Chương :
“Vâng!”Từ Phượng cười cười, “Tôi đi xả nước tắm cho ông.”
Mộc Vĩ Ngạn cười gật gật đầu, “Được! Bà xã, có bà thật tốt.”
Mặc kệ có mệt đến thế nào, chỉ cần về đến nhà , nhìn thấy bà xã dịu hàng hiền lương nhà mình, ông luôn cảm thấy tất cả những vắt vả, công sức bỏ ra đều đáng giá.
TC Trong quán cơm.
Lam Hân chọn một vị trí ngay cạnh cửa sổ , có thể nhìn ra cảnh đêm bên ngoài, trên quảng trường có rất nhiều người, đèn đường sáng như ban ngày.
Có rất nhiều nhóm các gì nhảy múa, cũng có không ít những cặp đôi rủ nhau đi dạo phó, kẻ qua người lại, tất cả đều nở nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.
Hiếm có dịp có cơ hội nhìn được cảnh tượng này ở một khu chợ đêm nhộn nhịp như vậy.
“Lam Lam.”
Nhạc Cần Hi thay bộ âu phục sang trọng đắt tiếng, mặc một quần áo thường ngày, áo len phối hai màu đen trắng, quân jean giản dị, cả người trông nhẹ nhàng khoan khoái mà tỏa nắng, khóe miệng mang theo nụ cười ấm áp, cả người sạch sẽ, anh tuấn.
Lam Hân vừa thấy anh ăn mặt như vậy, lại tựa hồ như nhớ lại hình ảnh Nhạc Cần Hi trước đây.
“Hi Hi, mau tới đây ngồi.”
Lam Hân rất tự nhiên chào hỏi.
Sau khi biết anh chủ động liên lạc, tâm trạng cô đã tốt hơn rất nhiều, người mà cả đời này cô không muốn làm tổn thương nhất chính là Cần Hi.
Nhạc Cẩn Hi cười ngồi ở vào vị trí đối diện Lam Hân, nhìn thấy sắc mặt cô hồng hào, khí sắc rất tốt, anh cười trêu chọc: “Lam Lam, xem ra sau khi kết hôn, em thật sự hạnh phúc.”
Lam Hân mang vẻ mặt hạnh phúc cười cười: “Hi Hi, hiện tại em quả thật rất hạnh phúc, Lục Hạo Thành đối với em cũng tốt lắm, lại là cha ruột của máy đứa nhỏ, bọn nhỏ cũng thích anh ấy, em cảm giác kết cục như vậy thật viên mãn.”
Nhạc Cẩn Hi vừa nghe, cười gật gật đầu, “Lam Lam, chúc mừng em.”
Lam Hân cười với vẻ mặt thoải mái: “Hi Hi, cám ơn anh!”
Cũng cám ơn anh đã buông tay, cũng cám ơn anh đã làm tất cả vì em trong quá khứ.
Lam Hân chân thành nhìn anh: “Hi Hi, sau này anh nhất định phải hạnh phúc.”
Nhạc Cần Hi nói: “Lam Lam, chỉ cần em hạnh phúc, anh liền hạnh phúc, trong khoảng thời gian này tới nay, cảm ơn em, cảm ơn em đã khiến anh hiểu được cái gì là yêu, khiến anh hiểu được khi nào thì nên từ bỏ, khi nào thì nên có được, lúc trước khi gặp em, em cũng biết anh là dạng thế nào, từ sau khi gặp em, anh thật sự đã thay đổi rất nhiêu.”
Anh rất biết ơn vì tắt cả, cảm ơn vì cuộc đời anh có cô, để anh học được cách yêu một người, học được cách cho đi, học cách xin lỗi, học cách tha thứ, học được phải biết ơn, anh đã học được rất, rất nhiều điều.
Có thể sau khi nói ra nỗi lòng của mình lần này, họ sẽ không bao giờ còn vướng bận, đau đớn như những lần trước nữa, gặp được một người có thể thay đổi bản thân mình khi còn sống.Anh đã vô cùng cảm kích rồi.
Lam Hân vừa nghe lời này, cùng anh nhìn nhau cười.
“Hi Hi, em đã gọi máy món anh thích nhất, lát nữa món sẽ lên thôi , trong khoảng thời gian này có thời gian qua nhà em ăn cơm không?
Cảm giác anh đã gầy đi rất nhiều.”
Nhạc Cần Hi nhìn thoáng qua chính mình, cười cười: “Anh quả thật đã gầy đi, còn không phải bởi vì em sao, tuy nhiên hiện tại anh đã nghĩ rõ ràng , Lam Lam, em cũng không cần phải cảm thấy có gánh nặng, nhìn thấy em hạnh phúc, ta anh cũng rất hạnh phúc.”
Lam Hân gật gật đầu an ủi “Hi Hi, chúng ta đều phải cùng nhau hạnh phúc.”
Nhạc Cần Hi cong môi, cười rạng rỡ tỏa nắng, khóe mắt đuôi lông mày đều nhộn nhạo. ý cười, “Lam Lam, chúng ta phải cùng nhau hạnh phúc.”
“Vâng! Hiện tại em đang rất hạnh phúc , em sẽ chờ anh cùng Nghiên Nghiên .”