Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

chương 55

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Ăn miếng trả miếng! Nhan Nhã Tịnh không chặt tay Rose nhưng cô sẽ hất cà phê vào cô ta. Bất kể Lưu Thiên Hàn có tới hay không thì chắc chắn cô cũng phải trả lại tách cà phê này cho cô ta.

Hiệu suất làm việc của nhân viên quán cà phê rất cao. Chẳng mấy chốc, quản lý đã bảo nhân viên mang ra một tách cà phê nóng hổi.

Rose nhìn thấy tách cà phê nóng bốc hơi nghi ngút, đương nhiên đoán được Nhan Nhã Tịnh định làm gì. Vẻ mặt cô ta tái mét, cà phê vừa mới đun sôi thế này mà đổ lên người thì phải tróc mất một lớp da!

Rose sợ tới mức không nhịn được run lẩy bẩy, nước mắt rơi lã chã. Cô ta nhìn Lưu Thiên Hàn rồi lại nhìn sang Nhan Nhã Tịnh bằng ánh mắt đáng thương, nhưng không ai nói đỡ hộ cô ta cả.

“Cô đừng như vậy mà Nhan Nhã Tịnh! Tôi sai rồi! Tôi thật sự sai rồi! Tại lúc nãy tôi kích động quá thôi, chứ tôi không cố ý hất cà phê vào cô đâu!” Rose thấy Nhan Nhã Tịnh bưng cà phê lên thì sợ hãi liên tục lùi về đằng sau, sợ chỗ cà phê nóng hổi kia sẽ bị dội lên người mình.

“Không cần biết cô vô tình hay cố ý, nhưng mà tôi cũng bị đau rồi, bây giờ tôi phải đòi lại.”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh bỗng nhiên giơ một tay lên, hất cả tách cà phê đầy vào người Rose.

Toàn bộ chỗ cà phê bị đổ lên cánh tay Rose khiến cô ta hét lên như heo bị chọc tiết. Rose nhìn Nhan Nhã Tịnh, trong mắt tràn đầy căm phẫn và không cam lòng. Cô ta ước gì có thể xẻo từng miếng thịt trên người Nhan Nhã Tịnh ra, nhưng ngại Lưu Thiên Hàn vẫn còn ở đây nên không dám thể hiện ra ngoài.

Nhan Nhã Tịnh âm thầm cười khẩy. Cứ hận đi! Dù sao thì Rose và Nhan Vũ Trúc cũng đã coi cô là cái gai trong mắt từ lâu. Dù cô có làm gì thì bọn họ cũng sẽ không chịu bỏ qua… Vậy chi bằng cô chủ động đón đánh!

Tiếng kêu thảm thiết của Rose vô cùng khó nghe, Cố Bắc Vinh phất tay ra hiệu cho đàn em mang cô ta ra ngoài.

Nhan Nhã Tịnh nghĩ đến việc Lưu Thiên Hàn đã chứng kiến tất cả những chuyện mình vừa làm, trong lòng cô thấy hơi xấu hổ.

Cô hắng giọng, gượng gạo nói: “Anh Lưu, có phải lúc nãy tôi rất độc ác không?”

Chắc hẳn đàn ông đều thích phụ nữ điềm đạm đáng yêu, nép vào người như chim non. Vừa rồi cô cư xử hung dữ thế, không biết Lưu Thiên Hàn có ghét cô không nữa. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Ăn miếng trả miếng, cô làm tốt lắm.” Trong mắt Lưu Thiên Hàn không hề có một chút ghét bỏ nào, anh nói thật lòng với Nhan Nhã Tịnh.

Cố Bắc Vinh ở bên cạnh cũng sang sảng nói: “Đúng đó bác sĩ Nhan, lúc nãy cô thật sự rất ngầu! Cũng chỉ có hành động siêu ngầu của cô mới có thể khiến cô ta la hét dễ nghe như thế thôi.”

Dễ nghe?

Khóe môi Nhan Nhã Tịnh run rẩy, cũng chỉ có loại người kỳ lạ như Cố Bắc Vinh mới thấy tiếng hét thảm thiết rất dễ nghe thôi.

Lưu Thiên Hàn vẫn nắm chặt lấy tay Nhan Nhã Tịnh. Cô cảm thấy tư thế này không được tự nhiên cho lắm.

Nhan Nhã Tịnh vừa định bảo Lưu Thiên Hàn bỏ tay ra thì lại chú ý đến chiếc nhẫn màu bạc trên ngón tay cái của anh.

Chiếc nhẫn này giống y hệt như chiếc nhẫn mà người đàn ông kia đã đeo vào tay cô trong cái đêm ở khách sạn năm năm trước.

Chẳng phải người đàn ông đêm đó là Hách Trung Văn à? Sao anh Lưu lại có chiếc nhẫn này?

Vô số quả bom nổ tung trong đầu Nhan Nhã Tịnh, khiến cô cảm thấy trời đất tối tăm mù mịt, mất hồn mất vía.

Chẳng lẽ người đàn ông đêm đó là anh Lưu?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio