Ngậm Một Miếng Dâu Nhỏ

chương 5: 5: là cô chủ động

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thông báo chính thức của Du lịch đêm tối áp dụng hình thức làm nóng và giật tít trước.

Tài khoản Weibo chính thức lần lượt đăng ảnh cắt bóng của bốn khách mời trước, sau đó từng khách mời lần lượt ra xác nhận.

Nhờ danh tiếng của hai mùa đầu, đêm hôm đó nó đã bay lên no.8 hot search, độ thảo luận và độ hot đều rất ổn.

Hạ An ngủ đến nửa chừng thì thức dậy đi tắm, nhân tiện xem tin nhắn chị Nguyệt gửi.

[Chương trình đã công bố bốn khách mời, em được sắp xếp vào ngày mai, vừa khéo đẩy nhiệt độ lên, cho nên chị không thông báo cho em, ngày mai em hợp tác là được.]

Hạ An trả lời: "Được."

Dù sao thì cô giữa chừng mới gia nhập, bị các loại yếu tố khác nhau hạn chế, chắc ê-kíp chương trình cũng có sự sắp xếp của riêng mình.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, cô dựa vào đầu giường nghỉ một lúc, sau đó mở Weibo xem phản hồi của mọi người.

Xem thời gian, cuộc thảo luận tối qua tương đối hài hòa, cùng với sức ảnh hưởng lan rộng, dần dà có thêm một đám đầu trâu mặt ngựa gia nhập chiến trường.

[Đội hình này...cứ có cảm giác sẽ flop.]

[Tôi cũng vậy, hai mùa đầu tiên của chương trình này cũng khá nổi tiếng, sao mùa này không có lưu lượng nào hết vậy?]

[Vẫn là do dự án này không quan trọng, đặt cược vào show tuyển chọn hết đi, đài truyền hình Hoàng Hòa sắp hết thời rồi.]

[Vội cái gì? Không phải vẫn còn hai khách mời chưa được công bố sao?]

[Idol mày có hết thời thì đài truyền hình cũng không hết thời đâu, nghe nói hai khách mời tiếp theo nặng ký lắm đấy, cẩn thận tự vả.]

Đúng mười hai giờ trưa, tài khoản weibo chính thức của Du lịch đêm tối đã tung ra tấm ảnh cắt bóng thứ năm.

Màu nền của tấm ảnh là gợn sóng màu xanh nước biển, và phần cuối bóng cắt chìm xuống, cát trôi như bột mịn.

Người trong ảnh cắt bóng đang dựa nửa người lên mặt bàn, cẳng chân hơi cong lười biếng duỗi ra, eo thon không thể ôm chặt, đường cong lên xuống nhấp nhô, mơ hồ lộ ra đầu ngón tay mảnh khảnh.

Weibo chính thức của Du lịch đêm tối: [Cô ấy đến rồi, đoán xem cô ấy là ai?]

Ngay sau đó, trong phần share bắt đầu có blogger giật tít.

Máy xúc của giới giải trí: [Spoiler: Nữ diễn viên trẻ lưu lượng hàng top.]

Giữa tiếng bàn luận sôi nổi, cái tít này đã trở thành hòn đá khuấy động mặt hồ đang yên ả.

[Hạ An cái gì cũng muốn ké fame một tí à?]

[Cười ẻ, Hạ An có dáng người đẹp vậy sao? Vừa nhìn đã biết người trong ảnh là một mỹ nhân đẹp nghiêng nước nghiêng thành rồi, ok?]

[Ôi chao, Tiểu An nhà chúng tôi là những người mà đến cả anti nhìn thấy cũng sẽ tự động gắn mác nữ diễn viên trẻ lưu lượng hàng top cho luôn.]

[Tôi không thích cô ta nhưng tôi phải thừa nhận rằng cô ta rất nổi tiếng.]

Ba phút sau, Hạ An đăng nhập và share bài.

