Muôn Vàn Vì Sao Rực Rỡ

ức cẩm)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tôi nghĩ nhất định là tôi bị mưa to xối cho mê muối, mới có thể bỗng nhiên tham luyến mỹ sắc của Lê Diệu Phàm, cả đêm nhìn lén anh mấy lần.

Về sau, rốt cuộc anh nhận ra tôi không thích hợp, liền hỏi: "Em đang nhìn gì thế?"

"Không nhìn gì cả." Tôi cảm thấy rất chột dạ, nhiệt độ trên mặt từ từ tăng lên.

"Mặt em sao hồng thế?"

"Không có, chỉ là hơi lạnh. Không đúng là quá nóng ..." Anh vừa hỏi, mặt tôi lại càng nóng, ngay cả đầu óc cũng trở nên chóng mặt, nói cũng nói năng lộn xộn, không biết đang nghĩ gì.

Anh bỗng nhiên dùng tay đè lên trán tôi. Tay anh băng giá lạnh lẽo, lúc đụng tới mặt tôi, tôi cảm thấy rất thoải mái, thoải mái đến độ muốn đoạt lấy tay anh rồi dán lên mặt mình.

"Thiên Tinh, em phát sốt." Anh nói.

Khốn kiếp, làm sao anh biết tôi đang mắc cỡ ('phát tao')... Tôi mơ mơ màng màng nghĩ, mặt tiếp tục hồng lên.

"Không được, anh phải gọi bác sĩ." Anh nhìn qua rất vội.

Từ khi nào thì ngay cả mắc cỡ bác sĩ cũng trị được vậy? Chờ một chút, hình như cái anh nói là phát sốt?! Tôi rốt cuộc hồi thần, ý thức được, thì ra trái tim nhỏ của tôi đập thình thịch lâu như vậy, không phải vì mắc cỡ mà là vì phát sốt...

Quá mất mặt! >__

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio