Chương :
Cố Tích Hồng cũng biết, bản thân không nên nhiều chuyện, lời đã nói ra như bát nước đã đỗ đi, sao có thể lầy lại “Mẹ, là bạn gái Ức Lâm, thằng bé làm chuyện có lỗi với người ta, hiện tại đang giận dỗi .”
Có Ức Sầm nghe vậy, đã hiểu là cha muốn bảo vệ mẹ.
Nhưng bà nội mình là ai?
Cáo thành tinh, cha nói như vậy, bà nội nhất định sẽ không tin.
Lâm Mộng Nghỉ chỉ biết cúi đầu, một câu cũng không nói.
Bà nội Cố nghi hoặc nhìn Cố Ức Lâm, “Ức Lâm, cháu là đứa nhỏ không biết nói dối, nói cho bà biết đã xảy ra chuyện gì ?
Chỉ cần đó là đứa nhỏ lương thiện, chúng ta không nói đến cái gì mà môn đăng hộ đối, chỉ cần hai đứa thật lòng thích nhau, chúng ta sẽ cưới vào cửa đến, người một nhà lại thêm náo nhiệt “
Cố Ức Lâm nghe vậy, đáy lòng vô cùng ám áp, “Bà nội, cô ấy rất hiền, còn có mấy tháng nữa đứa nhỏ sẽ ra đời , cho nên, con muốn mau chóng được cô ấy tha thứ, sau đó, sex kết hôn.”
“Đứa nhỏ, đứa nhỏ của cô ta vẫn còn.”
Cố An An nghe vậy, giống như sét đánh, cảm thấy chột dạ.
Lâm Mộng Nghỉ nhìn qua, vẻ mặt nghiêm nghị: “Sao?
Con của anh hai con vẫn còn, con rất kinh ngạc sao?”
Cố An An nhanh chóng khôi phục sắc mặt, lắc lắc đầu, “Không, không phải, mẹ, con chỉ là khiếp sợ, trước đó không phải nói đứa nhỏ đã mắt sao?
Hiện tại anh hai nói đứa nhỏ vẫn còn, người phụ nữ kia nhất định là muốn dùng đứa con níu kéo anh ấy.”
“Câm miệng!”
Cố Ức Lâm gầm lên, giọng nói lạnh như băng khiến phía sau lưng Cố An An chọt lạnh, người phụ nữ đó nếu vào nhà họ Có, lại sinh được con cho anh hai, cô ta còn có thể có cái gì, cỗ phần công ty cổ không phải sẽ chia cho đứa nhỏ kia một phần nữa sao.
Điều này sao có thể chứ?
“Anh hai, loại người nghèo hèn như vậy, rất nhiều thủ đoạn để lợi dụng, đều muốn gả vào gia đình giàu có, Trầm Giai Kỳ cũng dùng thủ đoạn để níu giữ anh hai, trước đó bảo đứa bé đã mắt, hiện tại còn nói mấy tháng nữa sẽ sinh con , Anh hai, em lo lắng anh bị lừa, em biết, nói vậy.
anh sẽ tức giận, nhưng dù anh có giận em cũng muốn nói, cô ta nhất định đã lừa anh .”
Có An An nói xong, nhìn thoáng qua bà nội Có, bà ấy ghét nhất là những người có tâm cơ ủ mưu.
Mà ánh mắt Cố Tích Hồng lạnh lùng nhìn thoáng qua Cố An An, cũng không biết phải nói gì.
“Phải không?
Em hiểu biết Giai Kỳ như vậy, giống như đã từng ở riêng với cô ấy, những lần anh không biết, em đã gặp qua Giai Kỳ, làm những gì với Giai Kỳ rồi hả?”
Mỗi lời nói của Cố Ức Lâm đều sắc bén, khuôn mặt lạnh lùng kia cả nhà họ Cố chưa từng thấy anh như vậy.
Có An An ngắn ra, vội lắc đầu, ánh mắt kiên định nhìn Có Ức Lâm, “Anh hai, em không có.”
Lần đó, cô ta nhục nhã Trầm Giai Kỳ, bên cạnh không có ai khác, chỉ có cô ta cùng Trằm Giai Kỳ.
Cố Ức Lâm lạnh lẽo nhìn cô ta, nếu là trước kia cô ta nói như vậy, anh nhất định sẽ tin tưởng, nhưng hiện tại một câu từ miệng người này nói ra anh cũng biết chắc không thể tin tưởng.
Bà nội Cố nghe qua đã hiểu được , cháu trai bà có bạn gái , còn có con, hiện tại cùng bạn gái đang cãi nhau .
“Ức Lâm! Vậy không được nha, giọt máu nhà họ Cố chúng ta, sao có thể lưu lạc bên ngoài được.
Nói cho bà nội biết, đứa nhỏ ở nơi nào?Bà nội tự mình thay con xin lôi cô ây.”
Chỉ cần cô bé đó lương thiện, bà cũng không cần cái mặt già nua này nữa, muốn làm cô gái ấy tha thứ cho Ức Lâm.
Có Ức Lâm nhìn thoáng qua bà nội, đáy lòng rất cảm kích, vì mình mà bà còn chịu hạ mình như vậy.
“Bà nội, bà không cần lo lắng, cháu sẽ mau chóng để Giai Kỳ tha thứ, đến lúc đó sẽ bảo Giai Kỳ qua chào bà.”
Cố Ức Lâm bỗng nhiên cười cười, nghĩ đến cái kia cô gái nhỏ của mình, con ngươi đen sáng trong suốt , khóe miệng thường xuyên mang theo ý cười thản nhiên khiến cho người ta có cảm giác rất tốt đẹp.
Bà nội nhát định sẽ thích Giai Kỳ .