Chương :
Mạc Tuân thấp giọng, tràn ra mấy phần cưng chiêu: “Mạc phu nhân lợi hại quá, trên giường hay dưới giường đều lợi hại như nhau.”
Vành tai trắng như tuyết của Lê Hương nhanh chóng trở nên ửng hông, nghĩ đến chuyện. xảy ra tối hôm đó, cô hận không thể rửa sạch tay mình thêm máy lần.
Lê Hương lập tức cắt ngang đề tài: “Mạc tiên sinh, không cho phép anh đã chiếm được tiện nghỉ còn khoe khoang nữal”
“Vậy trước tiên cứ thê, nêu em cân thì gọi cho anh, anh sẽ thỏa mãn bọn họ chút, để bọn họ quỳ xuống cầu xin em tha thứ.”
Trái tìm của Lê Hương ngọt ngào như phết một dớp mật, cô đột nhiên phát hiện ra răng mình đã gả cho một người đàn ông rât lợi hại!
Lê Nghiên Nghiên năm viện ba ngày, ba ngày nay dư luận vẫn rât nồi, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng chút nào đên Lê Hương, cô đang trong viện nghiên cứu tỉnh luyện độc tô hoa Mạn Đà La, chuẩn bị thử độc để luyện chế thuốc.
Ngày hôm đó Weibo của Lê Nghiên Nghiên cập nhật trạng thái mới, việt răng: “Sau cơn mưa trời lại sáng, hôm nay thật vui, giáo sư Tiền bay đến Hải Thành rồi.”
Lê Nghiên Nghiên còn kèm thêm tấm ảnh, là hình cô ta đến sân bay đón, ở trong phòng khách, cô ta và giáo sư Tiên vui vẻ giơ tay chữ V chụp ảnh.
Số lượt thích trên bài post Weibo này đạt một triệu like trong vài phút, top comments đều như thê này, “Nữ thiên tài y học Lê Nghiên Nghiên đã trở lại!”
“Nghiên Nghiên, chúng ta đừng yêu nữa, tập trung cho sự nghiệp của chúng ta đi!”
“Tôi phổ cập một chút cho, Nghiên Nghiên nhà tôi tuổi đã kinh động toàn giới y học, các đài truyền hình lón đêu tranh nhau phỏng vân cô ây, sau đó cô ây nhảy cập liên tục, trở thành cô gái Hoa Hạ đầu tiên đi du học Thánh Lê viện nước F, Thánh Lê viện là trường cũ Nghiên Nghiên nhà ta đấy, giáo sư Tiên là cô của Nghiên Nghiên.”
“Đột nhiên tôi có thể hiểu được nỗi hận của Lê Hương, một cô gái quê mùa với trình độ học vấn trung học thực sự là một trời một vực với mộ nữ khoa y thiên tài xinh đẹp.”
“Đừng nói, người ta là Mạc phu nhân đó, Tiêu Nghiên Nghiên nhà ta không đắc tội nồi đâu!”
Lúc này “ting” một tiếng, Wechat của Diệp Linh đền: “Hóa ra là một vòng lớn, Lê Nghiên Nghiên lại diễn vai nữ thiên tài y học quan trọng à, Thánh Lê viện lại là thiên đường giới y học, nghe nói giáo sư Tiền đức cao vọng trọng lắm, lần này chắc là làm chỗ _- dựa cho Lê Nghiên Nghiên rồi, Lê Hương, cậu có quen với giáo sư Tiền không?”
Ý cười đong đầy trong đôi mắt sáng ngời của Lê Hương, mây ngày này Lê Nghiên Nghiên tận lực diễn, hóa ra là muôn dùng vai nữ thiên tài y học ép với cô à?
Nữ thiên tài y học…
Lê Hương đọc máy chữ này mấy lần, đột nhiên nở nụ cười, cô trả lời Diệp Linh “Không quen ai hét.”
Diệp Linh “Aizz, Lê Hương, cậu thảm thật đó.”
Lê Hương: “Nhưng mà, hiệu trưởng của Thánh Lê viện và tớ là người quen cũ.”
Diệp Linh: “…”
“Lê Hương, cậu có thể nói hết luôn một lần không, tớ bị cậu dọa đến phát bệnh tim rồi này, cậu mà lại là người _ quen cũ với hiệu trưởng Thánh Lê viện hả?”
Lê Hương “Hiệu trưởng từng đích thân mời tớ đến du học Jhánh Lê viện, nhưng tớ đã từ chối.”
cu, Linh: “What?”
Lê Hương: “Chủ yếu là lúc đó tớ còn nhỏ quá, mới tuổi, không muốn học xa nhà quá ấy mà..