Nếu Không Phải Là Em

chương 53: cuộc đàm phán

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Biệt thự Phương gia

Từ sáng sớm, Phương Trạch Nham đã chuẩn bị sẵn hồ sơ, văn kiện liên quan đến cuộc đàm phán hôm nay, ông vội vội vàng vàng đến mức chưa kịp ăn sáng.

Phương Tử Đức cũng sốt ruột nên đi ra dặn dò

- Nhất định phải bảo vệ được Phương thị!

Phương Trạch Nham và Lý Khải đứng bên cạnh gật đầu làm tin.

Vừa ra đến xe, Phương Du Kỳ đã chạy tới. Cô mặc chiếc váy công sở màu trắng, mái tóc để xoã tự nhiên,trên mặt chỉ có chút phấn son. Cô còn mang theo hồ sơ làm việc và túi nữa

- Ba, con sẽ đi cùng mọi người!

Phương Trạch Nham và Lý Khải nhìn nhau rồi ông lại nhìn Phương Du Kỳ

- Kỳ nhi! Sức khỏe con không tốt, hãy ở nhà nghỉ ngơi đi!

Phương Du Kỳ mặc kệ ba mình nói gì, cô tự mở cửa rồi đem những thứ cầm trên tay đặt vào bên trong ghế

- Phương thị đã gắn bó với con rất lâu, nó là tâm huyết của ông nội, của ba, cũng là của con. Con muốn bảo vệ Phương thị như trước đây!

Phương Trạch Nham thở dài nhìn con gái bướng bỉnh, cứng đầu của mình. Ông buộc miệng nói

- Kỳ nhi. Bây giờ đã không còn như trước đây nữa, hơn nữa, đối tượng hôm nay chúng ta thương lượng là Doãn thị đấy!

Phương Du Kỳ cắn môi. Cô biết tại sao ba mình lại nói đến sự khác nhau đó, trước đây, cô rất tự do, chẳng có gì ràng buộc cả, nhưng bây giờ, cô đã từng là người phụ nữ của Doãn Thiên Duật, hơn nữa còn mang thai con của hắn, nếu cô phải đối mặt với hắn trong tình cảnh này thì sợ sẽ không vượt qua nổi

Nhưng Phương Du Kỳ vẫn kiên quyết đến đó, cô không muốn chạy trốn nữa. Cô phải bảo vệ Phương thị

Cho dù Phương Trạch Nham có đến đó thì cũng sẽ không giải quyết được gì, bởi vì, Doãn Thiên Duật đang dùng Phương thị để đe dọa cô, ép cô trở về bên cạnh hắn

Cô muốn bảo vệ Phương thị nhưng không phải bằng cách ngốc nghếch trước đây. Cô muốn quang minh chính đại đánh bại hắn trên thương trường.

- Con biết!

Dứt lời, cô mở cửa ngồi vào trong, không nói gì nữa cả, chỉ chăm chú theo dõi sự biến động giá cổ phiếu của Phương thị và tài liệu liên quan

Phương Trạch Nham và Lý Khải chỉ còn biết đến đó cùng Phương Du Kỳ

........

Cao ốc Doãn Thị, phòng họp.

Tất cả cổ đông của Doãn thị, những thành viên trong công ty đều đã có mặt đầy đủ. Doãn Thiên Duật ngồi trên ghế chủ tịch, hắn cứ cách vài phút lại xem đồng hồ, hình như đang rất sốt ruột.... cả phòng họp im lặng như tờ.

Phương Trạch Nham, Lý Khải và Phương Du Kỳ đã đến trước cao ốc Doãn thị, Kiệt cũng đi cùng họ. Họ vừa vào đến đại sảnh thì thư ký chủ tịch đã đến dẫn đường, cô thư ký nhìn Phương Du Kỳ đầy thắc mắc nhưng cũng không dám nhìn lâu

Họ vừa vào đến trước cửa phòng họp, cô thư ký lễ phép gõ cửa, sau đó cửa được mở ra. Hai tay Phương Du Kỳ nắm chặt dưới váy, hơi thở không được bình ổn nữa, cô đưa mắt nhìn xung quanh phòng họp

Những người ở đây cô đều đã từng nhìn thấy trong phòng họp này lúc cô đến đây tìm Doãn Thiên Duật xác nhận thông tin của những kẻ đã cường bạo mẹ cô

Lúc đó, bọn họ đã chứng kiến cô tát Doãn Thiên Duật trước mặt mình

Thấy Phương Du Kỳ hình như đang sợ hãi, run rẩy, Kiệt chủ động đến đứng gần cô, nắm lấy bàn tay đã lạnh toát của cô, ghé sát môi vào tai cô, nói gì đó.

Cả phòng họp đều nhìn hai người họ rồi lại lén nhìn Doãn Thiên Duật.....

Doãn Thiên Duật nhìn những cử chỉ thân mật giữa họ, hai tay hắn nắm chặt thành quyền, ánh mắt hắn sắc bén như lưỡi dao sắp phi ra khỏi vỏ an toàn

Phương Trạch Nham và Lý Khải đến ngồi vào vị trí trước. Kiệt thấy vậy cũng cùng Phương Du Kỳ bước vào chỗ ngồi, cậu kéo ghế giúp Phương Du Kỳ rồi ngồi xuống ghế bên cạnh.

Doãn Thiên Duật đang cầm cây bút trên tay, hắn dùng bẽ gãy nó mà vẫn không nhìn. Chỉ nhìn chằm chằm vào Phương Du Kỳ

Uy Vũ nhìn ba người họ, lắc đầu bất lực.

Tất cả mọi người đều đang đợi chủ tịch bắt đầu cuộc họp....

Không để họ đợi lâu, Doãn Thiên Duật đã quay lại dáng vẻ lạnh lùng như thường, hắn nhìn tất cả những người có mặt ở đây

- Cuộc đàm phán hôm nay chúng ta sẽ bàn luận về vấn đề thu mua Phương thị. Chủ tịch Phương, ông đã chuẩn bị xong hồ sơ chuyển nhượng?

Phương Trạch Nham nhìn Phương Du Kỳ mặt mũi đã tái mét, ông dõng dạc nói

- Tôi sẽ không bán lại Phương thị.

Tất cả cổ đông của Doãn thị đều được một phen kinh ngạc

Doãn Thiên Duật vẫn rất bình tĩnh, hắn lại nhìn Phương Du Kỳ, cô trong bộ váy công sở này thật sự rất quyến rũ, mắt hắn không rời đôi gò bồng đảo kia, như muốn nhìn xuyên thấu qua lớp vải bên ngoài, ngắm nhìn nó như lúc cô trần truồng trước mặt hắn. Rồi lại nhìn xuống bụng cô, cổ họng hắn như nghẹn ứ

Hắn quay lại nội dung cuộc họp, hất cằm về phía đội trưởng bộ tài chính. Lập tức, ông ta đưa danh sách đã chuẩn bị trình bày lên màn hình lớn

- Đây là tất cả những khoản nợ mà các công ty con của Phương thị đã vay ở bộ phận tài chính của Doãn thị. Nếu Doãn thị tiến hành thanh toán số nợ đó thì hơn % những chi nhánh lớn nhỏ của Phương thị đều phải dùng để bù đắp lại khoản nợ này.

Lý Khải lo lắng đưa ra phương hướng giải quyết

- Phương thị sẽ dùng phần chi phí từ ngân hàng của chúng tôi để trả số nợ đó.

Phương Du Kỳ lắc đầu nhìn Lý Khải, cô cầm một đóng tài liệu đang xem xét rất kỹ rồi nói

- Lô đất phía nam trong đợt thắng thầu hai tháng trước của Phương thị hoàn toàn biến mất không để lại dấu vết, cộng thêm ,% cổ phần của Phương thị đều không cánh mà bay vào Doãn thị. Với số chi phí mà Phương thị đã đưa vào Doãn thị thì Phương thị đã trả được % số nợ.

Cô ném tập tài liệu lên bàn, hai tay đan vào nhau và ngồi dựa lưng lên ghế rất thoải mái

Rất nhiều cổ đông của Doãn thị đều đưa mắt nhìn nhau, xôn xao bàn tán, một người đại diện trong số đó, hỏi

- Nhưng chúng tôi chẳng hề được biết đến việc chuyển nhượng số cổ phần đó cả.

Uy Vũ cầm tập tài liệu lên xem, cười nhạt

- Đây là lô đất và số cổ phần mà tôi đã thay mặt Doãn tiên sinh cùng ký hợp đồng chuyển nhượng với người đại diện của Phương thị

Doãn Thiên Duật hứng thú nhìn Phương Du Kỳ, thỉnh thoảng lại nhếch môi cười

Thật ra, với số cổ phần của Doãn thị mà Phương Du Kỳ nắm trong tay thì cô có thể đánh bại Doãn Thiên Duật nhanh chóng,nhưng cô lại không sử dụng đến nó, điều này khiến hắn cảm thấy rất ngọt ngào, không phải vì có thể giành phần thắng này mà có lẽ vì cô còn quan tâm đến hắn....

Phương Du Kỳ hài lòng nhìn Uy Vũ,nhưng chưa để cô đắc ý thì Doãn Thiên Duật lại cho trưởng phòng kế hoạch trình lên một bản thống kê

- Đây là tất cả những dự án mà Doãn thị đã đầu tư vào Phương thị. Bây giờ, chúng tôi sẽ rút phí đầu tư!

Phương Trạch Nham tức giận đập bàn

- Hợp đồng vẫn chưa hết hạn, các người muốn vi phạm đạo đức kinh doanh sao?

Phương Du Kỳ thấy ba mình quá kích động, cô đưa tay kéo nhẹ aó của ông, vừa muốn mở miệng

- Ọe!

Cục cưng lại làm phiền cô, nhưng không cần phải vào nhà vệ sinh.

Doãn Thiên Duật nhìn cô như vậy, hắn thật sự muốn chạy đến ôm chặt lấy cô rồi nói với cô là không cần phải tiếp tục cuộc tranh luận này nữa, đưa cô trở về như trước đây.

Kiệt đưa một tờ khăn giấy cho Phương Du Kỳ, cậu đợi cô một lát rồi mở chai nước trên bàn cho cô.

Tất cả cổ đông đều nhìn họ không rời mắt, xôn xao bàn tán

Phương Du Kỳ hiện tại là vợ của Doãn Thiên Duật nhưng lại ở trước mặt hắn thân mật với người đàn ông khác

Phu nhân của chủ tịch tập đoàn toàn cầu Doãn thị công khai ngoại tình có thể sẽ trở thành vấn đề sốt toàn cầu.

Doãn Thiên Duật chỉ hận không thể một phát súng bắn chết Kiệt.

Phương Trạch Nham hình như đã nhìn ra được suy nghĩ trong mắt Doãn Thiên Duật, ông vờ như không biết mà chỉ tập trung vào số phận của Phương thị hôm nay. Ngay sau đó, Doãn Thiên Duật lấy bản hợp đồng từ tay thư ký đẩy tới trước mặt Phương Trạch Nham

- Tôi không có nhiều thời gian như vậy.

Vừa nói hắn vừa đưa tay nới lỏng carvat, Phương Du Kỳ nhanh chóng mở bản hợp đồng ra

Hồ sơ chuyển nhượng.

Cô gập lại một cách thô bạo, tức giận nhìn Doãn Thiên Duật

- Doãn tiên sinh! Anh đừng ép người quá đáng! Phương thị và Doãn thị bao lâu vẫn hợp tác rất tốt, bây giờ anh lại làm theo cảm xúc, thu mua Phương thị. Doãn tiên sinh, anh có não không vậy?

Lý Khải bên cạnh đã sợ đến mặt mũi xám xịt, muốn ngăn cô lại nhưng không biết ngăn như thế nào.

Đang thương lượng mà cô lại đi chửi mắng đối phương.

Doãn Thiên Duật thấy bộ dạng giương cung bạc kiếm của cô, hắn cười mờ ám

- Kỳ Kỳ! Sao tự dưng em lại đem Phương thị và Doãn thị ra nói chung như vậy. Có phải em đang muốn nói đến mối quan hệ giữa chúng ta?

Phương Du Kỳ hít thở khó khăn, hai tay cô đã toát mồ hôi lạnh nhưng vẫn lạnh lùng nói

- Doãn tiên sinh, anh hãy công tư phân minh.

Doãn Thiên Duật cười càng lúc càng mờ ám, giọng điệu có phần dâm mị

- Em nói là tôi không phải người công tư phân minh. Vậy thì tôi đã làm gì nào? Bảo em lên giường với tôi để có thể cứu Phương thị.

Hai tay Phương Du Kỳ nắm chặt góc váy, cô thật sự muốn cười thật to nhưng cô cười còn khó coi hơn khóc.

Làm sao hắn có thể làm nhục cô trước mặt bao nhiêu người như thế này!

Cô thật sự thất vọng rồi, thật sự rất đau.

Doãn Thiên Duật mãi mãi là Doãn Thiên Duật. Những gì hắn muốn có thì sẽ dùng mọi thủ đoạn để có được, nhưng khi đã chán rồi, hắn sẽ tàn nhẫn ruồng bỏ như một tấm rẻ rách.

Biểu hiện của Phương Du Kỳ như đã nằm trong dự đoán của hắn, hắn tiếp tục nhìn những khuôn mặt khác nhau ở đây. Đám cổ đông thì bắt đầu bàn tán, người thì thương xót, người thì cười nhạo, người thì tò mò việc sắp xảy ra..... Lý Khải thì sắp đứng ngồi không yên, Phương Trạch Nham mặt mũi đã xám xịt như gan heo, Kiệt và Doãn Thiên Duật như hai con mãnh thú đang trong thế thủ hiểm, chỉ một chút tác động nhỏ sẽ lao vào đấu nhau

Doãn Thiên Duật lại tiếp tục trò đùa của mình

- Hay là lần này cũng vậy nhỉ? Em thỏa mãn tôi thì tôi sẽ suy nghĩ lại.

Phương Trạch Nham không thể nhịn được nữa, ông đứng lên, chỉ vào mặt Doãn Thiên Duật

- Cậu đừng ngậm máu phun người! Nói năng lung tung ở đây.

Doãn Thiên Duật không hề để ý đến ông, hắn vẫn đang chờ xem hành động tiếp theo của Phương Du Kỳ

Phương Du Kỳ rất bình tĩnh, cô đứng lên kéo tay ba mình xuống

- Chúng ta đi thôi ạ!

Nhưng Doãn Thiên Duật không hề bỏ cuộc, hắn cười một bên

- Kỳ Kỳ, em chơi đủ rồi đấy! Muốn bỏ chồng đi bao lâu nữa.

Phương Du Kỳ bình thản nhìn hắn, cô cười, một nụ cười đau đớn

- Chúng ta kết thúc rồi!

Sau đó quay lưng bước ra khỏi ghế

Khoé mắt cô đã phiếm lệ, trái tim như không còn nhịp đập nữa, khó thở vô cùng. Cô biết rõ bây giờ hắn đã thật sự chán cô rồi, nếu không thì sẽ không có chuyện những nữ đặc công thường xuyên ra vào phòng bệnh của hắn.

Doãn Thiên Duật cũng đoán được suy nghĩ đó của cô, nhưng cô không biết là những cô gái đó đều do Tô Vận kiếm về, muốn để hắn được giải khuây, mà những cô gái đó, hắn chỉ vừa mới chạm vào đã thấy buồn nôn, mùi máu tanh đầy người, mùi nước hoa cũng nồng nặc, mặt thì như mang một lớp mặt nạ như phấn..... rất khác với cô, tuy là nữ sát thủ nhưng trên người cô luôn có một mùi hương rất dễ chịu, khiến hắn thần hồn điên đảo.

Phương Du Kỳ cùng Phương Trạch Nham đi ra, Lý Khải và Kiệt cũng đồng loạt đứng lên

Họ vừa đi đến cửa, Doãn Thiên Duật thản nhiên đứng lên, hai tay đút trong túi quần. Nhìn phía sau lưng Phương Du Kỳ cũng biết cô đang khóc

- Kỳ Kỳ! Con của chúng ta vẫn khỏe chứ?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio