Thời gian bên trong Aincrad là như nhau, cho nên cho dù Trần Tinh có trở về tầng hay bất cứ tầng nào đi nữa đều là ban đêm.
Việc này là một vấn đề bất cập đối với hắn lúc này, bởi vì trời tối rất khó xác định phương hướng cùng với việc tìm ra được Dungeon mà Asuna cùng Yuna bị mắc kẹt.
Nếu là bình thường thì hắn có thể lựa chọn mục truy dấu theo danh sách bạn bè tìm kiếm, nhưng còn hiện tại thì hắn chỉ có thể dựa theo tin nhắn của hai người mà lần theo dấu vết thôi. Bởi vì trong khu vực "đặc biệt" thì mọi yếu tố khác đều không thể can thiệp vào được.
Quan trọng nhất lúc này chính là việc xác định phương hướng, trong lúc nhất thời Trần Tinh không biết phải làm sao, bình thường khi về đêm thì hắn cứ lựa chọn đại một hướng mà đi theo, Đông Tây Nam Bắc gì đó hắn hoàn toàn không quan tâm đến, cũng như chẳng cần biết đó là hướng nào.
Hiện tại lúc gặp chuyện thì Trần Tinh mới biết được việc gì cũng phải hiểu một ít, đến khi cần thì còn biết mà áp dụng, cũng giống như việc học bơi vậy, học để đề phòng trường hợp xấu, đại loại ý nghĩa như vậy.
-Xin lỗi, có phải anh gặp rắc rối gì sao?
Một giọng nói đúng lúc vang lên, Trần Tinh nhận ra người này, chính là thanh niên Kima - thuộc hạ của Heathcliff.
Không biết y vì sao lại xuất hiện nơi này và dường như y cũng đang gặp vấn đề gì đó, cho nên biểu hiện của y có chút không được thoải mái khi đối mặt với Trần Tinh.
-Xác thực là ta đang gặp một vấn đề nhỏ, ta không thể xác định được chính xác phương hướng, ngươi có biết được chính xác phương hướng không?
Trần Tinh cũng không giấu diếm nói, Kima nghe xong biểu hiện cũng có chút bất ngờ, y cũng chỉ về một hướng rồi nói
-Đây là hướng Nam, kia là Đông,...
Không đợi y nói xong Trần Tinh cũng đã để lại một câu cám ơn sau đó đi theo hướng Tây Nam.
Kima cũng không kịp phản ứng gì chỉ có thể đưa tay ra dự định nói gì đó thì bóng dáng Trần Tinh cũng đã mất hút. Y lắc đầu, biểu hiện có chút khó coi, có lẽ y thật sự đang tìm kiếm Trần Tinh và cần hắn giúp gì đó.
Trong màn đêm có phần u tối, ánh sáng của trăng cũng đã bị mây đen bao phủ, Trần Tinh lao đi như một cơn gió, hắn hoàn toàn không biết chính xác vị trí của Asuna cùng Yuna, hắn chỉ có thể ôm tâm lý may mắn mà thôi, bởi vì trước đó sau khi nhận được tin nhắn hỗ trợ của Asuna thì cả Yuna cùng Asuna đều không thể liên lạc được nữa.
Trần Tinh vừa chạy vừa quan sát xung quanh, sau phút, trước mắt hắn xuất hiện một dãy núi, chạy thêm một đoạn nữa, Trần Tinh có thể thấy được một hang đá đen kịt, hang đá này phải nói là rất lớn, lớn hơn bình thường rất nhiều, đường kính ít gì cũng phải hơn m.
Hắn cũng không dừng lại quan sát thêm nữa mà cùng Ali vào trong, trên tay hắn cũng xuất ra viên pha lê để làm thắp sáng xung quanh.
Men theo đường hầm ẩm ướt quanh co, sau phút Trần Tinh có thể nghe được phía trước vang vọng ra âm thanh gào rống gì đó.
Hắn nhanh chóng đi tới nơi này, đập vào mắt hắn chính là một con quái vật hình người với cái đầu trọc lóc to lớn, bởi vì nó đưa lưng về phía Trần Tinh nên hắn chỉ có thể thấy sơ sơ bộ dáng của nó.
Trên đầu con quái quật này hiện lên những thông tin
The Gigant Orc (King)
Lv:
Hp: ../..
Mp: /
Sức mạnh:
Phòng ngự:
Tốc độ:
Kỹ năng: Trọng kích, kỹ năng mô tả: sát thương gây ra bằng lần sức tấn công, thời gian cooldown phút.
Sau khi thấy được những thông số của con quái vật này thì Trần Tinh cũng cảm thấy bất ngờ, sau đó là cảm thấy mừng rỡ, bởi vì hắn đã tìm được đối thủ đầu tiên sau tháng nhàm chán.
Trần Tinh cũng không lấy ra Scythe mà bật người lên dùng tay không nhắm thẳng mặt con Boss mà đấm.
Hắn chỉ dùng phân nửa lực lượng vì sợ có sự chênh lệch theo cách tính toán của Hệ thống.
-Bang~
Âm thanh vang dội cứ như hai thanh kim loại va chạm vào nhau làm những cô gái đang trốn tron khe đá hẹp phía dưới cũng cảm thấy đinh tai nhức óc.
Còn về phần con Boss thì lảo đảo ngã xuống về vách đá. Lượng máu của nó cũng chỉ giảm xuống từ triệu đơn vị xuống nghìn đơn vị.
Lúc này Trần Tinh cũng có thể thấy rõ bộ dáng thật sự của nó. Con Boss này không hổ là Boss ẩn lv , với chiều cao tầm khoảng m, nó sở hữu nước da màu xám tro, nửa người trên ở trần lộ ra cơ bắp cuồn cuộn với nhiều vết sẹo tích, vũ khí của nó là một thanh Búa tạ to tướng, ngoài ra điểm đặc biệt nhất của con Boss này chính là nó hoàn toàn không có mắt, thay vào đó nó có tận cái tai, bên cạnh đó chính là việc nếu so về hình thể thì đôi chân của nó có vẻ ngắn hơn. Điều này cũng dẫn tới tốc độ của nó chỉ vẻn vẹn .
-Senpai..
Sự việc diễn ra khá bất ngờ đối với con Boss lẫn mấy cô gái, người hồi phục tinh thần nhanh nhất không ai khác chính là Yuna, nàng kêu lên một tiếng mừng rỡ sau đó chạy về phía Trần Tinh.
Chỉ là hiện tại trạng thái của Yuna dường như không được tốt cho lắm, bởi vì hắn phát hiện lượng sinh lực của nàng cũng chỉ còn /.
Vì khá hấp tấp nên Yuna cũng vấp ngã xuống đất và được Asuna cùng một người nữa nhanh chóng đỡ lấy.
Trần Tinh cũng không có thời gian để quan tâm đến mấy cô gái, bởi vì con Boss cũng đã lắc lắc đầu tỉnh táo lại.
Nó không thể nhìn thấy nhưng bù lại khả năng xác định mục tiêu thông qua âm thanh rất nhạy.
-Rống~
Nó mở miệng hết lớn một tiếng, một phần nước dãi theo âm thanh bay về phía Trần Tinh. Hắn nghiêng người né tránh.
-Xì~
Mặt đất nơi nước dãi dính lấy cũng bốc lên khói trắng, hiển nhiên đây cũng xem như một loại axit hoặc đại loại như vậy, rất may là "skill" này chỉ là phần phụ trợ cho con Boss và cũng không phải chiêu chính thức của nó, Trần Tinh cũng không muốn phải chiến đấu với một thứ "bẩn" như vậy.
Tốc độ của con Boss khá chậm, nhưng không vì thế mà giảm đi độ nguy hiểm của nó, lợi thế về hình thể to lớn, cho nên dù có chậm đi nữa nhưng phạm vi tấn công của nó rất rộng.
Con Boss giơ cao cây búa trong tay mình quá đỉnh đầu rồi đập mạnh xuống, mục tiêu dĩ nhiên chính là hắn.
Nhìn trước mắt thanh búa to tướng đang hướng về mình mà đánh, Trần Tinh cũng không tránh không né mà tiến hành trực diện đỡ lấy, hắn muốn xem thử liệu con Boss này có thể tạo cho hắn thương tổn gì hay không?
Nếu kết quả hắn vẫn đầy sinh lực thì Trần Tinh cũng không muốn phí thêm thời gian ở nơi tù túng này nữa.
-Rầm~
Rốt cuộc hắn cũng có được câu trả lời, sức ép dồn nén lên đôi tay hắn rồi truyền xuống nền đất dưới chân làm cho mặt đất cũng bị nứt ra và lõm xuống một khoảng.
Cảm nhận lực đạo không sai biệt lắm, Trần Tinh cảm thấy máu cũng bắt đầu sôi trào, mặc dù chỉ tổn thương vài chục sinh lực nhưng điều này cũng đủ làm cho hắn nổi lên một chút ý chí chiến đấu.
Chiến đấu không phải là nghiền ép, cuộc chiến sẽ trở nên nhàm chán nếu như thực lực chênh lệch quá lớn, quan trọng hơn chính là việc Huyết Long đã nói, trong chiến đấu sẽ giúp hắn gia tăng thực lực của bản thân một cách nhanh chóng hơn.
-Các người cũng nhanh rời đi nơi này đi.
Trần Tinh nâng cây búa lên sau đó cũng bình thản nói với mấy cô gái, hắn cũng không muốn trong lúc mình chiến đấu bị phân tâm.
-Senpai...!!
-Đi thôi Yuna!
-Senpai..cẩn thận....
Mấy người cũng thay nhau lên tiếng, Trần Tinh tay vẫn giữ lấy cây búa, đợi sau khi mấy người rời đi hắn mới đẩy nó ra.
-Hy vọng ngươi đừng để cho ta thất vọng...
Trần Tinh thì thào nói, lúc này con Boss cũng phẫn nộ hai tay nó cầm chặt cây búa và vừa hét vừa đập xuống.
Trần Tinh thấy vậy cũng không bị động phòng ngự nữa mà tiến hành chủ động đón đỡ đôi co với nó. Hắn không sử dụng bất cứ chiêu thức hay kỹ xảo cũng như vũ khí gì, đơn giản chỉ là nấm đấm.
-Bang~bang~
Các âm thanh va chạm liên tiếp vang lên giữa tay không và búa, mỗi một lần va chạm con Boss không hề mất thêm một giọt máu nào, về phần Trần Tinh thì sinh lực cứ giảm rồi lại hồi đầy, nói chung là cả hai không xem như không ai làm được gì ai.
Có điều đây chỉ là bề ngoài trông thấy, còn trên thực tế thì sau mỗi lần va chạm như vậy thì Trần Tinh cũng phải chịu một phản lực không nhỏ.
Mặc dù sinh lực không giảm nhưng cơ thể hắn vẫn cảm nhận được đau đớn ngày một tăng. Cánh tay cũng bắt đầu có phần mỏi và thớ cơ cũng trở nên căng cứng hơn.
Dù vậy, Trần Tinh cũng không có động tác nào khác ngoại trừ việc chờ đợi cây búa bổ xuống và tiến hành dùng nấm đấm đối kháng.
Việc này có tác dụng gì? Nó đem lại lợi ích gì cho hắn? Vì sao Trần Tinh phải làm như vậy? Những câu hỏi này lúc sau mới có thể giải đáp.
Hết chương