Chương :
“Ai” Lạc Cẩn Nghiên bỗng nhiên hỏi thẳng bên tai.
Lam Hân nhìn ngũ quan duyên dáng tinh tế của cô ấy, Nghiên Nghiên này thật sự không hổ là người đẹp trời sinh, có thể tủy ý nằm trên cô, nhưng cũng rất quyến rũ.
Lam Hân mỉm cười: “Mộc Tử Hoành!”
“Chậc……” Lạc Cẩn Nghiên chậc một tiếng, nhưng……
Đáy lòng Lạc Cần Nghiên dâng lên một cảm xúc khó tả.
Lam Hân nói: “Nghiên Nghiên, Mộc Tử Hoành thực sự không tồi!”
“Ah, Lam Lam, cô lại nói thay cho Mộc Tử Hoành sao? Cô đừng quên, hai chúng ta mới là một gia đình.” Lạc Cẩn Nghiên nói, cảm thấy lần đầu tiên trên mặt mình có chút nóng đỏ.
Lam Hân mỉm cười nói: “Nghiên Nghiên, tôi biết chúng ta là một gia đình, nhưng Nghiên Nghiên, điều này không liên quan gì đến việc cô gặp một người đàn ông tốt, tôi đấy?
Chỉ muốn cô tìm một người đàn ông tốt yêu thương cô nhiều, bởi vì cô xứng đáng.”
Bởi vì cô xứng đáng!
Lời này khiến cho lòng của Lạc Cẩn Nghiên ấm áp, “Tôi à, gặp được Lam cục cưng cô, cũng là xứng đáng.”
“Ha ha…… ” Lam Hân mỉm cười, với sự dịu dàng của trái Lạc Cần Nghiên nhìn cô, đôi mắt cũng rất dịu dàng, cô gái này, nụ cười luôn rực rỡ, giống như ánh mặt trời, chiếu sáng ấm áp.
“Cần Nghiên, chuyện của Mộc Tử Hoành, cô có thể từ từ xem xét, tôi biết sau khi cô trải qua chuyện của Ôn Lang, ít nhiều gì cũng mắt niềm tin vào tình yêu. Nhưng Nghiên Nghiên, trên thế giới cũng có người tốt mà.”
Lạc Cần Nghiên gật đầu, những người đàn ông tốt trên thế giới, khó tìm giống như mò kim đáy biển vậy.
Nhưng. Cô bỗng nhiên có bước chuyển ngoặc, dưới cùng của ánh mắt có chút sáng, “Lam Lam, vậy cô và Lục Hạo Thành thì sao? Cô vẫn chưa nói cho tôi biết, giữa cô và anh ta đã phát triển như thế nào rồi.”
Trên thực tế, cô ấy luôn biết, Lam Lam đối với Hi Hi không có cảm tình, hỏi điều này, trái tim cô ấy có chút không vui vẻ mây.
Đây là em dâu mà cô ấy thích!
Trước đây không có Lục Hạo Thành, mối quan hệ giữa Lam Lam và Hi Hi rất tốt, nhưng bây giờ cô thấy rằng, Hi Hi trầm mặc đi rất nhiều.
Lam Hân nghe xong hỏi: “Không phải nói chuyện của cô sao? Sao lại chuyển thành tôi rồi?”
“Hừ!” Lạc Cẩn Nghiên chỉ vào mũi cô: “Cô gái, đã học được cách nói lại tôi rồi, giữa chúng ta không phải là không có gì không nói sao? Tôi chỉ muốn biết giữa cô và Lục Hạo Thành tiến triển như thế nào rồi. Theo tôi nhìn thấy, Lục Hạo Thành cũng là một người không tôi.”
Lam Hân thực sự cảm thấy, người bên cạnh cũng vậy.
“Tôi biết anh ấy không tồi, bây giờ đang trong giai đoạn phát triển.” Lam Hân cũng trả lời thẳng thắn.
Hazz!
Lạc Cẩn Nghiên thở dài, xem ra Hi Hi không có hy vọng gì cả rồi.
Cô gái này thực sự trong lòng không có Hi Hi.
Lạc Cần Nghiên cũng trầm giọng nói: “Lam Lam, phát triển tốt nhé, tất cả chúng ta phải được hạnh phúc, cô, tôi, Hi Hi, ba chúng ta đều phải hạnh phúc!”
“Ừm!” Lam Hân cũng mỉm cười và gật đầu.
“Hả Ng ” Lạc Cẩn Nghiên nhìn Lam Hân ngoan ngoãn, không nhịn được cười: “đúng là một cô bé quyến rũ, ngủ đi, ngày mai cô phải đi làm nữa.”
Lam Hân nói: “ừm! Nghiên Nghiên, cô cũng đừng suy nghĩ nhiều, số phận là do trời định, còn về Ôn Lang, cô cũng đừng quá buồn, sớm thoát ra, mới có thể đón được tình cảm mới.”
“Tôi biết rồi, thực sự cũng không buồn cho lắm, chỉ là cảm thấy lãng phí thời gian ba năm mà thôi.” Lạc Cẩn Nghiên cũng thở ra một hơi thở sâu.
Lam Hân nhìn cô, đầy đau khổ, nữ thần xinh đẹp như Nghiên Nghiên, có rất nhiều người theo đuổi cô ấy, nhưng những năm qua, cô chỉ để ý mỗi Ôn Lang, mối quan hệ này tận đáy lòng nói không kỳ vọng, thậm chí ngay cô cũng không tin.
Bây giờ, cô chỉ hy vọng Nghiên Nghiên thoát khỏi mối quan hệ này, và tương lai, cô ấy sẽ gặp được người tốt hơn.