Hạ An: [Rất vui được tham gia cùng các bạn đáng yêu, hành trình còn dài, mong được chỉ bảo nhiều hơn~]

Hình ảnh đi kèm là ảnh gốc của tấm ảnh cắt bóng, góc trên bên trái là logo chìm Hạ An x Du lịch đêm tối.

[Ahhhh đúng là em rồi bé cưng ơi!]

[Tuyệt quá! Có bé An là tôi đã có lý do để xem chương trình rồi.]

[Đẹp đến mức chảy nước miếng, vợ tôi nóng bỏng quá, mlem mlem.]

[Có một ngày Hạ An đang đi trên đường, tôi đột nhiên thả một cục đá trước mặt cô ấy, hét lớn: Tôi chắn đường em! Tôi chắn đường em!]

*Chắn đường (ai) đồng âm với yêu (ai).

Ngay sau đó, câu Dáng người của Hạ An đẹp vậy sao của blogger đã được fan chụp màn hình, cười ngược lại, đồng thời trả lời bình luận.

[Xin chào, có đẹp nha.]

[Ai đang sung sướng thế? Ồ, hóa ra là tôi.]

[Gương mặt đỉnh chóp của bông hoa nhỏ + dáng người hoàn mỹ, một trải nghiệm siêu có giá trị khi có tận hai bà vợ! Không hổ là Tiểu An!]

Sau khi chính thức công bố Hạ An, hastag #Đội_hình_Du_lịch_đêm_tối nhanh chóng từ no.6 đã ổn định suốt mười mấy tiếng vươn lên no.1 bảng hot search.

Hạ An xem lướt qua bình luận của mọi người một lúc, sau đó đứng dậy chuẩn bị xuất phát.

Hôm nay có đám cưới của một người bạn nghệ sĩ, có mời cô và Dư Thần.

Cô đi vào phòng ngủ của căn hộ, đang suy nghĩ nên mặc cái gì hợp hơn, lại phát hiện Dư Thần cũng ở bên trong, đang khoanh tay đối mặt với một dãy đồ âu và quần áo may riêng.

Anh đúng là đỉnh cao của sự kén chọn trong số nghệ sĩ nam, nhiều người một bộ đồ âu mặc mấy năm, còn anh mỗi bộ chỉ mặc một lần, bộ nào cũng toàn hàng cao cấp.

Hạ An đến cạnh anh: "Anh mặc gì thế?"

Dư Thần dựa vào cửa tủ, nghe vậy thì nhướn mày: "Sao? Muốn chọn giúp anh à?"

Hạ An duỗi ngón tay chỉ vào mấy bộ quần áo mang phong cách khác nhau.

"Anh không được mặc quần áo giống em."

"Hôm nay có hợp tác với truyền thông, chắc chắn bọn họ sẽ chụp ảnh, nói không chừng livestream cũng sẽ lia tới chúng ta."

"Nếu phong cách giống nhau thì sẽ giống như đã thống nhất trước, bị chụp sẽ rất phiền phức." Cô đề nghị: "Không thì mặc vest nhé?"

"Anh mặc vest trông đẹp hơn à?"

"Không, bởi vì em muốn mặc đồ may riêng thoải mái chút."

Cuối cùng, Dư Thần quá lười lựa chọn đã nhận bộ đồ cô chọn cho, cởi cúc áo ngủ, bắt đầu thay đồ ngay trước mặt cô.

"Anh không vào nhà vệ sinh thay đồ à?"

Anh dừng lại mấy giây, ném quần áo sang một bên, thậm chí còn trực tiếp khoe khoang tám múi cơ bụng với cô.

Dư Thần cười cô chuyện bé xé ra to, nói: "Có vậy mà cũng phải tránh? Có chỗ nào trên người anh mà em chưa thấy đâu?"

Hạ An rất thành thật, đáp: "Em thực sự chưa từng thấy."

"Được rồi." Anh nói: "Lần sau bật đèn rồi mới làm."

.....

