Năm Tháng Mất Phương Hướng

chương 194

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG 194

Tôi đồng ý đi đến địa điểm mà hắn ta sắp xếp, cũng không còn cách nào, hắn ta lấy cớ gặp mặt để uy hiếp tôi, chứng tỏ rằng hắn sớm đã lên kế hoạch làm như vậy rồi, nếu tôi nhất quyết đòi đổi địa điểm khác, ngược lại hắn có thể sẽ nghi ngờ thành ý của tôi.

Lành dữ lần này còn chưa biết, tôi không muốn để Cố Dĩnh bọn họ vì tôi mà phải lo lắng, cũng không nói cho họ biết về chuyện này.

Để đảm bảo chắc chắn an toàn, tôi vẫn quyết định nói với Phương Kỷ một tiếng, có điều tôi không hề nói cho anh ấy biết tình hình cụ thể, chỉ là hẹn gặp anh ấy, tôi đặc biệt hẹn sai thời gian, hẹn gặp anh ấy lúc hơn 7 giờ, ở một quán cafe cách nhà nghỉ đó không xa.

Kế hoạch của tôi chính là chỉ cần anh ấy ở gần đây, nếu tôi thật sự gặp phải nguy hiểm gì, tôi có thể nhanh chóng cầu cứu sự trợ giúp của anh ấy, nói tóm lại, anh ấy là sợi dây thừng bảo vệ cuối cùng của tôi.

Ngoài chuyện này ra, tôi còn chuẩn bị rất nhiều thứ khác nữa, như là dùi cui tự vệ, bình xịt hơi cay… tôi chuẩn bị ba, bốn thứ.

Sau khi đã chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa xong, tôi lặng yên chờ thời gian đến.

Cố Dĩnh thấy tinh thần tôi có gì đó không ổn, kì lạ hỏi: “Viện Viện à, có phải chị có chuyện gì không, em nhìn ra được, chị đừng có mà giấu em!”

Tôi thực sự rất muốn nói với cô ấy trong lòng tôi bây giờ đang sợ hãi đến nhường nào, nhưng vừa nghĩ đến chuyện cô ấy vì tôi mà chuyện gì cũng có thể làm ra được, tôi đành bỏ luôn ý định nói chân tướng sự việc cho cô ấy, đành nói với cô ấy: “Làm gì có, chỉ là đột nhiên thấy hơi chán ăn, không ăn được gì mà thôi!”

Cố Dĩnh nắm lấy tay tôi dịu dàng nói: “Viện Viện à, em ở cạnh chị lâu như vậy rồi, trong lòng chị có chuyện, chẳng lẽ em lại không nhìn ra sao, có phải chuyện liên quan đến hai tên say kia không, thực ra chị không nói em cũng đoán ra được, bây giờ còn có chuyện gì khiến chị phải lo lắng nữa kia chứ!”

Với sự thông minh của cô ấy thì quả thật không giấu được, tôi biết không thể lừa được cô ấy, nhưng lại không thể nói hết sự tình cho cô ấy biết được, một khi nói rõ với cô ấy rồi, rất có thể cô ấy sẽ làm cho chuyện này càng trở nên rắc rối hơn, đó không phải là điều mà tôi muốn thấy.

Thế là tôi đành nói cô ấy: “Là Phương Kỷ gọi điện đến, anh ấy muốn hỏi vài việc liên quan đến hai gã say kia, nhưng chị đã đem hết mọi chuyện chị có thể nghĩ đến nói hết với anh ấy rồi, nhưng anh ấy vẫn khăng khăng muốn gặp chị để nói về chuyện này!”

Vừa nói tôi vừa làm ra bộ mặt khó xử, Cố Dĩnh vội vàng đáp: “Có phải chị không muốn đi không!”

Tôi gật đầu nói với cô ấy: “Thực sự thì cái gã Phương Kỷ ấy có ý với chị, nhưng chị lại không có cảm giác gì với anh ta, muốn từ chối anh ta thế nhưng anh ta lại cứ giúp đỡ chúng ta, chị thực sự không biết phải mở miệng thế nào, đấy không phải là đang rối rắm chuyện này sao!”

Cố Dĩnh bị những lời nói đó của tôi gạt rồi, cô ấy nghĩ một lúc hai mắt đột nhiên sáng lên nói: “Để em đi thay chị, chuyện xảy ra lúc đó em cũng biết, em đi nói với anh ta không phải cũng như nhau sao, dù gì mục đích thực sự của anh ấy cũng không phải là cái này, em đi thay chị, đuổi khéo anh ta không phải là vừa hay sao!”

Nghe cô ấy nói như vậy, trong lòng tôi cũng coi như đã bình định hơn một chút, trong lòng thầm nghĩ: “Tiểu Dĩnh à, không phải là chị cố ý muốn lừa em đâu, thực sự là chị không muốn em gặp bất cứ nguy hiểm nào thôi.”

Tôi đặc biệt giả vờ có chút khó xử, nói: “Thế này có được không, nếu anh ấy nhìn thấy người đi không phải là chị, sẽ không có suy nghĩ gì khác chứ!”

Cố Dĩnh cười với tôi, nói: “Một tên cảnh sát quèn thôi mà, em có thế đối phó được, chị cứ yên tâm giao việc này cho em đi!”

Tôi cười rồi nói với cô ấy: “Thế thì khó cho em rồi, đến lúc đó chị sẽ lặng lẽ núp sau em, âm thầm bảo vệ em, em cứ yên tâm đi đi!”

