cùng đau khổ.

Cô là đau khổ, Lục Hạo Thành là lãng mạn.

Chương Siậc Chỉ muốn lò thế giới của Øð quảng cáo Cô chỉ cần ở cùng anh, thì anh lại giỗng như một đứa trẻ chưa lớn.

Hai người đi tới hội trường, hôm nay vẫn rất đông người.

Lục Hạo Thành có việc tìm ban tổ chức, Lam Hân đi đến hội trường, cùng Âu Cảnh Nghiêu, Dương Tĩnh cùng nhau xử lý chuyện ở hội trường.

Dương Tĩnh thấy Lục Hạo Thành rời đi, tinh thần hóng hót nổi lên, ở bên tai Lam Hân thấp giọng nói: “Quản lý Lam, từ khi cô đến công ty, tuổi thọ của chúng tôi đã dài hơn rất nhiều.”

Lam Hân: ” Cô thấp giọng nói: “Chị Dương, tôi thấy mọi người vẫn rất tốt mài”

Dương Tĩnh liếc cô một cái, “Quản lý Lam, đúng là cô chưa gặp qua giám đốc Lục nổi giận, trước kia chúng tôi mệt mỏi nhát là lúc đi làm.”

Lam Hân hỏi lại: “Chị Dương, ai đi làm mà không mệt mỏi?”

Dương Tĩnh: “Loại mệt này khác với kiểu cô nói.

Suốt ngày chúng tôi sống trong nỗi lo bị sa thải, đó mới là mệt mỏi thật sự, cô không biết đâu, từ sau khi cô tới, chúng tôi sống cũng không tồi, còn đàm phán được dự án, ngày tháng trôi qua rất tốt, hơn nữa, lúc này đây, chúng ta còn đàm phán được dự án hợp tác với nước ngoài.

Hai mươi công ty hợp tác, năm nay có thể nói là triển lãm thành công nhất.

Đều là công lao của quản lý Lam, ai cũng thích thiết kế của cô, rất nhiều đơn vị hợp tác đều thích.”

Dương Tĩnh nhìn thấy quần áo được trưng bày, vô cùng hưng phần.

Thiết kế quần áo của Lam Hân, so với thiết kế của Lâm Hiểu Mạn càng khiến người ta yêu thích hơn.

Lam Hân cười cười, không nghĩ tới cô còn có năng lực như vậy.

Dương Tĩnh bỗng nhiên lôi kéo Lam Hân nói: “Lam Lam, thưởng cuối năm của công ty, toàn bộ dựa vào cô.”

Làm Hân ” Cô có năng lực như vậy sao?

Không giống nha! “Chị Dương, tôi không chịu nổi áp lực nổi.”Lam Hân cười nói “Tôi cảm thấy được có thẻ.”

Giọng nói dễ nghe của Âu Cảnh Nghiêu chậm rãi vang lên bên tai Lam Hân .

Lam Hân nhanh chóng quay đầu lại, chỉ thấy Âu Cảnh Nghiêu trong bộ âu phục đen, nhìn cô thật sâu, đôi mắt đen lóe sáng, khóe mắt hơi nhếch lên, môi mỏng khẽ mím lại.

Lam Hân nghỉ hoặc nhìn anh, “Có thể cái gì?”

Âu Cảnh Nghiêu cong môi mỉm cười: “Thưởng cuối năm.”

Trời! Âu Cảnh Nghiêu anh là công tử thế gia ở thành phố Giang, sẽ thiếu giải thưởng cuối năm sao?

“Ha hải”

Lam Hân cười cười: “Thư ký Âu, chị Dương , hình như: mọi người kỳ vọng quá cao rồi.”

“Không không không.”

Dương Tĩnh bên cạnh nói: “Quản lý Lam, cô chỉ cần khiến giám đốc Lục mỗi ngày vui vẻ , chỉ cần tâm trạng giám đốc Lục tốt, mọi chuyện đều có có thẻ.”

Lam Hân bỗng nhiên khó hiểu nhìn Âu Cảnh Nghiêu cùng Dương Tĩnh, cô dở khóc dở cười: “Hai vị, kỳ vọng càng cao, thất vọng càng lớn.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio