Năm Tháng Mất Phương Hướng

chương 196

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG 196

Phía cảnh sát đang đau đầu vì chuyện này, nếu như trong lúc này, tìm ra được một người gánh tội thay, họ cũng sẽ bằng lòng làm vậy. Một bên là đại ca, một bên là kẻ không có chỗ dựa đằng sau... ngay cả việc giết người còn làm ra được, tìm kẻ thế mạng cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì.

Bất luận Giả Tường Vũ giao tiền cho bên nào thì bọn họ đều sẽ không dễ dàng mà tha cho hắn.

Nếu dựa theo suy nghĩ trước đây của hắn, là do tôi cho người giết hai tên kia, thì tất nhiên hắn không cần sợ gì rồi, hơn nữa hắn biết là tôi âm thầm ra tay, còn có thể lấy đó ra để uy hiếp tôi, nếu như tôi phạm phải rồi, thì không phải tùy ý hắn sắp xếp uy hiếp sao.

Lúc đó hắn vừa có được một khoản ba mấy tỷ, vừa có thể hưởng thụ mỹ nhân là tôi đây, có thể nói là vô cùng đắc ý.

Thế nhưng sự việc lại nằm ngoài dự liệu như vậy, hai tên đó không phải là do tôi ra tay, điều này khiến toàn bộ tính toán của hắn trong phút chốc đều trở thành công cốc rồi.

Mỹ nhân không những không có được, tiền trong tay lại trở thành củ khoai lang nóng bỏng tay, muốn vứt mà không vứt đi được.

Nếu như bây giờ dùng một câu để miêu tả tâm trạng của Giả Tường Vũ, thì không có từ gì thích hợp hơn từ “lòng như tro nguội” rồi.

Nụ cười lạnh nhạt của tôi dường như càng làm tăng thêm tâm trạng tuyệt vọng như sắp tắt hẳn đi lúc này của hắn, hai tay hắn run run, giơ tay với lấy túi tiền, nhưng vừa giơ được nửa chừng hắn ta liền chán nản bỏ xuống.

Tôi biết hành động này của hắn ta là định làm gì, chẳng qua tính dùng số tiền này để cao chạy xa bay mà thôi, nhưng hắn cũng được xem là người thông minh, nếu chỉ có người xã hội đen đến tìm hắn, thì hắn hoàn toàn có thể dùng số tiền này mà biến mất không tăm hơi, thậm chí bắt đầu lại từ đầu ở một nơi nào đó, thoải mái mà sống tiếp.

Thế nhưng hiện tại đã không còn là chuyện của xã hội đen không nữa rồi, phía cảnh sát cũng đang truy tìm hắn, nếu một khi hắn trở thành người bị pháp luật truy nã, cho dù hắn có tiền, một đất nước rộng lớn mênh mông với mấy tỉ dân như vậy, cũng không có nổi một nơi có thể khiến hắn bình yên dừng chân.

Một khi đã đi thì hắn phải cắt đứt liên lạc hoàn toàn với người thân bạn bè hắn, cho dù phải từ bỏ mười mấy năm cố gắng để thi lên đại học, cho dù phải từ bỏ tương lai tiền đồ sáng lạng, từ bỏ tất cả những thứ tốt đẹp của những người bình thường, cuối cùng trốn chui trốn lủi giống chó có nhà mà không được về, ngày đêm nơm nớp lo sợ, tương lai như thế, nghĩ thôi cũng cảm thấy rùng mình, dựa vào sức chịu đựng và tính tình của hắn thì làm sao có thể chịu được chứ.

Đến cuối cùng hắn lại rụt tay vào, chứng tỏ rằng hắn đã nghĩ thông mấu chốt này, hiện tại hắn đã không còn là nhân vật nhỏ bé ngư ông đắc lợi nữa rồi, hơn nữa là nhân vật quan trọng liên lụy đến hai tính mạng và một khoản tiền lớn.

Thấy Giả Tường Vũ đang ngồi bại liệt dưới đất như chó sắp chết, tôi không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy sảng khoái vô cùng, mọi sự kiềm chế và uất ức trước đó dường như lúc này đều được trút hết ra, tôi biết tôi không phải là một người tốt, thậm chí có lúc tôi có thể còn là một người độc ác, thế nhưng sự tàn độc của tôi đều có chủ đích cả, tôi sẽ không vô cớ độc ác với người không có quan hệ gì , không có thù hận gì với tôi cả.

Nhưng Giả Tường Vũ lại khác, lần đầu tiên gặp hắn ta ở quán bar, trong lòng tôi rất vui mừng, thậm chí là vui vẻ yên tâm, cuối cùng cũng có một người cùng quê với tôi cũng đến cái thành phố xa lạ này rồi, sự xuất hiện của hắn khiến tôi cảm thấy có chút ấm áp.

Nhưng sau đó lời tỏ tình, sự bám riết, sự sỉ nhục và cả sự đe dọa bây giờ của hắn, coi như khiến tôi hoàn toàn nhìn rõ con người hắn, cũng khiến tôi dần dần có thể hoàn toàn vứt bỏ hắn ta từ tận trong lòng trở thành phía đối lập, nếu như hắn không phải là người mà tôi từng quen biết trước đây, nếu như hắn không phải bạn cùng lớp cùng quê với tôi, tôi thậm chí sẽ tìm Lưu Tê xin anh ấy hủy đi ý định của hắn.