“Thế cũng được, có chị ở bên, em không còn sợ gì nữa rồi!”

Tôi đùa cô ấy: “Chỉ sợ đến lúc đấy, anh ta nhìn thấy em lại xinh đẹp hơn chị, có khí chất hơn, sợ rằng sẽ đổi chủ ý mà theo đuổi em cũng nên!”

Cố Dĩnh cười nhẹ nhàng: “Viện Viện, chị yên tâm đi, em vì chị mà sớm đã xây lên một bức tường chắc chắn không thể vỡ được rồi, bất kì người đàn ông nào cũng bị đánh bại một cách dễ dàng.”

“Chưa chắc đâu, Phương Kỷ mặc dù là cảnh sát, nhưng cũng là một anh chàng đẹp trai đấy, cẩn thận đến lúc đấy đừng có mà bắt gà không được lại mất một nắm gạo đấy!”

“Hừm, chị đã không tin em như vậy, xem em xử lí chị như thế nào!” Vừa nói Cố Dĩnh liền tiến về chỗ tôi, cù tôi, chúng tôi bắt đầu đùa giỡn với nhau.

Trêu đùa cùng cô ấy xong, tâm trạng tôi cũng dần ổn định trở lại, nỗi sợ trong lòng cũng giảm đi phần nào.

Thời gian mà tôi sắp xếp cho Cố dĩnh càng lệch hơn, bảo cô ấy 7 rưỡi mới đến, trong dự tính của tôi, nếu mọi chuyện đều thuận lợi, nửa tiếng đồng hồ là đủ để tôi và cái tên đó nói hết mọi chuyện, đến lúc đó tôi ra ngoài dẫn Cố Dĩnh về, vậy thì mọi chuyện sẽ không bị bại lộ, còn có thể đảm bảo được sự an toàn của cô ấy, xem như một mũi tên trúng hai đích.

Hơn 6 giờ tối chúng tôi bắt đầu xuất phát, lúc gần đến 7 giờ, chúng tôi đến gần nhà nghỉ đó, tôi tìm một chỗ dừng chân tạm thời cho Cố Dĩnh, sau đó giả vờ đi vào nhà vệ sinh để cắt đuôi cô ấy, rồi đi ra ngoài từ cửa sau.

Trên đường đi đến khách sạn, tôi tình cờ gặp một người quen, lại là một người rất lâu rồi không gặp-Giả Tường Vũ, tôi vẫn còn đang cảm thấy kì lạ tại sao hắn ta lại đột nhiên xuất hiện ở đây, lại phát hiện hắn ta đã nhanh chân bước vào khách sạn.

Hắn ta không phát hiện ra tôi, thế nhưng lúc nhìn thấy hắn ta, trong lòng tôi chợt hiện lên một tình tiết rất lớn, trong lòng bất giác nghĩ đến, tất cả mọi chuyện này có thể đều là do anh ta âm thầm giở trò.

Ngày trước anh ta đã từng theo dõi tôi, mặc dù thời gian trước chúng tôi đã cãi nhau một trận to, lúc đó tôi còn cảnh cáo hắn cơ, nhưng tôi luôn cảm thấy hắn ta không phải loại người dễ dàng từ bỏ như vậy, bây giờ nhìn thấy hắn ta ở đây, nhiều mối nghi hoặc trong lòng tôi lúc này dường như đã được gỡ bỏ.

Chẳng trách tôi cảm thấy giọng nói trong điện thoại vô cùng quen thuộc, cũng chẳng trách hắn ta không thèm để ý gì mà cứ đòi gặp mặt tôi bằng được, bây giờ tất cả dường như đều đã rõ ràng rồi, hắn ta hình như vẫn chưa chịu từ bỏ ý định với tôi.

Đã biết được hắn ta giở trỏ, tôi bắt đầu do dự, rốt cuộc có nên đi lên tìm hắn nói chuyện hay không.

Đối với con người hắn trước đây thì tôi cũng có chút hiểu, hắn học hành chăm chỉ, mặc dù ăn nói có ý tứ, nhưng lại luôn nghiêm khắc với bản thân mình, trong trường tôi cũng được xem là sinh viên gương mẫu.

Nhưng sau khi trải qua chuyện lần trước, tôi mới phát hiện hóa ra trong thâm tâm hắn vẫn luôn tồn tại một con quỷ, mà con quỷ ấy dường như đã bị tôi kích thích ra ngoài rồi.

Tôi cũng không biết hắn ta bây giờ rốt cuộc biến thành con người như thế nào nữa, sau này lại trở thành bộ dạng gì, tôi cảm thấy thương xót cho sự thay đổi của hắn, cũng cảm thấy đau đầu với sự cố chấp của hắn đối với tôi.

Một người vốn dĩ tốt bụng, bây giờ lại trở thành kẻ bám sát uy hiếp tôi không từ bất kì thủ đoạn bỉ ổi nào, thật sự khiến người ta cảm thấy xót thương, nhưng tôi vẫn không muốn hủy hoại hắn ta như thế này, dù gì đi chăng nữa, cũng là bạn học cũ, đồng hương với tôi, tôi thực sự không nhẫn tâm nhìn anh ta cứ tiếp tục sa ngã như vậy nữa, trở thành con người khiến người khác phải khinh ghét như vậy.

Truyện convert hay : Đô Thị Bỏ Thiếu Trở Về

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio