CHƯƠNG
” Đang nghĩ cái gì?” Một giọng trầm thấp vang lên trong đêm, Đoàn Thần Phi chậm rãi ngồi ở bên cạnh Mạc Ngôn vẫn còn chưa ngủ, cau mày hỏi.
Gần đây phát sinh nhiều sự, cùng rất nhiều chuyện thật phiền toái… đối với người này mà nói, hẳn là cũng cảm thấy thật phức tạp đi?
” Sợ hãi?” Tiếp tục ôn nhu hỏi.
Mạc Ngôn chậm rãi lắc đầu.” Ta chỉ là… có một chút lo lắng…” Hắn cũng không hiểu được sao lại thế này, trong lòng luôn luôn có một cảm giác lo lắng nói không nên lời. Thật sự không phải là sợ hãi.
Từ từ…!
Y là đang lo lắng cho ta…?
Ngay lúc đó, Đoàn Thần Phi nhẹ nhàng đem tiểu tử kia ôm vào lòng. Mạc Ngôn mở to hai mắt đầy kinh ngạc, quả thật không thể tin được…
Đây là đang an ủi ta sao…?
Đoàn Thần Phi ngôn từ không tốt, dùng phương thức này là muốn làm cho hắn an tâm, đây vẫn là lần đầu tiên, y chủ động ôn nhu như vậy, đem một người gắt gao lãm vào trong ngực.
” Gia…?” Không biết bắt đầu từ khi nào, Mạc Ngôn luôn gọi y là ” gia”. Có lẽ người kêu không biết, loại cách gọi này … luôn có thể thành công kích thích tính dục của người nghe.
Nhanh chóng hôn áp chế, dễ dàng đoạt đi lý trí mỏng manh của Mạc Ngôn.
Lại không biết bắt đầu từ khi nào… hắn dần dần không chán ghét cảm giác cùng y một chỗ, ngay cả thân thể cũng chầm chậm tiếp nhận.
” Gia… a…” Một thân hình trắng nõn lồ lộ, thắt lưng đĩnh thẳng, vốn định ẩn nhẫn kìm nén tiếng rên rĩ khi bị nam nhân sáp nhập, hắn không tự chủ được tràn ra miệng.
Nghe hắn rên rĩ, vốn muốn từ từ cho hắn thích ứng rồi mới luật động, Đoàn Thần Phi rốt cuộc nhịn không được, liền với tư thế này, chậm rãi ở trong cơ thể hắn ra vào.
Nóng quá…
Chịu không nổi y vội vàng xao động như vậy, Mạc Ngôn chậm rãi vặn vẹo thân mình, nghĩ muốn thoát khỏi vật cực độ nóng cháy của người kia.
Đoàn Thần Phi mở lớn hai chân Mạc Ngôn, thật sâu mai nhập.
” A…” Đây chính là mình sao? Mở rộng ra hai chân… tuỳ ý nam nhân tiến vào…bộ dáng này, nhất định không phải chính mình đâu.
Hảo mất mặt…
” Không cần… từ bỏ…” Khoái cảm cùng kích thích từ sau đình tiến thẳng lên tới ót, mặc kệ có phủ nhận như thế nào đều không tác dụng…
” Không cần sao?” Vừa đỉnh nhập đến chỗ sâu nhất đột nhiên đình chỉ, bắt đầu thân thủ âu yếm phân thân của hắn, cùng hết thảy những chỗ mẫn cảm trên người Mạc Ngôn.
” A… ô…” Đột nhiên đình chỉ còn chưa đủ, cùng với nhược điểm trên người đều bị thoải mái nắm trong tay, kích thích từ khắp nơi làm cho Mạc Ngôn không còn lý trí để ý đến lễ giáo.
” Cũng không biết ngươi… nguyên lai nhiệt tình như vậy…” Nhỏ giọng thì thào, Đoàn Thần Phi trong lòng tràn ngập hoan hỉ, lần đầu tiên tâm tình cảm thấy tốt như vậy.
Trong lúc Mạc Ngôn cảm thấy trước mắt là một mảnh hắc ám, chợt cảm giác Đoàn Thần Phi toả ra nồng đậm ý cười.
Dường như có cái gì là lạ……?
Nhớ votes cho ta nha ^.^…
Hôm ni ta rất có tinh thần nên edit xong cái nào ta sẽ up liền lun cái đó…Chắc sẽ có thêm ít nhất chương Nam thiếp nữa đó….