Hắn ta càng thê thảm, tôi dường như càng thỏa mãn hơn, cái cảm giác này không biết từ lúc nào đã dần khống chế tư tưởng tình cảm của tôi, tôi lạnh lùng cười nói: “Bây giờ biết sợ rồi, sự đắc ý trước đây của anh đi đâu cả rồi, sự ngạo mạn, tự cao tự đại trước kia đi đâu hết rồi, không phải anh luôn muốn có được tôi sao, bây giờ tôi đang đứng trước mặt anh đây, sao anh không dám nữa à!”

Tôi cũng hồ đồ, quên mất rằng dẫu sao hắn vẫn là một thằng đàn ông, là một người đàn ông có lí trí, câu nói đó của tôi dường như giống như thanh kiếm sắc nhọn vậy, lần nữa kích động mạnh đến sự yếu đuối trong lòng hắn, khiến lí trí của hẳn bị xua tan trống rỗng, chỉ còn lại sự điên cuồng và cố chấp.

Hắn giống như một con thú dữ đói khát cả mấy thế kỉ vậy, đột nhiên kéo tôi đổ nhào xuống đất, dữ dằn nhìn chằm chằm vào tôi, hai mắt chằng chịt những tia máu khiến hắn trông càng điên dại hơn.

Hắn ta hạ giọng thét lên: “Cô nói tôi không dám, tôi sẽ làm cho cô xem, cùng lắm là chết, trước khi chết tôi cũng muốn nếm thử xem mùi vị của nữ nhân độc ác như cô xem!”

Nói xong hắn liền giống như một tên điên vậy, liền xé toang quần áo tôi ra, trong tiếng “xoẹt xoẹt”, cái áo phông cotton trắng của tôi bị hắn xé nát, áo lót ren hoa gợi cảm bên trong liền lộ ra ngoài, làm da mềm mại trắng nõn nà và bộ ngực mềm mại trắng như hoa lập tức đập vào hai mắt hắn.

Vẻ đẹp hớp hồn đầy gợi cảm của một người khiến hắn một người đàn ông thèm khát nhìn đến nỗi bất giác ngây ra, nuốt nước bọt ừng ực.

Tôi thét lên đưa hai tay lên che chỗ quan trọng nhất của ngực, bây giờ tôi đã hối hận không ngừng, thế nhưng dù tự trách bản thân đến cỡ não cũng khó mà thay đổi được cục diện bây giờ, tôi ngoài việc sợ hãi ra, còn lại thì chỉ có sự hối hận thôi.

“Giả Tường Vũ, anh có biết hậu quả nếu anh làm như vậy không, tôi không ra tay với hai tên say kia, nhưng không có nghĩa là tôi sẽ không ra tay với anh, nếu anh thực sự dám ức hiếp tôi, tôi thực sự có thể khiến anh sống không bằng chết anh tin không!”

Sự điên cuồng của hắn ta dường như đã chiếm trọn lí trí của hắn rồi, thứ còn lại trong đầu hắn ta dường như chỉ có dục vọng mạnh mẽ chiếm đoạt tôi, hắn vừa dùng sức nắm chặt lấy hai vai tôi, tách hai tay tôi ra, vừa cúi đầu ra sức hôn lên bộ ngực mềm mại của tôi.

Trước sự tấn công liên tục của hắn, nút thắt cuối cùng trên bộ ngực cũng bị hắn gỡ ra, lúc này hắn ta nhìn thấy hết bộ ngực của tôi rồi, trước mắt là một bộ ngực vĩ đại, càng kích thích hắn ta rên lên không ngừng, toàn thân run rẩy, dường như đạt được khoái cảm vô cùng vậy.

Hắn vừa mặc sức tiến tới, vừa cười khẽ: “Cho dù bây giờ phải chết, thì cũng có làm sao, trước khi chết có thể có được cơ thể cô, tôi cũng xem như là có lời rồi!” Vừa nói hai tay của hắn ta bắt đầu mân mê khắp cơ thể tôi.

Trong quá trình bị hắn xâm phạm, cơ thể tôi cũng đạt được khoái cảm, mặc dù trong lòng tôi rất tức giận cũng rất mẫn cảm, thế nhưng phản ứng của cơ thể lại rất thành thật, dưới sự kích thích mặc dù mạnh mẽ của hắn, cơ thể cũng bất giác mà bắt đầu nóng lên, thậm chí phía dưới đã bắt đầu chảy nước.

Cái cảm giác nhục nhã ấy khiến tôi căm hận không thôi, tôi vừa thầm mắng bản thân dâm đãng, vừa tìm cơ hội phản công lại.

Cuối cùng trong lúc hắn đang mải mê tìm kiếm trên người tôi, sự chuẩn bị trước đó của tôi đã bắt đầu có tác dụng, tôi đưa hai tay không lên, nhân lúc hắn không để ý, âm thầm mò thấy một cái dùi cui điện từ trong túi ra.

Truyện convert hay : Nãi Ba Tu Chân Nhân Sinh

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio