Chương :
Lam Hân rốt cuộc có tư cách gì, sóng thành như vậy, vẫn có thể dành được sự sủng ái của Lục Hạo Thành.
Mãi cho đến hiện tại, Lục Hạo Thành vẫn chưa tiết lộ thân phận thận của Lam Hân, cô ta vẫn có thể ngang nhiên ăn hiếp người trước mắt.
Lam Hân vừa nghe lời này, đáy mắt rõ ràng hiện lên vẻ tức giận, “Tôi không cao quý cao thương hơn bắt cứ ai, nhưng tuyệt đối so với cô thì lương thiện hơn, lo mà làm đại tiểu thư nhà họ Cố của cô đi, nếu không, Cố Ức Lam mà trở về, liền thật sự không còn chỗ nào cho cô lưu lại đâu.
Lần cuối cùng tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn dám động tay Ø/kottSt ch hải lànbnbtiVấY bỏ quảr) để I động chân phía sau tôi, vậy thì vị trí đại tiểu thư nhà họ Có, cô cũng đừng hòng ngồi yên được.”
Lam Hân nói xong, dùng sức hất tay cô ta ra, tựa như ngại bẩn vậy, phủi phủi hai bàn tay.
Cố An An nhìn thấy động tác của cô, vẻ mặt nhục nhã, mà lời Lam Hân vừa nói, lại khiến cô ta chắn động.
Lam Hân nói như vậy là có ý gì “Bom Hân coi… ” Cố An An nghĩ nghĩ, lại nhịn xuống không dám hỏi.
Sao cô ta lại có một loại cảm giác, Lam Hân đã biết được thân phận của mình.
Bùi Dao Tinh vốn đã không hài lòng với Lam Hân, hiện tại nhìn thấy Lam Hân khí thế mạnh mẽ như vậy, bà ta ở một bên đã sớm giận đến mức méo lệch khóe miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm Lam Hân.
Bà a đưa tay muốn giật lại bản thiết kế trong tay Lam Hân.
Lam Hân nhanh tay lẹ mắt đã né được.
Lam Hân nhìn thấy vẻ mặt vẻ giận dữ của bà ta, lạnh lùng cười: “Nhà thiết kế Bùi, bà vẫn đoạt lại tác phẩm thiết kế của tôi về sao?
Loại hành vi này cũng không phải loại người giống như bà có thể làm ra được.”
Lam Hân nói xong, mở ra trang đầu tiên trong bản tập thiết kế của mình, chỉ vào góc dưới bên phải, trên đó có chữ ký của cô.
Hai chữ Lam Hân, được dùng mực màu xanh viết nên, bản thiết kế chữ ký là do tự cô sáng tạo ra, người khác khó có thể sao chép được.
“Nhà thiết kế Bùi, xem cho kỹ, bản vẽ thiết kế của riêng tôi, sẽ luôn có chữ ký của tôi, cho dù bà cầm đi, tôi cũng có thể tìm chúng trở về.
Nhưng mà hiện tại tôi muốn mời nhà thiết ké Bùi giải thích một chút, sao các người lại cầm bản thiết kế của tôi đi vậy Lúc đi ngang qua trợ lý của tôi, còn cố ý đẩy ngã cô ấy trên mặt đất.”
Bùi Dao Tinh vừa nghe cô nói như vậy, đột nhiên cảm giác bản thân bị nói thành một tên trộm vậy.
TẠI HỒN, vị. DU lãi ” Đột nhiên có vài tên phóng viên vọt lại đây, quay chụp lại tất cả những gì đang diễn ra.
Cố An An vừa thấy phóng viên đến, cả người sửng sốt giây lát, lời nói mới vừa rồi, không biết có bị bọn họ có nghe thấy không?
Sao cô ta lại có thể đen đủi đến như vậy?
Bùi Dao Tinh nhìn đám phóng viên, sắc mặt đột nhiên trở nên có chút khó coi.
Nơi này vậy mà cũng có phóng viên.
Đúng rồi, hôm nay là này bà ta cùng Hạ Thù chắm dứt HD nh +Icá†ehphé) làmbplitYẬY bỏ quảng cáo hợp đông, đám chó săn này nghe tin thì lập tức hành động, chỉ sợ đã rình rập sẵn từ bao giờ rồi.
Có một gã phóng viên nhìn Bùi Dao Tinh với anh mắt không mấy thiện cảm “Nhà thiết kế Bùi, nghe nói hôm nay bà mới vừa cùng diễn viên Hạ chấm dứt hợp đồng, người hiện tại làm việc với diễn viên Hạ chính là người vừa rồi đang chất vấn bà, nhà thiết kế Lam Hân, xin hỏi, vì sao bà lại tráo đổi bản vẽ thiết kế của cô ấy vậy ?”
Cố An An vừa nghe, lập tức trả lời mau lẹ, vẻ mặt nghiêm nghị biện giải: “Vị phóng viên này, chúng tôi tráo đổi bản thiết kế của cô ta khi nào, chỉ là không cần thận lấy nhầm mà thôi, xin anh đưa tin tôn trọng sự thật, đừng phóng đại chuyện này ra.”
Người phóng viên vừa nghe, cười cười, Cố An An nhìn thấy, luôn cảm giác nụ cười kia không có ý tốt gì.
“Xin hỏi cô là Có tiểu thư sao ?”
“Là tôi .” Cố An An kiêu ngạo trả lời.
Phóng viên: “Nghe nói trước kia cô từng có lần hãm hại quản lý Lam, xem ra vừa rồi chuyện cô đụng vào trợ lý của quản lý Lam chính là cố ý nhỉ?”
Sắc mặt Cố An An đột nhiên biến đổi, khó coi đến cực điểm, “Anh nói cái gì ?”