Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay trong tối đó, Sakura và Sasuke đang trên đường tìm chỗ nghỉ qua đêm........
Trăng đã nhô cao, sao sáng rực trời, một lần nữa cô lại bị vẻ đẹp thiên nhiên nơi đây cuốn hút..
Cô dừng chân, ngước thẳng mặt lên trời, ra hiệu cho anh cùng đứng lại. Di chuyển hơn một tiếng đồng hồ không ngừng nghỉ, cuối cùng cô cũng tìm thấy nơi phù hợp để ngủ lại rồi. Một nơi không mấy ấn tượng lắm nhưng cũng có thảm cỏ mềm mượt như nhung và một con suối gần đó.
- Sasuke-kun, mình ngủ ở đây được không anh?
Vừa nói, cô vừa chỉ tay vào con suối ấy, vì ở khoảng cách khá gần nên anh nghe được rõ tiếng nước chảy róc rách. Kèm theo một mùi cỏ xanh rất quen thuộc nữa.
Anh ngồi xuống, hít một hơi thật sâu, rồi thở ra nhẹ nhàng. Xung quanh thật yên tĩnh, ngoài tiếng nói chuyển của cô và tiếng côn trùng đập cánh, thì chẳng còn âm thanh gì cả.
Khẽ hừm nhẹ một tiếng, anh nhặt cành cây khô ném vào đống lửa đang cháy. Cần phải giữ lửa cả một đêm để tránh thú dữ, và để sưởi ấm nữa..
- Em đi nghỉ đi, anh canh lửa cho.....!
- Dạ.....
Cô gật đầu, lấy đồ dùng từ trong balo ra, gối đầu lên nó, nhắm mắt ngủ ngon lành.
Sasuke ngồi bên cạnh, anh nhìn về khoảng xa phía trước, nhưng sự chú ý của anh lại đổ dồn về cô gái tóc hồng.......
Lâu lắm rồi con người máu lạnh như anh mới có cảm giác bình yên như thế này..
Không hận thù, không đau thương, không giết chóc..... Chỉ có khoảnh khắc êm đềm cùng với cô.
Nhờ có cô, anh mới thức tỉnh được con người vốn rất dịu dàng của mình..
Cũng nhờ có cô, anh mới lần nữa cảm nhận được sự sống kì diệu.
Hơn thế, anh quay trở lại làng sau năm chu du thế giới..... Cũng chỉ vì cô...!
Hôm nay, được ngắm cô ngủ, tim anh lại đập loạn nhịp. Gò má lạnh băng kia đột nhiên nóng và đỏ lên trông thấy. Cô có phải là, đang câu dẫn anh không?!! Anh biết nhan sắc của cô rất đẹp, nhưng đâu có ngờ chính nó lại quyến rũ anh trong tình thế này chứ?!
Ánh trăng sáng soi rõ vẻ mặt ửng hồng của cô, từng đường nét thanh tú chạy dài trên khuôn mặt. Tóc hồng xoã tung, mắt lục bảo nhắm nghiền lại, đôi môi đỏ cứ thế mà míu chặt. Anh đã tiếp xúc đủ loại phụ nữ, xinh đẹp có, ma mị có, xảo trá có, nhưng đây là lần đầu tiên có người con gái làm thay đổi anh như thế......
Người con gái rất đặc biệt. Nét đẹp không lẫn vào đâu với bất cứ ai.......
Mái tóc hồng đặc trưng, mùi hương cũng khác lạ, đó chính là Sakura - Khắp thế giới Ngũ đại cường quốc chỉ có mình cô.
Tự nhủ mình phải kiềm chế lại, anh vội lắc đầu xua đi mấy cái suy nghĩ về cô, và cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng ngồi nhìn cô ngủ..........
...bg-ssp-{height:px}
Gió bắt đầu nổi lên, hơi sương lạnh buốt bao trùm lên mọi vật. Sakura co người lại, bất giác cô vai cô run bần bật, nhiệt độ về đêm đã hạ xuống thấp đáng kể.
Anh vẫn ngồi dựa vào gốc cây, một tay anh giữ thanh kiếm của mình, tay còn lại nắm chặt tay cô. Nhưng khi thấy cô ngọ quậy, thì anh đã kịp thời tỉnh giấc. Cởi cái áo chàng dài ra, anh phủ lên người cô, bọc trọn cô lại trong đó, chỉ hé phần đầu cho cô dễ thở.
- Sa-Sasuke...... Anh chưa..đi ngủ sao..! - Cô khẽ giật mình.
Đặt nhẹ lên vầng trán thanh tú của cô một nụ hôn trấn tĩnh, cô mỉm cười, hình như ban nãy khi hôn cô anh đỏ mặt thì phải. Hai má cứ hây hây, rồi anh quay đi, cố che dấu vẻ mặt ngượng ngùng.....
- Mau ngủ, Sakura. Trễ lắm đấy.
- Nhưng, nhưng mà em cảm thấy lạnh lắm! Trời đêm trong rừng lạnh hơn em tưởng.
Lần này, cô bật người dậy, đôi mắt xanh lá dán chặt vào đôi mắt đen trống rỗng, hai vai không ngừng run lên.
Anh đỏ mặt, quàng tay ra sau eo cô..........
Ôm lấy cô trong khi cô vẫn còn đang ngây ngốc.
Thân hình to lớn của anh như nuốt trọn cơ thể nhỏ bé này. Thấy cô lạnh như vậy, anh sao nỡ bắt cô ngủ chứ. Nghĩ là làm, anh lại chiếm lấy môi cô, hung hăng phả vào trong miệng từng hơi thở ấm nóng từ anh.
Quả thật, anh rất khô khan trong tình yêu. Là một người chẳng biết tí gì về hành động thân mật cả. Đơn giản nhất đối với anh là: Hôn cô, ôm cô, nắm tay và....... Chuyện ấy.
Một hành động nữa mà các cặp đôi yêu nhau hay làm, đó là truyền hơi ấm. Và anh đang làm việc đó cho cô, một cách thật hữu dụng để khống chế cơn lạnh bây giờ.
Lưỡi anh càn quét xung quanh vòm miệng, len lỏi từng ngóc ngách bên trong. Còn lưỡi của cô thì trốn tránh anh, không để anh mút đau như lần trước. Sợi chỉ bạc lại hiện ra, là dây nối liên kết hai người họ lại, tình cảnh hiện giờ đang rất ám muội.
Nói là truyền hơi ấm cho có vẻ văn chương, chứ hành động của anh chẳng khác nào cưỡng hôn người ta vậy!
Một lúc sau thì buông đôi môi cô ra, anh và cô cùng nhau ngủ......
Áp cằm mình vào đỉnh đầu cô, hai tay vòng qua siết cái eo nhỏ nhắn........
Để mặt cô tựa vào khuôn ngực rắn chắc này, còn anh thì vùi đầu vào mớ tóc hồng thơm ngát..........
...
Đêm đó, một trai một gái ôm nhau ngủ trong rừng.......
Giữa trời đêm đầy sao, dù lạnh cỡ nào anh chàng cũng không bỏ cô gái ấy ra....
Trông hai người họ thật sự rất hạnh phúc.....!
End chap .