Hai người chia quân thành hai đường, Dư Thần đi trước.

Khi Hạ An lên chiếc RV của mình, mới phát hiện quản lý của mình đã có mặt.

Cô hơi ngạc nhiên: "Sao chị lại ở đây?"

Chị Nguyệt lo lắng: "Không phải do chị sợ em bị chụp lén à, chị ở trong xe chờ em, dù em có bị chụp cũng dễ xử lý."

Cửa xe tự động đóng lại, đầu Hạ An áp lên kính cửa xe, cô không nhịn được muốn cười.

"Chị yên tâm, bọn họ có chụp được thì cũng sẽ không cho rằng em với Dư Thần có gì đâu."

"Nói thì nói vậy nhưng lỡ có vấn đề gì thì...!Bây giờ em là nhất tỷ* của công ty, có tí động tĩnh nào thôi cũng khiến lãnh đạo cấp cao phải lo lắng."

*Nhất tỷ: nghệ sĩ nữ đứng đầu trong công ty.

Hạ An cũng không cảm thấy mình quan trọng đến vậy nhưng cô hiểu những lo ngại của công ty, vì vậy cô khẽ mím môi, tỏ vẻ đã nghe lọt tai.

Mấy phút sau cũng không có ai nói gì, chiếc RV rung đều đều, cô cũng thấy hơi buồn ngủ.

Không phải do Dư Thần ngủ sớm dậy sớm sao? Hại cô thức dậy từ hơn sáu giờ.

Hạ An mở tấm chăn ở bên cạnh ra, dựa vào lưng ghế ngáp dài.

Chị Nguyệt nói xong chuyện công việc, quay đầu liếc nhìn cô một cái, ánh mắt liền không thể thu lại.

Là một quản lý, cô ấy biết nghệ sĩ nhà mình có những lợi thế như thế nào.

Khuôn mặt của Hạ An đại diện cho sự yêu thích tuyệt đối của khán giả.

Lông mi của cô không dày nhưng rất cong.

Cô là một người đẹp Trung Hoa tiêu chuẩn với gương mặt trái xoan, sống mũi cao và một đôi mắt hạnh vừa ngại ngụng vừa rụt rè.

Điều quan trọng nhất là có một có nốt ruồi mỹ nhân trên chóp mũi, đó là vị trí dễ nhận biết nhất của cô, đã thấy thì sẽ không bao giờ quên.

Đôi môi của cô luôn được chăm sóc cẩn thận, căng mọng và mềm mại, hầu như không có nếp nhăn nào.

Chỉ vì cô quá xinh đẹp nên mới bị lầm tưởng là không có thực lực.

Hạ An vốn muốn ngủ nhưng xe đã gần đến hội trường tổ chức hôn lễ, khi cô từ từ mở mắt ra, liền chú ý tới ánh mắt của chị Nguyệt: "Chị đang nghĩ gì thế?"

"Chị đang nghĩ, đúng là hời cho Dư Thần quá."

.....

Xe đậu ở rìa bãi đậu xe, Hạ An nhấc váy bước xuống xe.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy dài đơn giản, trên đầu buộc hai búi tóc, không chỉ phù hợp với máy quay của giới truyền thông, mà còn không quá lộng lẫy để cướp mất spot-light của cô dâu.

Rất nhanh, phục vụ dẫn cô đi về phía trước: "Quý khách cứ lên xe đưa đón phía trước, nó sẽ đưa cô đến sảnh chính."

Hạ An kéo rèm xe đưa đón nhưng chỉ còn một chỗ ngồi.

Dư Thần đang ngồi ở một bên, nghe thấy tiếng động thì ngước mắt lên khẽ liếc nhìn cô.

Nhờ phúc của anh, chỉ một cái liếc mắt này, trong đầu Hạ An toàn là "Lần sau bật đèn rồi mới làm."

Đầu óc cô bắt đầu ong ong ngứa ran, cảm giác ấy lan đến đầu ngón tay, phản ứng đầu tiên của cô là mau chạy đi.

"Để tôi tự đi qua, hội trường ở đâu thế?" Cô cười, quay sang nói với phục vụ: "Vừa khéo đi dạo chút, đã lâu rồi tôi không chụp ảnh."

Chẳng mấy chốc, xe đưa đón chạy thẳng qua con đường nhỏ tiến về phía trước, trong khi Hạ An kéo áo khoác đi dọc theo bồn hoa.

Hôn lễ lần này rất hoành tráng, tất nhiên sẽ mời cả giới truyền thông đến, máy bay không người lái phát trực tiếp bay lơ lửng trên bầu trời, cắt qua khung cảnh ngắn ngủi Hạ An và xe đưa đón chạy ngược chiều nhau.

Đạn mạc* phản ứng mất mấy giây.

*Đạn mạc: bình luận trực tiếp chạy ngang màn hình trong lúc livestream

[Có phải Hạ An không? Cô ấy không lên xe đưa đón à?]

[Dư Thần đang ngồi trong xe, cô ấy biết cả đấy.]

[Trời lạnh như vậy, thà đi bộ còn hơn đi ô tô, quan hệ của hai người bọn họ thật sự không ổn mà.]

.....

Mười phút sau, Hạ An đến hội trường.

Bên trong ấm áp, có thể cởi áo khoác ra.

Lần này trên ghế không có ghi tên nhưng mỗi bàn đều có sắp xếp cơ bản nên cô cũng không để ý lắm, cúi đầu xem kế hoạch du lịch.

Khi cô hoàn hồn, bàn ăn đã đầy ắp người, người đối diện tán gẫu với người bên cạnh cô: "Quả thật, tôi cũng thích phim đó của thầy Dư lắm hahaha."

Thầy Dư?

Hạ An chậm rãi quay đầu lại, góc nghiêng cợt nhả của người đàn ông đập vào mắt cô, hiển nhiên anh đã quen với sự nịnh hót của mọi người nên không còn hứng thú, anh cầm điện thoại bằng ngón cái và ngón trỏ, xoay xoay.

Chỉ nhìn một cái, Hạ An nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, tìm lấy Dư Thần trên WeChat.

Dâu nhỏ: [Sao anh lại ngồi cạnh em?]

Rất nhanh, đối diện gửi đến một dấu chấm hỏi: [?]

Ngay sau đó, trong bóng tối, cô cảm giác được người đàn ông nghiêng người, giống như giờ mới rảnh nhìn xem người bên cạnh là ai.

Con chó nhà họ Dư: [Anh không nhìn rõ.]

Đến bây giờ anh mới nhận ra đó là em à?

Là người lớn thì phải rộng lượng, vậy nên cô không so đo với anh, khó hiểu hỏi: [Anh đi xe đưa đón mà còn chậm hơn em đi bộ.]

Con chó nhà họ Dư: [Giữa chừng quay lại đón người.]

Thời gian chờ đợi đám cưới luôn nhàm chán, cô thấy hơi đói.

Dâu nhỏ: [Lát nữa có món gì thế?]

Con chó nhà họ Dư: [Anh vào hậu trường hỏi đầu bếp giúp em nhé?]

Dâu nhỏ: […]

Rất nhanh sau đó, chủ đề của mọi người chuyển sang Hạ An, họ hỏi cô kiểu tóc hôm nay thế nào, lại có người tìm thấy chuyện khác: "Nút thắt cà vạt của thầy Dư hôm nay thật khác biệt, hình như tôi chưa thấy bao giờ."

Vừa nói xong, mọi người đều đổ dồn sự chú ý vào cà vạt của anh, xem nó khác với những người đàn ông khác thế nào.

Hạ An không hề tò mò, cũng không ngẩng đầu lên nhìn, bởi vì cô chính là người đã thắt nó.

Sáng nay, chỉ vì lúc anh thắt cà vạt cô nói "Ngày nào anh cũng thắt vậy không thấy chán à?", cô đã xui xẻo rước lấy một Dư Thần lười biếng.

Cũng may cô có một đôi tay khéo léo, lúc trước đóng phim cô học được, đến giờ vẫn chưa quên.

"Eldredge Knot." Dư Thần miêu tả đơn giản: "Khá là thử thách tính kiên nhẫn."

Cô nhướn mày, bĩu môi, thế mà người đàn ông này dám sao chép luôn cả lời giải thích của cô.

Lúc này mà không khoe khoang một chút thì không được rồi, Hạ An nhanh chóng mở khung thoại, gửi một emotion khuôn mặt nhỏ màu vàng đeo kính râm.

Cô không hề hay biết, vì cô và Dư Thần là nghệ sĩ lưu lượng, cảnh này cũng bị đạo diễn cắt vào livestream.

Chỉ vài phút ngắn ngủi, đạn mạc toàn người hóng hớt.

[Tôi chưa từng thấy nút thắt giống của Dư Thần bao giờ, đang tìm nè.]

[Hạ An còn không thèm liếc mắt lấy một cái? Cô ấy không tò mò à?]

[Giờ thì tôi hiểu rồi, chỉ cần liên quan Dư Thần, Hạ An sẽ không thèm quan tâm xíu nào.]

[Thậm chí cô ấy còn có vẻ đang cười chế giễu.]

[Hahaha, cô ấy đáng yêu quá đi mất, nổi tiếng trong giới là nhân duyên tốt, thỉnh thoảng có một hoặc hai người không thích cũng là chuyện bình thường, một người đẹp chân thật.]

Sau khi cảnh trên kết thúc, máy quay lại chuyển lên sân khấu, cuối cùng hôn lễ cũng sắp bắt đầu.

Quy trình đa số đều giống nhau, buổi lễ kết thúc bằng tiếng pháo mừng, cô dâu chú rể bắt đầu đi kính rượu.

Nhìn bóng dáng cô dâu, Hạ An sững sờ trong giây lát, nhớ lại lúc cô và Dư Thần kết hôn.

Sau khi đăng ký, hai người thống nhất không tổ chức hôn lễ, từ đầu đã không thể xem như tôn trọng nhau như khách nhưng cũng coi như trong sạch.

Bọn họ chỉ là một đôi vợ chồng hợp đồng, không sống cùng nhau, không nhắn tin, khi cần đối phương thì mang ra dùng, lúc không cần thì đến WeChat cũng bỏ xó cho nhện giăng tơ.

Tuần trăng mật của bọn họ cũng đã bị hoãn lại rất lâu, nếu không phải người nhà họ Dư nghi ngờ, có lẽ đã không có cả tuần trăng mật.

Lúc đó cô đã vào giới, những bữa tiệc rượu trong giới luôn là điều không thể thiếu, khi Dư Thần đang ở Kuala Lumpur, cô nói muốn tập uống rượu.

Rồi tự làm mình say khướt.

Theo lời Dư Thần, đêm đó là do cô chủ động.

Hạ An tuy không nhớ rõ nhưng cô không tin cái luận điểm này.

Dù cô không có não, cô cũng chắc chắn, tuyệt đối là do Dư Thần làm, sao cô có thể làm mấy chuyện như vậy được? Nhưng cũng bởi vì đúng là cô không nhớ rõ, nên suy nghĩ đầu tiên của cô khi tỉnh dậy là: Thiệt thòi rồi.

Khi đó cô vẫn đang trong giai đoạn mò mẫm học kỹ năng diễn xuất, giáo viên nói với cô diễn xuất là một loại trải nghiệm và phản hồi với cuộc sống, cho nên cô đã từng trải qua, nếu không nhớ thì có phải là quá thiệt thòi không?

Khi đó Dư Thần đang tắm, giọng anh xuyên qua cửa kính phòng tắm, đầy sâu lắng: "Ý em là em muốn thử lại lần nữa?"

