Chương :
Lão phu nhân đạng chợp, mắt trên ghế, nghe vậy liền mở mắt ra, liếc bác Phúc bên cạnh một cái.
Bác Phúc cả người run lên, làm bộ đáng thương nhìn lão phu nhận, ông tỏ ra về “không liên quan gì đến tôi, làm ơn tha cho tôi đi”.
Lão phu nhân à hai tiếng: “Trả lời bọn họ, sẽ đến đúng giờ.”
Lê Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan ở ngoài cửa nhận được câu trả lời, lão đầu quỷ phu Ù Lan Uyễn này đến đó sẽ đúng giờ đến dự tiệc sinh nhật cho Lê Hương.
Lý Ngọc Lan nhanh chóng lây điện thoại ra chia sẻ tin vui với Lê Nghiên Nghiên, Lê Nghiên Nghiên vui vẻ đên mức muôn mọc cánh bay lên.
Hai người trở lại chiếc xe hơi sang trọng, Lê Chấn Quốc lây điện thoại ra gọi cho Lê Hương. Cuộc gọi rất nhanh được kết nói, giọng nói trong trẻo của Lê Hương vang lên: “Alo, bổ.”
“Lê Hương, là như vầy, hai ngày nữa là sinh nhật lần thứ của con, con và Nghiên Nghiên sẽ tổ chức sinh nhật cùng ngày. Bồ đã chuẩn bị một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng cho các con, đến lúc đó con đến sớm một chút, bó sẽ cho con một ngày sinh nhật vui vẻ.”
Lê Hương ở đầu kia nhếch lên đôi môi đỏ mọng: “Được rồi, cám ơn bố.”
Sau khi cúp điện thoại, Lê Chấn Quốc thở phào nhẹ nhõm, cả người cũng thoải mái, mọi thứ đã sẵn sàng, bây giờ chỉ chờ đên ngày sinh nhật.
“Chấn Quốc, lần này anh yên tâm đi, Nghiên Nghiên chúng ta từ nhỏ đã không chịu thua kém. Bũa tiệc sinh nhật kia sẽ là ngày mà nó trở thành Mạc phu nhân.” Lý Ngọc Lan nhẹ nhàng rúc vào ngực Lê Chấn Quốc, cười nhẹ nói khẽ.
Kể từ sau vụ bê bối lần trước, Lê Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan đã chia phòng ngủ, Lý Ngọc Lan đã chờ cơ hội này lâu rồi, bây giờ chuyện của Nghiên Nghiên diễn ra suôn sẻ tốt đẹp như vậy, Lê Chấn Quốc mở cờ trong lòng, bà ta cũng tự tin, thời cơ tự nhiên cũng đến.
Nhưng Lê Chấn Quốc vẫn đang rất bồi rồi, đưa tay ra đây Lý Ngọc Lan ra: “Lý Ngọc Lan, tránh xa tôi ra một chút, bà đã quên những việc tốt mình làm trước đây rôi sao? Tết hơn hết bà nên an phận cho tôi..
“Chân Quốc.” Lý Ngọc Lan đặt tay lên ngực Lê Chấn Quốc, trượt một đường xuống dưới, còn lộ ra vẻ uất ức đáng thương: “Trước đây tất cả đều là lôi của em, em đã biết sai rồi, nhưng nề tình em đã sinh cô con gái ngoan Nghiên Nghiên cho anh, anh tha thứ cho em một lân nhé, anh sắp trở thành quốc trượng + . sau này em nhất định sẽ an phận thủ thường, tận tâm phục vụ anh.”
Quốc trượng: chỉ bố vợ của vua, ở đây chỉ những người bố vợ hưởng phúc, hưởng lợi từ con rê giàu có.
Mấy năm nay Lý Ngọc Lan chăm sóc cơ thê rất tốt, vô củng có ý vị phong tình của người phụ nữ, dưới sự chủ động của bà ta Lê Chấn Quốc dù muốn từ chối nhưng vẫn hùa theo, cũng niệm tình cho công sức sinh Lê Nghiên Nghiên của bà ta, ông ta liền mặc cho Lý Ngọc Lan tháo thắt lưng mình ra.
Toàn bộ Lê gia bên kia đều đắm chìm trong niêm vui củng mong đợi, ỏ’ đây Lê Hương cúp máy, Diệp Linh ở bên cạnh cười nói: “Lê Hương, tớ phát hiện cậu đúng là được cưn nha, lần này Mạc tiên sinh liên thủ với VỊ lão phu nhân kia nhà cậu bẫy trọn Lê gia, bây giờ tớ thấy bọn họ vui vẻ như thê, đến ngày sinh nhật đó sẽ có bao nhiều thê thảm đây.”
Lê Hương gật gật đầu với Diệp Linh: “Không phải cậu đã đợi ngày này rât lâu rồi sao?”
Hai ngày sau, sinh nhật lần thứ của Lê Hương đã đến.
Vào lúc giờ đêm, điện thoại của Lê Hương đỗ chuông, là tin nhắn Wechat.
Là tin Mạc Tuân chúc mừng sinh nhật Mạc phu nhân, sinh nhật vui vẻ, em lại lớn thêm một tuổi rồi.
Lê Hương cầm điện thoại, cô vẫn rất tức giận vì hôm đó anh đã lừa cô gọi “chồng” trong quán bar, nhưng lòng cô lúc này vận rât ngọt ngào, Mạc tiên sinh vào lúc giờ đềm chúc sinh nhật cô đã rất có tâm rồi.
Lê Hương cảm ơn Mạc tiên sinh.
Mạc Tuân gửi một meme một cậu bé nằm choàng ở cửa số ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài.
Anh có ý gì?