Chương :
Gặp qua rất nhiều người mẫu , nhưng không ai khiến người ta có cảm giác trước mắt sáng ngời như cô gái này, nụ cười của cô khiến người đối diện thấy thoải mái.
Lâm Hạo Thiên hơi nghiêm mặt nói: “Xin chào, tôi là Lâm Hạo Thiên, có thể gọi Hạo Thiên.”
“Nhà tạo mẫu Lâm, xin chào!” Hàn Tinh tuy rằng cười, nhưng vẫn duy trì xa cách.
Lâm Hạo Thiên xấu hồ cười cười.
Lục Hạo Thành nhìn cậu ta mà thiếu chút nữa nhịn không được bật cười thành tiếng, chưa từng thấy Lâm Hạo Thiên tự giới thiệu qua với người mẫu nào.
Xem ra, người con gái bên cạnh Lam Lam đều là vật báu, bạn bè cô người gặp người thích.
Lâm Hạo Thiên trừng mắt nhìn Lục Hạo Thành đang cười mình.
Cậu ta đã có Lam Hân , còn không để anh có bạn gái sao ?
Đã từng trang điểm cho rất nhiều phụ nữ, nhưng anh chưa bao giờ trang điểm cho bạn gái của mình. Là một người đàn ông, cảm thầy thật nghẹn khuất .
Lục Hạo Thành cho cậu ta một ánh nhìn cổ vũ, lại tiếp tục ngắm Lam Hân bận rộn.
Anh chỉ nhìn, sẽ không làm, cho nên lặng lẽ đứng trong góc không quáy rầy công việc của Lam Hân. Nhìn cô bận rộn mà mồ hôi nhễ nhại, anh càng thấy xót xa.
Bùi Dao Tinh cùng Cố An An đã cũng đang xem buổi biểu diễn thời trang này, nhìn màn trình diễn tuyệt vời trong Chương trình, khuôn mặt của Cố An An cùng Bùi Dao Tinh lập tức khó chịu.
Bùi Dao Tỉnh tựa vào ghế xoay, sắc mặt có chút vặn vẹo, “Xem ra, chúng ta đã đánh giá thấp Lam Hân .”
Trong giọng nói nhàn nhạt ẳn chứa sự ghen tị không thể che giấu, bà ta cảm thấy bắt ngờ trước những thiết kế này.
Lam Hân đột phá khái niệm truyền thống dung hợp với cái mới, một sự mạo hiểm lớn như vậy là quyết định mà không nhà thiết kế nào dám quyết định.
Cố An An cũng là vẻ mặt ghen tị, nhìn Bùi Dao Tinh, “Thưa cô, cũng không nhất định , ý tưởng thiết kế đó cũng kén người xem, tập đoàn Lục Thị tuyên truyền quảng bá về Lam Hân quy mô lớn, Lam Hân tự nhiên sẽ nổi tiếng, làm sao so được với nhà thiết kế cao cấp như cô chứ”
Bùi Dao Tinh cười cười, ánh mắt nhẹ nhàng nheo lại, mới nói: “An An, ta biết con nói vậy để ta vui vẻ, nhưng con nói cũng không hoàn toàn đúng, Lục Hạo Thành cũng không có tuyên truyền cho Lam Hân, ngược lại , vẫn là do người khác chú ý Lam Hân, ngàn vạn nhà thiết kế, có thể tạo ra cái hồn cho trang phục không được mấy người. Sự phối hợp của Lam Hân. từ khăn lụa, kính râm các chỉ tiết, đều rất hoàn mỹ, quả thực rất tuyệt.”
Cố An An nghe bà ta đánh giá Lam Hân cao như vậy, vẻ mặt ghen tị.
Khiến cô ta cảm giác được chênh lệch giữa mình và Lam Hân ngày càng lớn. Trong khoảng thời gian này cô ta đi theo Bùi Dao Tinh, cũng học hỏi thêm rất nhiều, nhưng vẫn cảm nhận được khoảng cách giữa mình và Lam Hân.
Cô ta chỉ là một trợ lý, cũng không có cơ hội như Lam Hân, cho nên, con đường thành còn rất xa, cô ta không thể cứ tiếp tục như vậy.
Lục Hạo Khải đối tốt với cô ta, chỉ là tạm thời .
Lần này dẹp được một Vu Khanh, nhưng theo tính cách của Lục Hạo Khải , còn có thể có rất nhiều Vu Khanh khác xuất hiện.
Cô ta không thể mỗi lần “lau mông” thay Lục Hạo Khải được.
Lần này khá may mắn, lần tiếp theo cũng không biết trước được .
Nhưng may mắn chính là, thông qua chuyện này, thái độ của Lục Dật Kha cùng Tần Ninh Trăn đối với cô ta đã thay.
đổi độ, tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa Lục Dật Kha cũng đưa cho cô ta chút tiền.
Vợ chồng họ Cố cũng đang xem Chương trình hôm nay, Lâm Mộng Nghi vừa xem vừa cảm thán, “Tích Hồng, ông nói xem, chúng ta có nên đưa Lam Lam về nhà không?
Con cái bảo bối nhà chúng ta quá lợi hại .”
Cố Tích Hồng nhìn thoáng vợ, ý cười ôn hòa, “Mang về làm gì?
Lam Lam hiện tại phát triển tốt, để nó tự làm chuyện mình thích là được, có nhiều tiền hơn chưa chắc đã tốt.
Bà vẫn nên nghĩ biện pháp để Ức Lâm cùng Giai Kỳ ở cùng một chỗ, đứa nhỏ cũng còn, hai đứa lại yêu nhau, sau này nếu gặp Giai Kỳ, nhất định phải xin lỗi tử tế, đối xử với Giai Kỳ như con gái.
Nuôi con gái cũng không dễ dàng, chỉ cần là cô gái lương thiện đó đến nhà của chúng ta, chúng ta đều phải đối xử với người ta như con gái mình.”
Lâm Mộng Nghi nhìn thoáng qua Cố Tích Hồng, cười nhạt , “Khi tôi kết hôn với ông, mẹ ông cũng không coi tôi như con gái, tôi sinh hai đứa con trai, bà ấy vui vẻ cả ngày ngủ không yên, ông lại buồn rầu cả ngày ngủ không yên, cả ngày theo tôi ôn ào phải sinh con gái, ông cũng không phải người tốt lành.”
Có Tích Hồng: “…… ” “Sao bà lại lôi máy chuyện này vào?Mẹ tôi hiện tại không phải đối với bà tốt lắm sao “
Lâm Mộng Nghi lạnh lùng “Tốt cái gì mà tốt?