Cô thực sự không có ý đó nhưng khi anh nhắc tới, cô lại thấy cũng được đấy.

Nhưng đứng sau cửa hồi lâu anh cũng không có động tĩnh gì, Hạ An xoay người muốn rời đi: "Anh không muốn thì bỏ đi."

Ngay sau đó, cổ tay bị nắm lấy, cô chìm vào làn sương mù vô tận trong phòng tắm, tỉnh táo trải qua toàn bộ quá trình.

Cho đến giờ cô vẫn nhớ như in sức mạnh không kiềm chế được khi anh ôm eo cô, cùng cảm giác lạnh lẽo khi vai và lưng chạm vào tường gạch men.

Có lần một lần hai thì sẽ có lần ba, sau đó liền cứ như vậy, tuy rằng mỗi lần Dư Thần đều chủ động tấn công.

Mấy lần đầu cô còn định từ chối nhưng mỗi lần nhìn thấy mặt anh, cô lại cảm thấy không cần phải từ chối.

Vậy nên đàn ông ấy mà, có một cái mặt đẹp thực sự quan trọng.

Dư Thần có ưu thế về mặt này, bất kể là khuôn mặt hay thân hình đều thuộc hàng hiếm, ngoại trừ cái mỏ hỗn ra...còn lại đều nằm trong phạm vi chấp nhận được...

Nghĩ đến đây, cô mới phát hiện mình hình như bị Dư Thần lây bệnh rồi, người ta đang tổ chức hôn lễ ở đây, cô đang suy nghĩ gì ở bên dưới vậy?

Hạ An nhanh chóng thu lại suy nghĩ của mình, gắp mấy đũa đồ ăn trước mặt mình.

Nhưng vào lúc này, thông báo chính thức cuối cùng của Du lịch đêm tối đã được đăng lên đúng 1 giờ 30.

Vẫn là một tấm ảnh cắt bóng, người ở trung tâm đang ngồi một cách tùy ý, hình như trong tay đang cầm máy chơi game, đôi chân dài gập lại, khuỷu tay đặt bên trên, không nhìn rõ đường nét khuôn mặt.

Tài khoản Weibo chính thức của Du lịch đêm tối: [Khách mời thần bí cuối cùng sẽ là người bạn muốn chứ?]

Blogger ngay lập tức giật tít, hai chữ ngắn gọn: [Dư Thần.]

Ai nấy đều đang lo không có chỗ nói chuyện, chỉ trong ít phút, số lượng bình luận đã vượt quá 5000.

[Theo dõi anh lâu rồi, đây là lần đầu tiên thấy anh hài hước thế đấy.]

[Tin giả thì cũng đáng tin chút đi chứ, anh chỉ thiếu điều viết thông tin này là giả lên trán nữa thôi.]

[Anh giai còn ké fame nữa à? Có phải vì thấy hôm nay Hạ An và Dư Thần được thảo luận rất nhiều nên mới chọn họ không?]

[Anh nói tôi tham gia cùng một chương trình gameshow với Spider Man còn đáng tin hơn hai người họ.]

[Dư Thần + Hạ An? Đó còn là chương trình gameshow về du lịch cặp đôi ư? Đó là một chương trình kinh dị rồi!]

[Không tốt cho tim đâu.]

Bài viết này được dân hóng hớt đăng lại và chia sẻ, trở thành tin giả hay nhất hôm nay, thậm chí còn được gắn với một từ khóa liên quan vì quá hài hước.

Khi tag #buồn_cười lọt vào danh sách hot search, Dư Thần nhận được tin nhắn, follow lại tài khoản weibo chính thức của Du lịch đêm tối, sau khi cơm no rượu say, anh thong thả nhấn nút share.

Dư Thần: [Hẹn gặp lại vào ngày kia]

Thậm chí còn không buồn gõ dấu chấm nhưng chỉ sau mười phút, nó đã trở thành hot search bùng nổ.

Weibo bị tê liệt mười phút..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio